Chương 4: Tân Vị Diện

Trần Tuấn nghe nói như thế cũng nhìn về phía Alisha. Thấy nàng đáng thương sắp khóc, tâm tình của hắn kỳ thực có không thoải mái một chút.

Hắn thở dài nói:

- Thôi được để ta sắp xếp.

Hắn bấn một cái ấn, rồi điểm lên đầu của Alisha khai mở linh thức của nàng, tìm vị diện của tiểu cô nương này ở trong Chư Thiên Vạn Giới.

Ấn pháp này của hắn so cùng với Bách Nhãn của Thủy Hoàng Nguyên còn lợi hại hơn vài phần. Không chỉ dừng lại ở việc quan sát toàn bộ nhân mạch, mà hắn còn biết chính xác nhân mạch ấy liên quan đến nhân quả nào tại thời điểm khi nào.

Xác định được vị trí vị diện của Alisha, Trần Tuấn nói:

- Được rồi, đi sớm về sớm.

Nghe thế Phạm Linh Nhi vội nói:

- Phu quân khoang đã, để thiếp thân chuẩn bị y phục cái đã.

Trần Tuấn mở to mắt, nhướng mày nói:

- Đi chưa đầy một khắc trả tiểu cô nương này lại nhà thôi mà, nàng cần gì phải cầu kỳ mà chuẩn bị y phục như thế?

Trinh Hoa Cốt nháy nhẹ mắt hướng về phía Thủy Hoàng Ngọc. Thủy Hoàng Ngọc liền hiểu ý mà liền nói:

- Trần đệ cực khổ rồi. Cả vạn năm ở lại Thiên Giới trấn giữ Tu Chân Giới chúng ta. Lần này nhân dịp tiểu cô nương này đến đây, hay là đi một chuyến đi du lịch dài để mà nghỉ ngơi đi. Dù gì thì cưới nhau cũng tròn vạn năm rồi, mà ba người vẫn chưa có nỗi một tuần trăng mật đúng nghĩa mà.

Trinh Hoa Cốt cười nhẹ đầy thâm thúy nói với Alisha:

- Yêu mẫu nói đúng chứ cô nương?

Mặc dù nàng không biết Trinh Hoa Cốt có ý định gì, nhưng thông qua một nụ cười "thân thiện" kia, Alisha nàng chắc chắn rằng nếu bản thân mình từ chối thì hậu quả không thể nào lường trước được.

Nàng gật đầu mà thuận theo ý nguyện của hai nàng yêu nữ này mà nói:

- Đúng vậy, mặc dù ngươi không phải cha ta, nhưng mang ta về cũng như là ân công của ta. Mà với cương vị là một gia tộc hiệp sĩ từ lâu đời, chúng ta không thể nào không báo đáp ân công được.

Thấy số đông như thế Trần Tuấn cũng chịu thua, mà lên tiếng:

- Thôi được, xem như ta có lên tiếng thì cũng như không nhỉ. Cô nương tên là Alisha phải không? Yêu tổ, Yêu mẫu vốn không hiểu được văn hóa của cô nương, nên cô nương đến bên chỗ ta mà tạm dừng chân đi. Ta tạo cho cô nương một cái gian phòng nhỏ.

Trần Tuấn búng tay một cái hóa giải vòng tay của Alisha, đồng thời cũng loại bỏ đi hạn chế của xuyên không giả mà hắn đặt ra, khiến cho nàng thoải mái không ít.

Alisha đi theo Trần Tuấn trở về Trần Tuấn Cung.

Hắn đứng bên cạnh Trần Tuấn Cung của mình bấm một cái ấn quyết hóa ra một tòa biệt phủ châu âu gồm ba tầng, đầy đủ tiện nghi, từ phòng nhạc, phòng ngủ, phòng trà, phòng khách... Đều có đủ cả. Không những thế nội thất cũng vô cùng bắt mắt, êm ái. Lại còn có khôi lỗi được hắn tạo ra hệt như người hầu trong ký ức của Alisha vậy.

