Chương 22: Thanh thản

Hiện tại ở thế giới này, linh khí thiếu hụt nghiêm trọng, cho dù luyện võ công của phàm giới, cũng muốn đi đường vòng lối tắt, thu lấy năng lượng, cho nên, sức ăn tăng lớn là chuyện rất bình thường.

Trừ phi Dương Lam Nhi có thể đột phá Bẩm Sinh, đạt tới Luyện Khí, thì đối với thức ăn của phàm giới mới cần giảm bớt từng bước, tu chân tu đến Tích Cốc, mới có thể triệt để thoát khỏi nhu cầu cần thức ăn.

May mắn Dương Lam Nhi lấy Suối tuyền để phụ trợ tu luyện, không gian lại có thời gian chênh lệch, nếu không sao có thể tiến triển nhanh như thế? Không nói lên cấp, chính là nhập môn cũng khó khăn, không thấy nam chủ Mộc Phong mỗi lần lên cấp đều cần đến vật phụ trợ sao? Không phải nữ nhân, chính là dược vật.

Hiện tại phản ứng dị thường nhất, chỉ là sức ăn tăng lớn, đã rất tốt .

Chờ những người khác trong bàn ăn được không sai biệt lắm, Dương Lam Nhi mới đem toàn bộ các thứ bên trong nồi vớt lên, vẫn ăn được thong thả ung dung như cũ.

“Còn có muốn ăn nữa hay không? Lại gọi thêm chút món ăn đi!” Mộ Đình Đình cho rằng Dương Lam Nhi chưa ăn no, nháy mắt hỏi.

“Không cần, ăn xong là vừa đủ, đỡ phải lãng phí.” Mặc dù thực sự chưa ăn no, nhưng Dương Lam Nhi không chuẩn bị gọi thêm, nàng thà rằng về phòng cho thuê rồi vào không gian, sau đó tự mình tự nấu nồi lẩu, dùng nguyên liệu trong không gian nấu rồi từ từ ăn.

Ăn xong nồi lẩu, mọi người liền giải tán, nghỉ hè cuối cùng đã bắt đầu.

“Đảo mắt liền đến tháng bảy, thời gian qua được rất nhanh.” Dương Lam Nhi về nhà liền vào không gian, bắt đầu chọn nguyên liệu làm nồi lẩu, chuẩn bị ăn một bữa thật sảng khoái .

Bởi vì đặt ra vòng tuần hoàn, gia cầm dưỡng ở sơn cốc, một khi đã chết, liền dời vào không gian trữ vật, bên trong đã tồn không ít hàng, hoàn toàn đủ cho Dương Lam Nhi sống xa xỉ mỗi ngày a.

Còn như rau dưa, lại không thiếu, tùy tiện hái lấy.

Vốn, Dương Lam Nhi chuẩn bị đưa các loại rau dưa này ra bán lấy tiền lời, kết quả trái cây mới bán khác biệt liền kiếm tiền, bây giờ còn có cá có thể làm ăn lâu dài, rau dưa này nàng liền lười phải đem ra ngoài .

Đem tất cả thức ăn chuẩn bị xong, Dương Lam Nhi mang nồi ra khỏi không gian, đem cả cái bàn trà bày đầy, liền chậm chạp mở ti vi, ăn lẩu.

Kịch truyền hình, nàng không dám xem, sợ bị lôi, chỉ được tìm tiết mục giải trí, xem người chủ trì phô trương, khách quý còn muốn các loại phối hợp.

“Diệp Nhạc Luân? Ca hát sao?” Dương Lam Nhi nhìn một hồi lâu, phát hiện cái khách quý minh tinh này còn rất có tên tuổi, liền hiếu kỳ xuất ra máy tính xách tay, tìm kiếm một phen.

Nguyên chủ cả ngày vội vàng làm thêm, căn bản là không quan tâm sùng bái minh tinh đương thời, cho nên trong trí nhớ của nàng cũng không có những tài liệu này.

Lúc này, Dương Lam Nhi đều làm tiêu khiển tra xét.

“A, thế nhưng cách cấp Ca Thần chỉ kém một bước? Đại đại thiên vương a!” Dương Lam Nhi trêu tức, lập tức nhìn thấy, Diệp Nhạc Luân đang đăng thỉnh cầu khắp nơi thu thập ca khúc, lấy để đánh thẳng vào cấp Ca Thần.

Cái thế giới này, cùng thế giới ban đầu của nàng có bất đồng lớn nhất, chính là không có sách lậu, các loại này nọ, ý thức bản quyền tương đối mãnh liệt.

Mà giới ca hát ca sĩ, mỗi cấp bậc cũng tương đối rõ ràng, cấp Ca Thần tự nhiên là cảnh giới tối cao, trước mắt ca sĩ ở cấp Ca Thần, toàn bộ Hoa Hạ cũng chỉ có năm vị, trong đó có ba vị đã rút khỏi giới giải trí, yên ổn sinh sống.

“Giới giải trí của thế giới này cũng thật có ý tứ.” Dương Lam Nhi đột nhiên nghĩ đến, kỳ thật nguyên văn tiểu thuyết có nói, bởi vì một trong những nữ nhân của nam chủ Mộc Phong, là một vị nữ thần trong giới giải trí, cuối cùng dựa vào nam chủ cho nàng ta kịch bản phim, ca khúc, thành tựu từng bước một trở thành truyền kỳ của giới giải trí, trở thành Ca Thần cùng Ảnh Hậu.

Ảnh Hậu ở thế giới này, không phải tùy tiện lĩnh một cái vai nữ chính xuất sắc nhất là được, cần bình phán trên khắp các phương diện, mới có thể thăng cấp đến Ảnh Hậu, cấp kia là cùng cùng một cấp bậc với Ca Thần.

