Bấm ngón tay đếm, Đại vương ăn cát làm thịt bảy tên, Hiệu úy miệng méo giết chín tên, còn có ba mạng chết dưới ám khí: ám khí đương nhiên là cát.
Lương Thương Trung và Lương Trà, Lương Thủy chưa giết được địch nhân nào.
Nhờ có câu nói của Tiêu Hồn, Lương Thương Trung mới sực tỉnh.
Kẻ mai phục dưới lòng đất vừa vọt lên, y lập tức làm một chuyện:
Kéo Tiêu Hồn cô nương dời chỗ.
Bàn tay của y vốn đang che miệng Tiêu Hồn, lấy khinh công của y mà chuyển dời vị trí của cô nương bé nhỏ thì đâu có tốn hơi tốn sức gì.
Nhưng cô nương bé nhỏ lại kéo theo cô nương to bự.
"Thân kiều" của cô nương to bự chẳng nhẹ chút nào.
Lương Thương Trung đương nhiên không thể chỉ cứu một người mà lại thấy chết chẳng thèm cứu đối với một người khác.
Y chỉ còn nước nhất tề cứu cả hai người.
Vậy mới phí công phu.
Giữa bóng tối hun hút, đang toàn thần thi triển khinh công, y cảm thấy có địch nhân xuất thủ bên cạnh y.
Người tay y đang ôm cũng đang vùng vẫy.
Sau đó nghe kẻ tập kích rên hự.
Vụt ngưng.
Rơi xuống.
Ngã xuống đất.
--- Một trong hai người y ôm đã xuất thủ.
--- Xem ra võ công của "Tiểu thư thư" này chẳng tệ chút nào!
Không lạ gì nàng ta là hạng nữ lưu mà dám đi theo bảo vệ Tiêu Hồn cô nương Nam hạ.
Đợi đến khi đợt công tập đã ngưng, Lương Thương Trung lập tức buông hai cô nương xuống, thấp giọng đến tối đa nói một câu mau mắn:
"Các người đừng động đậy, đừng gây tiếng động".
Y xoay lại nghênh địch.
Địch nhân đại để còn năm mạng.
Y xông qua.
Rút kiếm.
Kiếm lạnh.
Đêm, cũng lạnh.
Chỉ có máu, máu nóng.
Đánh ngã ba tên.
Ngã trong vũng máu của bản thân chúng.
Hai tên kia đã lui lại.
Bọn chúng đại khái nghĩ rằng mình có thể chui vào địa động đã đào sẵn mà chạy trốn.
Nhưng vô dụng.
Vì không còn địa động.
--- Địa động không ngờ đã "biến mất" một cách thần kỳ!
Trước địa động có hai người trấn thủ.
Họ đang đợi kẻ tập kích trở về.
Họ là:
Lương Thủy và Lương Trà.
--- Là thủ hạ tâm phúc và huynh đệ kết bái của Lương Thương Trung, "Thủy Thủy" và "Trà Trà" mà y hay gọi.
Lương Trà và Lương Thủy đương nhiên không phải đợi chúng về để châm trà dâng nước, nhưng quả phải trình một "lễ vật":
Đó đương nhiên là "dâng hiến".
Bọn chúng lập tức "dâng" "mạng".
Hai tên tập kích quay lại địa động định trốn chạy, hành động của chúng chỉ có một kết quả:
Tìm chết.