"Cái quỷ gì vậy? !"
Hứa Dương trong lòng cả kinh, bật đứng thẳng dậy, cảnh giác nhìn vào quả trứng khổng lồ còn cao hơn so với cả eo của hắn kia.
Đợi một lát, nhưng không có động tĩnh gì. Hắn cẩn thận lướt từng bước về phía trước, trứng xà kia lập tức lại là liên tiếp run rẩy.
Có điều quả trứng đó dường như chỉ là chớp động rất nhỏ mà thôi, cũng không có điều gì khác thường. Hứa Dương trước tiên đem viên đá màu đỏ kia thu vào Càn Nguyên Đại, rồi sau đó to gan lớn mật gõ gõ vào vỏ quả trứng, điều kỳ quái chính là, trứng xà lại im lặng ngay.
Ừm? Chẳng lẽ là sợ mình sao?
Hứa Dương lập tức thối lui một đoạn, đợi một lúc, rồi đi xung quanh nó vài vòng, lại cũng không có tình trạng run rẩy nữa.
Hắn chợt nhận ra rằng sự khác biệt lớn nhất giữa bây giờ và trước đó là hắn đã thu lại viên đá màu đỏ kia.
Vì thế hắn một lần nữa lấy ra hồng thạch, quơ quơ trước quả trứng.
Quả nhiên, trứng xà giống như đang hưởng ứng lại vậy, lắc lư theo chuyển động của bàn tay hắn.
"Thú vị." Hứa Dương đem hồng thạch đến gần thêm một tí, quả trứng kia nhất thời run rẩy mãnh liệt hơn, như là gặp được người thân thất lạc nhiều năm vậy.
Hắn không khỏi cười nói "Tiểu tử ngươi còn chưa nở ra, đã biết bảo thạch là thứ tốt rồi sao?"
Hắn nói xong, đơn giản đem viên đá áp sát lên vỏ trứng, "Nào, nhìn kỹ xem, cái thứ này đáng giá bao nhiêu tiền?"
Đột nhiên, cường quang từ bên trong quả trứng khổng lồ chiếu ra một đạo màu vàng, đem viên đá màu đỏ kia bao trùm lại, rồi sau đó kéo vào bên trong vỏ trứng.
Hứa Dương đột nhiên kinh hãi, thả người trước sau đẩy ra mấy trượng, lật tay đem Thiên Tiêu Châm triệu ra trong lòng bàn tay, đồng thời bóp lấy một miếng phù Thạch Chung, chuẩn bị ứng phó tình huống khẩn cấp.
Quả trứng khổng lồ "Nuốt chửng" viên đá màu đỏ sau đó lắng dịu một lúc, bề mặt bắt đầu đỏ rực lên.
Ngay từ đầu màu sắc là còn nhạt hơn so với màu hoa đào, dần dần trở nên như hạt lựu vậy. Sau khoảng hai nén hương thì vỏ trứng đã lộ ra màu đỏ sẫm như vỏ quả táo tàu.
"Trời đ-, sẽ không phải là sắp bị hỏng rồi đấy chứ? Nha đầu ngươi không nên ăn viên đá kia..." Hứa Dương liếc liếc mắt một cái về phía "Hoàng Phủ Bá Hàn" bên kia, thấy nàng cũng bất vi sở động, thầm nghĩ trong lòng: quân tử không đứng dưới bức tường nguy hiểm, anh đây cứ rời khỏi khu vực nguy hiểm trước đã rồi nói sau.
Hắn đang định lui về phía sau, lại nghe thấy tiếng vang "Răng rắc" một trận, giống như tiếng bẻ gãy gỗ vậy.
Ngay lập tức, trên bề mặt vỏ trứng đột nhiên xuất hiện một vết nứt rộng bằng hai ngón tay.
Rồi sau đó, cái khe thứ hai xuất hiện.
Khe thứ ba...
Hứa Dương lập tức phản ứng lại, con hàng này xem ra là sắp nở ra rồi!
Cũng không biết loại yêu thú này sau khi phá vỏ có hung tính hay không, nhưng yêu thú có thể khiến cho hai người kia phi thường để ý đến, thì vẫn là nên cẩn thận mới là thượng sách.
Hắn lại không dám chần chờ, dưới chân một xoay, xoay người liền bỏ chạy về phía "Hoàng Phủ Bá Hàn" bên kia, trước mắt gần xung quanh đây người có thực lực nhất chính là nàng, vạn nhất yêu thú nở ra muốn đả thương người, thì dĩ nhiên sẽ do nàng đi đối phó.
Hắn mới vừa chạy ra được hai bước, liền lại nghe thấy một tiếng "Răng rắc", động tĩnh con lớn hơn so với cả lúc trước.
Chợt, một đạo bóng đen từ bên trong quả trứng khổng lồ kia bắn ra, Hứa Dương căn bản không nhìn thấy rõ bộ dáng của bóng đen đó, chỉ cảm thấy có cái thứ gì đó đem chính mình gắt gao cuốn lấy, toàn thân giống như bị ngọn lửa đốt cháy, lại không thể động đậy được chút nào.
"Á đù! Phải chết rồi!"
Hắn trong lòng hoảng hốt, ra sức quay mạnh đầu lại, nhưng là một đôi con ngươi màu xanh lam thẳng đứng bốn mắt nhìn nhau!
Hắn lúc này mới thấy rõ, chủ nhân của con ngươi thẳng đứng là một con cự mãng dài gần một trượng, cả người phủ đầy những sọc màu vàng sẫm và đỏ!
Đầu con cự mãng to bằng vò rượu, lúc này phun ra một cái lưỡi xà dài hơn nửa trượng, nhẹ nhàng xẹt qua mặt Hứa Dương.
