Đan dược vào bụng, Hứa Dương lập tức cảm thấy nỗi đau nhẹ đi vài phần, trong lòng thầm khen hiệu quả của đan dược này thật sự là không tồi.
Một bên Nhã Thanh Yên liếc mắt nhìn Lí Nhã San, trong lòng biết rằng người trở thủ đắc lực của mình quan tâm đến Hứa công tử trước mặt, vì thế cố ý cười nói với Hứa Dương "Viên thượng phẩm đan dược 'Phản Thần Đan' này ta vốn là cấp cho Lí giáo úy, thưởng công cho nàng vì lần trước đã đánh chết con yêu thú ở Nam Li Sơn kia, tình huống khẩn cấp trước mắt, liền cấp cho Hứa công tử dùng trước. Sau này Hứa công tử muốn tạ ơn, liền đi tạ ơn Lí giáo úy đấy nhé."
Hứa Dương trong lòng thầm than, mấy vị quan quân của Nam Quân này tuy là không nghe theo lời khuyên bảo, nhưng ngược lại cũng nhiệt tâm hào phóng, một viên thượng phẩm đan dược, nói cho mình liền cho, chờ sau khi giải quyết xong cái vấn đề trong cơ thể, vẫn là phải bồi thường cho các nàng một phen mới được.
Vĩnh Trấn nghiêm túc nói "Hiện tại ngươi vận chuyển tầng thứ hai Thiên Vận Triền Tâm Công trước, rồi sau đó dựa theo lời ta nói, đem hết toàn lực phóng thích hồn lực."
"Uh" Hứa Dương lấy lại được tinh thần, bắt đầu thi triển tầng thứ hai của công pháp.
Hắn hiện giờ vẫn là Luyện Khí cảnh, lẽ ra căn bản không thể vận chuyển được công pháp của Thất Mạch cảnh, nhưng dưới sự chỉ đạo của Vĩnh Trấn, hắn lấy hồn lực cường đại xuôi theo hướng đi linh mạch, liều mạng dẫn đường cho cỗ linh lực có sức phá hoại cực lớn kia.
Nhã Thanh Yên đang chuyên chú trợ giúp Hứa Dương "Khơi thông" linh mạch, liền chợt thấy có một tia sức mạnh phi thường nhỏ, đem linh lực kéo sang bên trái.
Nàng chính là cường giả Tam Hải cảnh cực hạn, một chút hồn lực đó của Hứa Dương căn bản không thể níu kéo được nàng, nhưng nàng bỗng nhiên trong lòng khẽ động, không đúng, đây rất có thể là Hứa công tử tự mình đang vận chuyển công pháp, hỗ trợ mình chỉ dẫn hướng đi của linh lực.
Nàng rốt cuộc là xuất thân đệ tử đứng đầu đại môn phái bực này của "Tam Thánh ngũ Tông", kinh nghiệm tu luyện cực kỳ phong phú, lập tức theo một tia sức mạnh đó, khống chế linh lực trong cơ thể của Hứa Dương di chuyển chếch sang bên trái.
Quả nhiên, lần này linh lực chảy về phía trước non nửa phân, mà Hứa Dương lại không có biểu hiện ra bộ dáng thống khổ giống như lúc trước.
Nhã Thanh Yên thấy có hiệu quả, cũng là âm thầm gật đầu, lập tức động tác lại nhanh hơn, theo lực đạo chỉ dẫn mỏng manh kia, khống chế linh lực trong cơ thể của Hứa Dương, lặp lại lần nữa xông về phía Tề Luân Mạch của hắn.
Một lát sau, Vĩnh Trấn thấy Hứa Dương cùng với người mà mình không nhìn thấy được kia phối hợp càng ngày càng thuần thục, rốt cuộc cũng yên lòng, nhẹ giọng dặn dò một câu, "Nhất định phải tập trung tinh thần, không thể có chút sai lầm. Sự áp chế của Thiên đạo đối với ta đã càng ngày càng mạnh, thời gian ta có thể thoát khỏi Thiên đạo cũng càng ngày càng ngắn, sau này ta chỉ nửa năm mới có thể đến được một lần, ngươi phải tự mình cẩn thận một chút..."