Chứng kiến một chiêu này của Trần Tuấn, Alisha há hốc không thể ngậm được mồm mà nói:

- Ba... À không, ân công à. Ân công là đại pháp sư cấp bậc Huyền Thoại đúng không?

Trần Tuấn nhìn tác phẩm của mình tạo ra, dửng dưng không cảm xúc đáp:

- Chuyện nhỏ ấy mà, để một tên gà mờ Đại Thừa cũng có thể dễ dàng làm được.

- Đại Thừa? Lại là một cái cấp bậc gì nữa vậy?

- Em bé chào đời thôi đừng để ý.

Chứng kiến được kiến trúc do Trần Tuấn tạo ra như thế này, Trinh Hoa Cốt hớn hở chạy đến, thích thú mà xem xét tỉ mỉ từng chi tiết của cái ngôi biệt phủ này.

Mặc dù nàng đã từng vẽ nên vô số kiến trúc lớn nhỏ của tam giới, nhưng đây là lần đầu tiên Trinh Hoa Cốt thấy được loại kiến trúc độc đáo như thế này, nên nàng không thể nào kìm được tính tò mò của mình được.

Trinh Hoa Cốt hỏi:

- Tướng công! Mấy cái ống này có tác dụng gì đây?

- Sưởi ấm khắp phòng. Vì ở phương Tây có khí hậu ôn đới, đa phần đều khá lạnh, nên bọn họ thường thiết kế có lò sưởi như thế này.

- À đúng rồi tướng công, cái bồn tắm này sao mà lạ quá, được làm từ sứ đúng không?

- Ừm, đúng vậy...

Càng nhìn, Trinh Hoa Cốt càng thấy thuận mắt với những thiết kế độc lạ này. Nàng như thế càng mong chờ hơn về chuyện xuyên qua vị diện của Alisha để mà học hỏi, quan sát.

Phạm Linh Nhi lúc này nắm lấy tay Trinh Hoa Cốt kéo nàng vào bên trong Trần Tuấn Cung nói:

- Thôi nào, chúng ta phải tranh thủ thời gian chứ. Ta không chờ được nữa rồi!

Hai nàng kéo nhau vào Trần Tuấn Cung khiến cho nó toát lên một bầu không khí kinh dị đến chết người. Từng tiếng đùng đùng như bom nổ vang lên, vô số tiếng leng keng toét lửa được phát ra, lại thêm những tiếng xé rách y phục khiến người khác phải nổi da gà, cộng thêm những điệu cười vang lên theo từng nhịp đầy oái gở, quỷ dị khiến hai người Trần Tuấn, Alisha không biết nói gì.

Alisha cười gượng nói:

- Hẵng là hai vợ của ân công đang bận việc rồi, hay là ta mời ân công một buổi tiệc trà nhé?

Trần Tuấn đưa tay lên biểu thị từ chối vói ánh mắt vô cùng nghiêm túc, nói:

- Rất tiếc ta phải từ chối. Ta chưa muốn bản thân mình lại bị xích lại năm trăm năm không thấy ánh mặt trời, xuống ngày chỉ gặp hai khuôn mặt quen thuộc lúc nào cũng cầm dao mà mài kế bên, rồi chất vấn ta có yêu các nàng hay không.

Nghe thế khóe miệng của Alisha khẽ giật. Nàng thầm nghĩ:

- Hình như ân công có sợ vợ quá mức rồi nhỉ.

Trên thiên giới nửa ngày, ở dưới Hạ Giới đã nửa năm, hai người Phạm Linh Nhi, Trinh Hoa Cốt mới chuẩn bị xong toàn bộ đồ đạc mà bước ra.

Alisha thấy hai nàng đi tới thì há hốc mồm đầy kinh ngạc mà nói:

- Hai người đã chuẩn bị?!

Trần Tuấn lại dửng dưng nói:

- Chuẩn bị xong hết rồi à? Đừng nói các nàng bứng luôn gốc Niên Thụ luôn đó nha?

Phạm Linh Nhi cười nói:

- Hi hi, phu quân! Làm sao thiếp thân lại có thể làm như thế được. Thiếp thân chỉ lấy hạt của Niên Thụ mà thôi, làm gì đến mức đấy.