Cảm giác lạnh lẽo của lưỡi xà tạo thành một sự tương phản rõ rệt với cảm giác bỏng rát khắp cơ thể, khiến hắn cả người lông tóc dựng đứng hết lên, sắc mặt một mảnh trắng bệch.
Hứa Dương âm thầm kêu khổ, lúc này cho dù muốn thi triển Mị Thuật cũng không thể làm được —— hai tay bị con yêu xà này cuốn chặt lấy, căn bản không thể động đậy!
Xem ra chỉ có một con đường cứu mạng là hét lên với "Hoàng Phủ Bá Hàn" mà thôi, nhưng nếu bị nàng nghe ra giọng nói của mình không đúng, chỉ sợ vẫn không chạy thoát được họa sát thân...
Trong lúc hắn đang loay hoay suy nghĩ trong lòng, thì đầu xà to như vò rượu kia lại áp sát qua, cọ tới cọ lui ở trên mặt hắn.
Ơ? Hứa Dương
Trong lòng kinh nghi, đây giống như không phải bộ dáng sắp ăn thịt mình? Hơn nữa với kích thước của tên gia hỏa này, việc bóp chết mình là điều hoàn toàn dễ dàng, nhưng dường như lực đạo của thân xà để cuốn lấy mình từ đầu tới giờ không có tăng mạnh.
Hắn lập tức thử thăm dò nhỏ giọng nói "Tiểu nhị, chúng ta thương lượng một chút nhé, ngươi trước tiên buông ta ra, ta đi tìm một chút đồ ăn khác cho ngươi, bảo đảm nhiều hơn so với thịt ta."
Ấu xà kia vậy mà lại như là nghe hiểu, từ từ chậm rãi đem hắn buông ra, lại lưu luyến không rời cọ cọ ở bên cạnh hắn, đôi con ngươi nhìn hắn một cách tội nghiệp.
Hứa Dương thử đi vài bước, ấu xà kia cũng lập tức đi theo.
Hứa Dương thấy một lát thời gian như vậy, yêu xà đều không có ý muốn đả thương làm hại chính mình, lá gan cũng lớn hẳn lên, lấy một cây trung phẩm linh dược từ trong Càn Nguyên Đại ra, quơ quơ ở trước mắt yêu xà.
Yêu xà kia lập tức thè lưỡi liên tục, thân thể hưng phấn mà uốn lượn lên xuống.
"Muốn ăn phải không?" Hứa Dương mỉm cười hỏi nói, trong lòng không khỏi cảm thán, kinh nghiệm chăn nuôi yêu thú của anh đây ở trên núi Huyền Hoa vậy mà lại có tác dụng ở chỗ này, thói quen về ăn uống của con hàng này quả nhiên giống hệt như Xích Cương Nhiêm.
Trong miệng hắn phát ra tiếng "Tặc tặc", giơ tay đem linh dược kia ném ra xa hơn mấy trượng, rồi sau đó xoay người liền chạy về phía "Hoàng Phủ Bá Hàn" bên kia.
Chỉ là động tác xoay người của hắn vừa mới làm được một nửa, con yêu xà kia liền "Vù" một cái bay dán lên, đắc ý nhai linh dược trong miệng, đôi con mắt mang theo vẻ cầu xin nhìn chằm chằm Hứa Dương, dường như muốn nói: Thêm một chút nữa đi mà.
Hứa Dương trong lòng kinh hãi, con hàng này tốc độ cũng quá nhanh đi? ! Phỏng chừng cho dù Kỉ Lâm Oanh ở chỗ này, tốc độ cũng rất khó mà theo được với nó.
Hắn chỉ đành phải lấy thêm một cây linh dược ra, lần này lại ném về phía "Hoàng Phủ Bá Hàn", cùng lúc khi ra tay là phát lực chạy như điên, cuối cùng chạy ra xa được hai trượng.
Con yêu xà kia nhặt linh dược ở trên mặt đất lên, đang định nuốt vào, nhưng đột nhiên cảnh giác nhìn về phía bóng người cách đó không xa.
Trong linh trận, bề mặt cơ thể của Tinh Lị bốc hơi lên một mảng lớn sương mù màu xanh tươi sáng, mang theo mùi cực kỳ hăng mũi, hiển nhiên là độc tố ở trong cơ thể của nàng.
Yêu xà dường như là bị hương vị của khói độc kia kích thích, đột nhiên mở ra cái mồm to như bồn máu, phát ra tiếng rống giận "Tê" về phía Tinh Lị.
Hứa Dương thấy thế trong lòng khẽ động, ai yo, con yêu xà này trông giống như là rất bất mãn đối với nàng.
Hắn lập tức ra hiệu về phía "Hoàng Phủ Bá Hàn" bên kia, nói khẽ với yêu xà "Lên, cắn nàng!"
Con yêu xà kia lộ ra bộ dáng khiếp đảm, chỉ là rống giận, cũng không dám tiến lên.
Hứa Dương lại lấy ra một bó lớn linh dược từ bên trong Càn Nguyên Đại, hạ giọng dụ dỗ nói "Lên, cắn nàng một miếng, cho ngươi ăn một cây. Nếu cắn chết thì tất cả đều cho ngươi!"
Trong đồng tử xà nhất thời lộ ra vẻ kiên nghị, cái đuôi dùng sức lắc lắc mạnh ở trên cát, trong nháy mắt hóa thành một đạo tàn ảnh màu đỏ vàng đan xen vào nhau, bắn nhanh về phía Tinh Lị.
Tinh Lị vốn dĩ đang nhắm chặt hai mắt đột nhiên cảm thấy một cỗ yêu khí hối hả đánh úp lại, lập tức ngừng quá trình khư độc lại, vằn đen trên cánh tay hiện lên, cũng không quay đầu lại, liền chụp sang bên cạnh thân.