Còn như kịch bản phim cùng ca khúc của nam chủ từ đâu tới đây ư? Tự nhiên là từ hệ thống đổi đến .

Bất quá, Dương Lam Nhi nhớ lại một lần, phát hiện kịch bản ca khúc mà hệ thống đổi đến, kỳ thật cũng không có tồn tại bên trong thế giới ban đầu của nàng, cái thế giới này cũng khác biệt với thế giới ban đầu của nàng, cho nên nói, kỳ thật nàng cũng có thể dựa vào việc này để kiếm tiền sao?

“Đạo văn a, ha ha, dường như có chút cảm giác.” Dương Lam Nhi nói thầm, lại chưa có nhiều ý tưởng, dù sao nàng hiện tại không tính là thiếu tiền, dù sao cũng đủ.

Đang nghĩ ngợi, chuông điện thoại di động rất vui vẻ vang lên, Dương Lam Nhi cầm lên nhìn, là kim chủ Trương Tiêu.

“Uy, Trương lão bản? Muộn như thế còn có việc gì sao?” Dương Lam Nhi bình tĩnh nói, nếu như không có đoán sai, đây nhất định là đưa tiền đến cho nàng.

“Ai da uy, tiểu Lam Nhi, cô nãi nãi, ngày mai đưa cho ta một nhóm hàng có được hay không? Không cần quá nhiều cũng được a!” Trương Tiêu nịnh nọt nói ra.

Hiện thời ở trước mặt Dương Lam Nhi, Trương Tiêu sớm đã không có khí chất như lần đầu tiên gặp mặt, vì muốn có nhiều hàng, có đôi khi còn hóa thân thành vô lại.

“Hôm trước ta không phải mới đưa cho ngài một nhóm sao? Ngài kiềm chế chút a!” Dương Lam Nhi nhắc nhở lần nữa.

“Chao ôi, mỗi ngày đã định hạn lượng bán ra, ai bảo hàng của ngươi tốt đâu? Ngày mai có người đại thọ bảy mươi, bao hết nhà hàng, chỉ rõ loại cá này nhất định phải có, cái này, hiện tại hàng tồn không đủ, Lam Nhi bổ sung chút cho ta có được hay không? Dù sao cũng để ta gom đủ số bàn.” Trương Tiêu than khóc nói ra, có tiền không có lợi nhuận, thương cảm a!

“Còn thiếu bao nhiêu?” Dương Lam Nhi nhướn mày, nguyên lai còn có loại chuyện như vậy? Cái loại cấp bậc nhà hàng đó của Trương Tiêu mà cũng có thể bao hết, kia phải có bao nhiêu tiền?

“Ít nhất hai mươi con, mỗi con hai cân gì đó là được.”

Dương Lam Nhi hướng về trần nhà liếc mắt: “Ngài lừa ta đi, nhà hàng của ngài tổng cộng có thể bày hai mươi bàn liền không tệ, lẽ nào chút hàng tồn đều không có?”

“Không có a, cá còn tồn quá lớn, không thích hợp làm cá hấp nguyên con, nếu không, ta cần gì nói mỗi con hai cân gì đó là được?” Trương Tiêu buồn bực.

“Yêu cầu cao như thế, ta muốn tăng giá.” Dương Lam Nhi cố định lên giá.

“Hành, thêm hai phần có được hay không?” Trương Tiêu cũng không keo kiệt, trực tiếp nâng giá, dù sao giá cả món ăn của y, đã khiến rất nhiều người sợ.

Huống chi, Mộ Đình Đình sớm đã nói qua gia cảnh của bạn học này rất khó khăn, y giúp đỡ chút cũng là điều lên làm .

“Thêm hai phần? Ha ha, ta xác định ta không có nghe sai, không phải là tăng gấp hai, đừng bắt nạt ta số học không có học giỏi a!” Dương Lam Nhi vui mừng .

Nàng biết rõ, Trương Tiêu tuyệt đối là nói sai, y hẳn là muốn tăng gấp hai, hiện tại thêm hai phần, cũng hoàn toàn khác nhau.

Nói chính xác là, nếu như giá gốc là mười khối, nhân với hai, chính là hai mươi, còn thêm hai phần, đó là mười khối tăng đôi một lần thành hai mươi, sau đó lại tăng đôi một lần nữa, chính là bốn mươi .

“...” Trương Tiêu lúc này mới nghĩ đến chính mình nhất thời nhanh miệng, đều đã nói gì đó, bất quá, cho dù là dạng này, y cũng kiếm được không ít: “Kia, có thể nhiều chút không? Liền cái giá này...”

“Chiếu theo lượng bình thường đưa cho ngài một lần?” Dương Lam Nhi nghĩ, bản thân dù sao cũng chiếm tiện nghi lớn, phải cho đối phương một chút ngon ngọt.

“Tốt lắm, ha ha! Nhưng lần này là thêm vào, không tính số lần bình thường.” Trương Tiêu vội vàng nói ra, trong lòng vui tươi hớn hở.

“Có thể, làm tiệc rượu ngày mai a, vậy trứng gà có muốn hay không? Chỗ ta có một nhóm trứng gà đất, còn có gà, bất quá đã giết, nhưng có thể bảo đảm chất thịt còn mới. Đình Đình ở chỗ ta đã nếm qua, ngài có thể hỏi một chút.” Dương Lam Nhi nhìn nhìn hàng tồn trong không gian, quyết định xử lý một nhóm, nàng cũng chỉ có một người, cho dù sức ăn lớn gấp nhiều lần, cũng ăn không hết.

“Thật ? Cứ việc đưa tới, giá cả bàn sau.” Trương Tiêu một trận ngạc nhiên mừng rỡ.