Alisha hỏi nhỏ Trần Tuấn:

- Hai cô vợ của ân công hình như chưa chuẩn bị gì cả?

Trần Tuấn thoáng một cái ngạc nhiên, rồi sau đó giải thích:

- Cũng đúng thôi, cô nương là người xuyên từ vị diện khác, nên những chuyện này đối với cô nương lạ lẫm thì đúng rồi. Đây gọi là Không Gian Pháp, hệt như ma pháp điều khiển không gian của vị diện cô nương vậy. Khác cái là cái loại pháp thuật này phổ biến, thành ra rất nhiều cách pha giải ở nơi đây, nên thường chỉ dùng để đựng đồ mà thôi.

Alisha nghe thế thì kinh ngạc nói:

- Vị diện của ta thế mà lại thấp kém đến vậy sao?

Trần Tuấn lắc đầu nói:

- Thông qua ký ức của cô nương, ta cảm nhận thấy chúng ta sâu kiến không khác biệt nhau là mấy đâu. Chỉ là Linh Nhi, Hoa Cốt có chút đặc biệt mà thôi.

Phạm Linh Nhi vui vẻ chạy tới, ôm lấy cánh tay của Trần Tuấn, nói:

- Được rồi phu quân, chúng ta xuất phát thôi.

Trần Tuấn bấm một đạo ấn quyết, vẽ ra một cái vòng pháp trận màu vàng dưới chân. Vòng pháp trận sáng lên, bắn thẳng một cột sáng đưa bốn người bay lên không trung.

Cột sáng như được định vị, liền phóng ra lộ trình đi đến vị diện của Alisha. Đường đi đến tràn ngập vô số ánh sáng nhàn nhạt của tinh vân, cùng với vô số những vị diện xung quanh, tạo nên một dòng sông tinh vân huyền ảo đến mê luyến.

Mặc dù cũng từng nghiên cứu về tinh văn, đã thấy qua vô số cảnh đẹp, nhưng đây là lần đầu tiên mà Alisha nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài của mình, nên nàng dường như bị hớp hồn bởi khung cảnh lộng lẫy này, một chút cũng không rời mắt được.

Hai mắt của nàng ánh lên tinh quang của vô số ngôi sao, mà cảm thán:

- Đẹp quá!

Phạm Linh Nhi thì khác. Nàng bước đến bên cạnh Trần Tuấn, khẽ nắm lấy tay hắn rồi hướng ngón tay mình chỉ lên trên cao nói:

- Phu quân chàng nhìn thấy trên cao kia chứ! Lần đầu tiên chàng gặp thiếp thân, thiếp thân cũng chính đã thấy ngôi sao sáng này. Nó chính là ngôi sao bản mệnh của chúng ta đấy.

Trần Tuấn cười nhẹ đáp:

- Có lẽ đến cả Đại Thiên Đạo cũng muốn hố chết ta.

- Hừm, ai hố chàng cơ chứ. Chỉ là định mệnh sắp đặt cho thiếp thân với chàng gặp nhau mà thôi.

- Ha... Ha... Ta bỗng nhiên cảm thấy hối hận khi xuất quan đúng lúc rồi....

Đương lúc bốn người vi hành đến vị diện của Alisha, trả tiểu cô nương lại về vị diện của mình thì Thiên Giới lúc này đã dáy nên một hồi bão tố.

Chuyện này phải kể đến khi lão Long Vương đi từ dưới Long Cung lên Thiên Giới để thăm con gái mình.

Nhưng khi thấy nữ nhi nhà mình hôm nay đột nhiên ngoan ngoãn đến lạ thường thì hắn bỗng nhiên xuất lên một điểm nghi ngờ.

Lão Long Vương liền đem Kính Chiếu Yêu soi lên người Thiên Đế thì tá hỏa phát hiện cái Thiên Đế ngồi trên Long Ỷ kia lại chính là hàng giả do một tên tiểu tiên yêu Châu Chúc Hầu hóa thành.

