Chương 376: Kết Bạn Đi "Dạo Chơi Ngoại Thành"

Hứa Dương trong lòng thở dài, đây nếu là ý của Tiêu Hưng Hòa, vậy thì chỉ sợ cũng không dễ dàng cự tuyệt rồi.

Tốt thôi, cứ nhất quyết phải không trâu bắt chó đi cày, đã bắt anh đây đi tranh đoạt cái Phụng Thiên Lệnh gì đó, trước mắt càng là muốn mạng, vậy mà lại bắt đi vào trong núi sâu rừng già để chơi với chân yêu...

Anh đây thật sự cũng chỉ muốn ở trên núi Huyền Hoa yên ổn làm một mỹ nam tử mà thôi, vì sao cứ nhất định phải tìm việc bắt làm thế chứ?

Hắn đang khổ tư phải từ chối như thế nào, chợt nghe thấy giọng nói của tiểu Trà, "Kỉ sư tỷ hảo. Vị này chính là... Liễu sư huynh phải không, thật đúng là một vị khách hiếm có."

Liễu Văn vuốt cằm đáp lễ, nói "Tại hạ đang thương nghị về chuyện đi lịch luyện ở chân núi phía bắc núi Huyền Hoa cùng với sư huynh ngươi."

"Đi vào trong thâm sơn á?" Tiểu Trà một đôi mắt to chớp chớp, hưng phấn nói, "Ta nghe nói ở đó có rất nhiều yêu thú đáng yêu phải không?"

Liễu Văn vẫn là lần đầu nghe thấy người ta nói đem yêu thú cùng hai chữ "Đáng yêu" liên hệ cùng một chỗ, chần chờ sau một lúc lâu, mới miễn cưỡng gật đầu nói "Đúng thế... có không hề ít yêu thú thường xuyên lui tới, nhưng đều rất là nguy hiểm..."

Tiểu Trà căn bản không để ý tới nửa câu sau của hắn, lập tức giữ chặt Hứa Dương cầu xin nói "Sư huynh, lại có trò vui như vậy, mang muội đi cùng đi."

Hứa Dương trong lòng cười khổ, nha đầu thật ngươi đúng là mới sinh nghé con không sợ hổ, nhìn bộ dáng ngươi vuốt ve Thương Viêm Bì, thực sự nếu đi sâu vào bên trong núi, thấy yêu thú khác có thể Hold được mới là lạ, đến lúc đó còn không chắc nháo ra cái đại động tĩnh gì.

Cửa viện lại bị người đẩy ra, tiểu Trà quay đầu lại nhìn thoáng qua, lập tức nhiệt tình ngoắc tay nói "Hoàng Phủ sư tỷ, sư huynh bọn họ muốn đi lịch lãm trong núi, ngươi cũng đi cùng đi?"

Hoàng Phủ Bá Hàn cùng Trần Tuyển ở phía sau liếc nhau, trước tiên chắp tay hành lễ với đám người Hứa Dương, Kỉ Lâm Oanh, lại nói "Nếu là lần này có thể đạt được ba vị trí đầu hạng mục đa đấu trong tranh tài tông môn, bọn ta ngược lại cũng cân nhắc đi lịch luyện ở đâu đó. Chỉ là không biết có quấy rầy Hứa sư đệ bọn họ hay không..."

Hứa Dương quét mắt liếc nhìn đám người ở đây một cái, Kỉ Lâm Oanh, Liễu Văn, tiểu Trà, cộng thêm Hoàng Phủ Bá Hàn các nàng, đây trên cơ bản là đã đem những tinh anh trẻ tuổi mạnh nhất của tông môn tập trung lại hơn phân nửa rồi.

Đội hình đi theo tới chân núi phía bắc núi Huyền Hoa như vậy, trên lý thuyết cho dù đồng thời gặp được hai ba con thực yêu, cũng có thể bảo đảm thuận lợi thoát thân.

Nghĩ đến đây, hắn lập tức nhiệt tình gọi mọi người nói "Cái gì mà quấy rầy hay không quấy rầy chứ, tất cả mọi người đều là đồng môn, muốn đề cao thì phải cùng nhau đề cao. Vào thâm sơn, càng nhiều người thì càng vui.