Nói được nửa câu sau, giọng nói của nàng đã bắt đầu có chút đứt quãng.
Hứa Dương vận chuyển tầng thứ hai công pháp cực kỳ cố hết sức, lập tức chỉ có thể khẽ gật đầu, cũng tính là đáp lại.
Vĩnh Trấn lại nhìn hắn một cái, nhẹ giọng lẩm bẩm "Ta quả nhiên không nhìn lầm người, chỉ sau có bốn tháng thời gian, liền đã đột phá tới Luyện Khí Cửu Trọng. Kể cả là ta năm đó, cũng không có được thiên phú như vậy a."
Nàng cảm thấy được sức mạnh của Thiên đạo không thể ngăn cản, ngược lại cũng không có phản kháng quá mức, vào lúc sắp biến mất khỏi Thần Trì Giới, nàng chợt thoáng nhìn thấy một bóng dáng xinh đẹp mặc áo tím nhạt từ khóe mắt, nhất thời trong lòng cả kinh, "Nàng đến tột cùng là ai? Tại sao lại không có nhân quả cùng với ta? ! Chẳng lẽ..."
Không cho nàng nhìn lại bộ dáng đó, nàng lập tức bị Thiên đạo kéo trở về, hóa thành một tia vần vũ.
Ước chừng qua gần ba canh giờ, Nhã Thanh Yên đã hơi cảm mỏi mệt, cũng may tu vi của nàng cực cao, ngược lại còn có thể điều khiển được linh lực một cách cẩn thận tỉ mỉ, không xảy ra nửa điểm sai lầm.
Nàng có thể cảm thấy được, cỗ linh lực cuồng bạo kia chỉ còn cách một bước kết thúc linh mạch của Hứa công tử một bước nữa, lập tức chấn tác tinh thần, phát động lại một lần xông kích vào.
Bất thình lình, một cỗ linh lực uy thế rất mạnh bắn ra từ bụng dưới của Hứa Dương, đem mũ của một thị vệ đang buồn ngủ bên cạnh bắn thủng một lỗ lớn bằng nắm tay.
Người sau giật mình một cái, nắm lấy cán đao nhìn lại xung quanh, "Ai? !"
Nhã Thanh Yên lộ ra ý cười, đứng dậy vỗ tay nói "May mắn không làm nhục mệnh! Tề Luân Mạch của Hứa công tử đã thông!"
Hứa Dương cảm thấy sự nóng nảy của linh lực ở bên trong cơ thể nháy mắt thiếu đi vài phần, cái loại cảm giác áp bách trầm trọng này chợt giảm.
Hắn nhớ tới theo như lời Vĩnh Trấn nói lúc trước, lập tức cũng là trong lòng mừng như điên, Tề Luân Mạch một trong bảy sợi linh mạch đã thông suốt, điều này có nghĩa là mình đã chính thức bước chân vào Thất Mạch cảnh rồi!
Lần này thật sự là nhân họa đắc phúc, nếu dựa theo phương thức tu luyện bình thường, cho dù có thể đạt tới loại trình độ này trong một hai năm, cũng đã xem như thiên tài rất giỏi rồi.
Mà bản thân mình chỉ mới đột phá Luyện Khí Cửu Trọng vài ngày thời gian, liền lại bước qua được ngưỡng cửa Thất Mạch cảnh, nếu điều này để cho những người khác biết được, thế nào cũng phải kinh sợ đến nỗi rớt tròng mắt xuống đất.