Châu Chúc Hầu thấy lão Long Vương, là Yêu Đế theo hầu Yêu tổ, lại còn là Thiên Tiên Hoàng nếu xét theo giai vế, như vậy thì hoảng sợ, ôm lấy chân hắn mà khóc lấy khóc để, thừa nhận nói:

- Long Vương hu hu, đây không phải chủ ý của tiểu yêu, tiểu yêu là bị Thiên Đế ép buộc hóa trở thành Thiên Đế để câu chút thời gian cho Thiên Đế... Hu hu.

Long Vương nghe thế thì lửa giận trào dâng mà nói lớn:

- Nữ nhi chưa báo hiếu được ngày nào mà chỉ toàn là gây chuyện. Nó hại chết lão già ta rồi!

Lão Long Vương tức giận đến mức thương thế trước kia lại tái phát, mà nhịn không được phun ra một ngụm máu đỏ tươi.

Lúc này, từ trong áo của Châu Chúc Hầu rơi ra một tờ giấy nhỏ, dán lên mặt lão Long Vương.

Long Vương gỡ tờ giấy ra, đọc:

- Phụ thân thay con làm Thiên Đế vài năm nhá. Con đi chừng vài trăm năm là về liền. Chú thích, phụ thân đừng lo, con đi ké sư phụ cùng với sư mẫu.

Chuyện Trần Tuấn, Phạm Linh Nhi dẫn Alisha về vị diện của nàng ta, Long Vương cũng nghe phong phanh, dù sao nhân mạch của hắn cũng lớn mạnh, lại là mối liên hệ chính giữa Yêu tộc và thiên hạ đệ nhất sâu kiến.

Long Vương tức giận vờ nát tờ giấy trên tay, quăng mạnh xuống đất, tức tối nói:

- Người ta nói nữ nhi khi lớn như chim xổng chuồng, quả nhiên không sai mà.

Thủy Hoàng Nguyên không biết từ đâu mà đi tới, vỗ tay nói:

- Chúc mừng tân Thiên Đế. Tuy không kèn không trống, nhưng qua lần này ngài chính là tân Thiên Đế rồi.

- Yêu tổ...? Chuyện này rốt cuộc là sao?

- Nữ nhi nhà ngươi ham chơi bỏ nhà ra đi rồi.

- Ặc....

Mặc dù bên ngoài Thủy Hoàng Nguyên thập phần tin tưởng vào thực lực tuyệt đối của Trần Tuấn sẽ xoay chuyển tất thảy mọi chuyện, nhưng kỳ thực tính cách của vị thiên hạ đệ nhất sâu kiến này có chút tệ. Tuy một lòng luôn hướng về chính nghĩa, nhưng không phải chuyện nghĩa hiệp nào cũng nhúng tay cứu vớt.

Mà trong Diệt Kiếp này, thiện quả nào cũng có thể trở thành một điểm quan trọng để xoay chuyển càn khôn.

Hắn như thế mới mắn nhắm mắt mở để Ngao Hồng thay mình giám sát Trần Tuấn. Ngao Hồng này tuy tính tình nóng nẩy, ham chơi, ưa náo nhiệt, đưa lên làm Thiên Đế sớm muộn gì cũng trở thành một vị ôn quân, nhưng tính cách mười phần nghĩa hiệp, ghét ác như thù, có thể thay thế Trần Tuấn cuốn lấy thiện quả.

Còn Phạm Linh Nhi thì... Khỏi nói. Nàng ta ngoại trừ điểm tốt là thực lực quá mức quái dị, đè ép vạn vật, kể cả Thủy Hoàng Nguyên hắn cũng không bằng một cái móng tay, thì không còn gì tốt cả, nhất chính là tâm lý cùng với tính cách của nàng.

Tâm lý của Phạm Linh Nhi vặn vẹo đến cực điểm. Trong tâm thức của nàng, chỉ yêu, chỉ thích, chỉ tôn thờ một người duy nhất đó chính là phu quân của nàng ta mà thôi. Không phân chính tà, không phân sang hèn, chỉ cần có cách nào để chiếm lấy Trần Tuấn thì nàng ta sẽ làm bằng được.

Với tính cách này chắc chắn sẽ kéo theo vô số hận ý, không tốt cho việc xoay chuyển càn khôn.