"Vậy thì không bằng cứ quyết định như thế đi, mọi người cùng nhau đi. Đúng rồi, Hải sư tỷ của Thực Viêm Phong cùng Thạch sư tỷ của Quán Nguyệt Phong kia thực lực cũng có chút không kém, tốt nhất có thể đem các nàng cũng gọi theo..."

Liễu Văn nhíu mày, vội vàng ngăn cản nói "Nhân số cũng không nên quá nhiều, nếu không hiệu quả đi lịch luyện sẽ bị yếu đi."

Hắn trong lòng âm thầm lắc đầu, nha đầu gọi là tiểu Trà này thật sự là yêu thích quấy rối, cũng không phải đi dạo chơi ngoại thành, làm một đám đông người như vậy, yêu thú còn không phải sẽ bị dọa chạy xa rồi sao.

Kỉ Lâm Oanh thấy Hứa Dương "Hứng thú rất cao", chỉ cho rằng hắn thật là thích náo nhiệt, lập tức điều hòa nói "Vậy trước mắt cứ những người này đi, đến lúc đó tất cả mọi người ẩn nấp hơi thở, thấy yêu thú không cần đồng thời ra tay là được."

Hoàng Phủ Bá Hàn nghe nói có thể cùng Hứa sư đệ đồng hành lịch luyện trong núi, cũng là hiện ra vẻ thần tình mong đợi. Trần Tuyển ở phía sau nàng lại đôi mắt trông mong xem xét Liễu Văn, chỉ chờ hắn mở miệng.

Liễu Văn thấy tất cả mọi người đều đã đồng ý, liền cũng không lại kiên trì nữa, thầm nghĩ trong lòng: nếu nhiều người mà nói, thì chắc cũng có thể đi vào càng sâu hơn một chút, dĩ nhiên cũng có thể gặp được rất nhiều yêu thú có thực lực mạnh mẽ dùng để luyện tập.

Một lát sau, Lăng Nguyệt cùng Tống Tiểu Nam mang theo hai bao linh dược tới cửa, thấy trong viện đứng đầy người, cũng là hơi có chút kinh ngạc.

Hứa Dương nhiệt tình gọi bọn họ ngồi xuống, hàn huyên vài câu, chỉ thấy Lăng Nguyệt ấp úng nói "Hứa sư thúc, cái kia... ngày mai đó chính là tranh đoạt bốn vị trí đầu của hạng mục đa đấu tông môn rồi, người xem hai người chúng ta..."

Tống Tiểu Nam thấy Hứa Dương không rõ cho nên, vội nói tiếp "Hứa sư thúc, ngài dù chưa tham gia đa đấu khi trước, nhưng tông môn chắc chắn sẽ để cho ngài tham gia tranh tài. Chúng ta suy nghĩ, không nên giữ chân ngài lại, không bằng sửa lại ngài cùng tổ đội với Kỉ sư tỷ các nàng đi."

Nói thật ra, hôm qua Hứa Dương mang theo Sa Hoàng Giao một chiêu đánh bại Vạn trưởng lão đã để cho bọn hắn sự rung động mãnh liệt quá mức, thế cho nên sau khi trở về bắt đầu hoài nghi nhân sinh, chỉ cảm thấy chính mình cùng Hứa sư thúc căn bản không phải là người trong cùng một cái thế giới, sao lại không biết xấu hổ khi ưỡn ngực vênh mặt cùng hắn tiến lên đài tranh tài được chứ?

Hứa Dương nghe thấy vậy không khỏi có chút cảm khái, nghĩ rằng mình còn định đi theo Lăng Nguyệt bọn họ hỗn chiến dành lấy một cái thứ tự ở trong tranh tài tông môn, không nghĩ tới mới qua một đoạn thời gian ngắn như vậy, bản thân mình đã có thể chống đỡ lên được một mảnh thiên địa rồi.