Đương nhiên, hắn cũng là phải trả một cái giá cực lớn, bởi vì cỗ linh lực mãnh liệt do tàn phiến hồn phách của Tinh Lị biến thành kia đã đâm loạn ở trong cơ thể hắn, tuy rằng là bảo vệ linh mạch, nhưng gân cốt, nội tạng vẫn là không hề ít nơi bị thương, nếu không có viên Phản Thần Đan kia của Nhã Thanh Yên, chỉ sợ hắn đã trở thành một cái tên phế nhân rồi.
Nhưng hắn vận khí không tồi, thuận lợi ưỡn thẳng lại được.
Đẩy đi được mây đen, đó chính là bầu trời xanh của Quảng Nhiêu kia!
Có điều linh lực cuồng bạo ở bên trong cơ thể hắn vẫn còn có tám phần chưa có bài ra, hắn cũng không dám xem thường, chỉ gật gật đầu với Nhã Thanh Yên, liền lại thu liễm hơi thở ngưng thần, tiếp tục vận chuyển tầng thứ hai của Thiên Vận Triền Tâm Công.
Theo sự vận chuyển của công pháp, càng nhiều linh lực bắt đầu xuôi theo linh mạch lưu động lên...
Hoàng Phủ Bá Hàn thần sắc khẩn trương lướt lại gần, nhỏ giọng hỏi "Nhã tướng quân, Hứa sư đệ hắn không sao rồi phải không?"
"Cũng may hồn lực của Hứa công tử rất mạnh," Nhã Thanh Yên gật đầu nói, "Dưới tình huống như vậy, còn có thể lấy hồn lực dẫn đường cho tại hạ. Chỉ cần có một cái linh mạch được thông suốt, hắn liền có thể đem linh lực cuồng bạo trong cơ thể bài ra, đã là không có gì đáng ngại nữa rồi."
Hoàng Phủ Bá Hàn cùng tiểu Trà đều là thở dài nhẹ nhõm một hơi, muốn nói chuyện cùng với Hứa Dương, lại thấy hắn nhắm mắt mà ngồi, thân thể xung quanh tán dật ra linh lực ba động, liền biết hắn đang vận công điều trị, vì thế chỉ đành phải từ bỏ, lại ngàn ân vạn tạ ơn một phen đối với đám người Nhã Thanh Yên.
Hứa Dương có chút không lưu loát hoàn thành một vòng vận công vận chuyển công pháp, lại có một cỗ linh lực bị hắn bài ra từ Tề Luân Mạch.
Lần này các binh sĩ trong khoang thuyền đều đã có phòng bị, sớm liền đã phắn ra xa, đạo linh lực kia đánh vào vách ngăn của thuyền gỗ, lưu lại một đạo dấu vết nhợt nhạt.
Vài tên quan quân của Nam Quân nhìn thấy đạo vết nông kia, đều là líu lưỡi không thôi, "Ngoan ngoãn, ngay cả 'Linh thuyền Tứ Hải' của tướng quân cũng đều bị đánh ra dấu vết, linh lực này quá mạnh a?"
"Haizz, quả thực là lãng phí a. Ta bình thường muốn lấy linh mạch hấp thu nhiều Linh Nguyên thiên địa như vậy, ít nhất cũng phải tu luyện hơn một tháng..."
"Tu vi của Hứa công tử này thực sự là cao thâm, linh lực mạnh mẽ như vậy đã bài ra hai lần, trong cơ thể hắn không biết còn lại bao nhiêu nữa."
"Nhiều linh lực như vậy, cũng đủ ta lại quán thông thêm một cái linh mạch nữa rồi..."
Người nói là vô tình và người nghe là có ý, Hứa Dương nghe thấy vậy lại là trong lòng khẽ động, đúng vậy, bản thân mình không thể thu hoạch Linh Nguyên thiên địa, khó có được nhiều linh lực trong cơ thể như vậy, tuy rằng bạo ngược khó có thể khống chế, nhưng nếu có thể lợi dụng thêm được, có lẽ có thể biến phế thành bảo!