Chương 263: Đánh Giá Thành Tích

Cố Khinh Âm ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn dung mạo thanh nhã thoát tục của hắn, rồi bỗng nhiên cắn lên cằm hắn, mút nhẹ môt cái, mới cười khẽ: "Nữ quan trong triều nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không tính là ít, vì sao Thượng Quan đại nhân chỉ bảo vệ một mình tôi?"

Thượng Quan Dung Khâm khẽ cười, mặt mày đều như thấm ánh trăng, ôn nhuận yên tĩnh, "Chẳng lẽ A Âm không biết?"

"Thượng Quan đại nhân không nói, hạ quan tất nhiên không biết." Nàng nghiêng đầu nhìn hắn, trong mắt như có bảo thạch lấp lánh.

Hắn cong môi khẽ cười, cúi người hôn nàng triền miên, mút nhẹ đôi môi anh đào đỏ mọng của nàng, đầu lưỡi trơn mềm tiến thẳng vào trong miệng nàng, khuấy đảo, dẫn dụ, cuốn lấy nước bọt ngọt ngào của nàng......

"Ân......" Cố Khinh Âm khẽ ngâm, thân thể mềm nhũn dựa vào người hắn, hai bầu ngực đẫy đà cách lớp áo bào ma sát với ngực hắn.

"Bây giờ đã biết chưa?" Hắn hơi lui ra, tiếp tục lấy đầu lưỡi trêu chọc cánh môi nàng, khàn giọng hỏi.

Cố Khinh Âm dựa vào ngực hắn thở gấp, bên môi là ý cười thỏa mãn, nhưng vẫn tiếp tục lắc đầu.

Dù khả năng tự chủ của Thượng Quan Dung Khâm có tốt thế nào chăng nữa, thì khi được nàng chủ động nhào vào ngực như này, thân thể cũng không khỏi khô nóng.

"A Âm, " Hắn thở sâu, đẩy nàng ra một chút, dịu dàng nói: "Nàng biết tâm ý của ta, cũng biết ta đối nhân xử thế như nào, nơi này là hành quán, nếu cứ tiếp tục thế này, ta......"

"Ngài sẽ thế nào?" Nàng chợt ngẩng đầu lên, hai mắt sáng trong, khuôn mặt nhỏ nhắn rực rỡ như minh châu, "Thượng Quan đại nhân muốn xử trí thế nào?"

"Xử trí thế nào ư? Nàng thật sự muốn biết?" Hắn cười khẽ, đôi mắt sắc bén thoáng trầm xuống, làm bộ muốn ôm nàng lên.

"Ah!" Cố Khinh Âm khẽ kêu một tiếng, nhanh chóng quay người tránh đi, cười lắc đầu: "Không muốn biết, tôi không muốn biết."

Nàng vốn cũng không muốn xảy ra chuyện gì với Thượng Quan Dung Khâm ở đây, cho dù trong lòng vô cùng mong muốn hắn ôm nàng. Hành quán là nơi nào, lui tới đều là quan viên trong triều, đàm luận công vụ triều chính. Lúc đầu nàng là người luôn tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận, chỉ vì mắc căn bệnh đó nên mới thay đổi, nhưng vẫn giữ nguyên tắc của mình. Hôm nọ xảy ra chuyện đó với Kỷ Trác Vân, trong lòng nàng đã vô cùng xấu hổ, không thể có lần sau nữa.

Thượng Quan Dung Khâm nhìn nét mặt tươi cười của nàng, cũng khẽ cười, kéo nàng đến bên bàn, hai người ngồi đối diện nhau, cầm bình trà lên rót hai chén trà xanh, "Không lộn xộn nữa, nàng và ta đều cần tỉnh táo."

Cố Khinh Âm biết hắn đang nói cái gì, hờn mát liếc hắn một cái, sóng mắt lưu chuyển, phong tình vô hạn.

Thượng Quan Dung Khâm làm như không biết, thầm thở dài trong lòng.

Cố Khinh Âm nhấp một ngụm trà, lặng lẽ nhìn dung mạo thanh tuyệt xuất trần của hắn, trong lòng nhảy loạn.

"Mấy ngày tới sẽ là kỳ đánh giá thành tích của nữ quan ba năm tổ chức một lần, nàng đã nhận được thông báo chưa?" Thượng Quan Dung Khâm hỏi.

Nét đỏ ửng trên mặt Cố Khinh Âm chưa tan, dục niệm sâu trong thân thể cũng chưa lui, nghe hắn hỏi vậy bèn thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói chuyện đứng đắn vừa hay có thể phân tán tinh thần của nàng.

"Mấy ngày trước Minh đại nhân đã đưa thông báo rồi." Cố Khinh Âm đáp: "Thời gian vừa kéo, đúng lúc kết thúc tuần tra Công bộ."

Thượng Quan Dung Khâm gật đầu, ân cần hỏi: "Nàng có chuẩn bị kịp không?"

"Cũng không cần phải chuẩn bị gì đặc biệt, trong triều cũng biết rõ những thành tích ngày thường của Ngự Sử đài mà." Cố Khinh Âm nói.

Thượng Quan Dung Khâm nhướng mày, "Nói thế nghĩa là Cố đại nhân đã tính trước cả rồi?"

Cố Khinh Âm nheo mắt lại trông y như một con tiểu hồ ly khôn khéo, nhổm người ghé sát vào hắn: "Lẽ nào, Thượng Quan đại nhân có gì muốn sớm nói?"

Thượng Quan Dung Khâm liếc nhìn nàng một cái, cười ấm áp: "Đánh giá thành tích do Lại bộ toàn quyền phụ trách, ta chỉ có hư danh thế thôi, nàng muốn ta nói gì?"

"Thượng Quan đại nhân yên tâm, tôi cũng không thèm nghe ngóng gì đâu." Nàng ngồi xuống, tư thái tao nhã, tiếp tục hỏi: "Nói thế là ngài cũng sẽ đên hành cung trên núi Tử Vân?"

"Có lẽ." Hắn mỉm cười nhìn nàng.

Hai ngày tuần tra kế tiếp, Cố Khinh Âm không dám thả lỏng chút nào, tận tụy kiểm tra đối chiếu hồ sơ, những vấn đề đã tra ra đều ghi chép lại, sửa sang lại thành báo cáo trình lên. Cũng có phán đoán suy luận, nhưng vì vụ án này liên lụy quá nhiều, dù ghi chép của Công bộ đã chứng minh thực tế, nhưng vẫn chưa chắc chắn, còn cần tiến thêm một bước điều tra cặn kẽ.