Hắn mỉm cười xua tay, "Nếu chúng ta đã là một đội, liền phải có đầu có cuối, vẫn là các ngươi cùng ta, còn có đồng đội tiểu Trà, tranh lấy một cái vị trí đầu bảng trở về đi!"

Lăng Nguyệt cùng Tống Tiểu Nam liếc nhau, trong lòng đều là kích động vạn phần, cuộc đời của chính bản thân mình có thể gặp được Hứa sư thúc, thật đúng là phúc báo đã tu luyện từ mười đời trước!

Phải biết rằng, có thể lấy được vị trí đầu bảng trong tranh tài tông môn, mặc dù là lấy người hỗn chiến ra, cũng có thể đề cao được cực lớn địa vị của bọn họ ở bên trong tông môn, đồng thời các loại tài nguyên tu luyện cũng sẽ phong phú hơn rất nhiều so với lúc trước.

Có thể nói, nó có thể tạo nên bước ngoặt quyết định trong sự nghiệp tu luyện của bọn họ.

Về phần có đoạt được vị trí đầu bảng hay không? Bọn họ căn bản không có chút hoài nghi —— nhìn khắp thế hệ các đệ tử trẻ tuổi của tông môn, ngoại trừ Hứa sư thúc ra, chọn ra năm người cùng nhau lên, thì cũng không phải là đối thủ của con Sa Hoàng Giao kia, huống chi mặt sau còn có một Hứa sư thúc càng cường đại hơn áp trận, có thể nói là không sơ hở tí nào.

Tống Tiểu Nam muốn nói chút lời cảm kích, lại nhất thời không biết nên nói ra từ đâu, quay đầu nhìn thấy một đám tinh anh tông môn đều đang ngồi trong viện, mà trên bàn trước mặt Hứa sư thúc chỉ bày ra hai miếng bánh rán đáng thương, lập tức xắn tay áo lên nói "Ta đi chuẩn bị một chút điểm tâm cho mọi người."

Ngày kế.

Quan Vân Đài lại có tiếng người ồn ào, tiếng hoan hô sấm dậy một lần nữa.

Tuy rằng đa đấu bởi vì sẽ có tình huống kẻ yếu đi theo đục nước béo cò mà không có hấp dẫn người như đơn đấu, nhưng dù sao đã đến giai đoạn tranh đoạt bốn vị trí đầu, vì thế vẫn có năm sáu vạn đệ tử đi đến xem.

Điểm khác biệt so với lịch trình thi đấu đã đặt ra trước đó chính là, bởi vì Hứa Dương cùng Hoàng Phủ Bá Hàn hai người đã trở về, hai đội bọn họ bị cưỡng ép sáp nhập vào lục cường, một lần nữa tiến hành tranh đoạt ba vị trí đầu.

Có điều bốn đội khác cũng không hề nói một câu oán hận, dù sao Hứa Dương hôm trước đã biểu hiện quá mức dọa người, mà Hoàng Phủ Bá Hàn ở bên trong tông môn cũng có chút uy danh, cộng thêm bọn họ lần này lập hạ công lớn, lại không ai phản đối bọn họ tham gia tranh tài một lần nữa.

Trận đầu đó chính là đội Hứa Dương bên này đánh với ba người Hồng sư tỷ của Thương Vũ Phong.

Tiểu Trà dẫn đầu nhảy lên trên đài đá khổng lồ dùng để tranh tài, vũ động linh văn khí hình cái xẻng to lớn hôm qua mua được ở Tư Cần Điện bên kia, quay người trở lại ngoắc tay hô nói với Hứa Dương "Sư huynh, nhanh lên một chút a!"

Lăng Nguyệt cùng Tống Tiểu Nam cũng đi lên trên đài, trong lòng âm thầm thề, đợi lát nữa cho dù liều tính mạng, cũng nhất định phải phát huy ra một chút tác dụng, tuyệt không thể chỉ đứng làm một vật bài trí.

Hứa Dương gọi Long Hoàng, đang định cất bước tiến lên, chợt nghe thấy đệ tử quản sự cao giọng nói "Đám người Hồng Thụy của Thương Vũ Phong bỏ quyền, đám bốn người Hứa Dương của Hồng Vân Phong thắng!"