Chương 33: Thế thân của tiểu sư muội 33

Người dịch: Giang Thượng Nguyệt Minh

-----------

Nhưng tiểu đồ đệ bảo bối của Tư Đồ Không vừa bị đưa vào Luyện Kiếm Tháp, hắn làm sao có thể an tĩnh được, thậm chí còn hận không thể xông vào cứu đồ đệ ra.

Lăng Nguyên dường như đoán được tâm tư của hắn, cuối cùng mới thản nhiên nói một câu, "Ta đã gieo kiếm phù bảo mệnh trên người nàng, sẽ không gặp nguy hiểm đến tính mạng.”

Gieo khi nào? Sao ta không biết? Tư Đồ Không xác định chưởng môn sư huynh tuyệt đối không lén lút đi tìm đồ đệ của hắn, vậy mà lại có thể gieo kiếm phù không chút động tĩnh, ngay cả hắn cũng không hề phát hiện. Lâu ngày không gặp, quả nhiên tu vi chưởng môn sư huynh lại mạnh thêm rất nhiều.

Sau khi biết có kiếm phù bảo vệ, trong lòng Tư Đồ Không cũng thở phào nhẹ nhõm.

Luyện Kiếm Tháp tên là Luyện Kiếm, nhưng đối với kiếm tu mà nói, luyện kiếm tức là luyện người, tu luyện sao cho kiếm biến thành một thanh kiếm vô tình vô dục, có thể tưởng tượng được chuyện này khó khăn cỡ nào. Tổ sư khai sơn phái Kiếm Tông tu hành thái thượng vong tình, sát phạt chi đạo, cho nên mới có Luyện Kiếm Tháp này.

Nó chủ yếu khảo nghiệm tâm tính, sau khi tiến vào trong đó sẽ gặp phải đủ loại ảo cảnh. Thân ở trong tháp thì ngay cả ký ức cũng sẽ bị thay đổi và che đậy, không biết năm tháng, không biết sinh tử.

Trong ảo cảnh có đủ loại hồng trần danh lợi phú quý, niềm vui gia đình, tình yêu nam nữ, có hắc ám tịch mịch dài đằng đẵng, còn có địch nhân cường đại không thể địch nổi, có phàm nhân nhỏ yếu không đành lòng thương tổn.

Cách duy nhất có thể phá giải ảo cảnh chính là rút kiếm, dám chém hết toàn bộ duyên - yêu - si, tru diệt tất cả thất tình lục dục của lòng người, diệt trừ mọi gian tà phiền não.

Nếu là nhìn không thấu và trầm luân trong đó thì sẽ gặp vạn kiếm xuyên tâm, vô tận luân hồi. Mặc dù mọi thứ đều là ảo giác, những kiếm thương kia và các loại tử vong cũng sẽ không thật sự xảy ra với người tham gia khảo hạch, nhưng đối với người đã trải qua mọi ảo cảnh mà nói thì đó lại là cảm thụ chân thật nhất.

Trước đây có không ít đệ tử vì thí luyện thất bại mà đạo tâm bị hủy hết, chỉ có thể vứt kiếm rời bỏ tông môn rồi xuống núi.

Tư Đồ Không mặc dù cho rằng A Lạc không giống những đứa trẻ bình thường nhưng cũng không cảm thấy nàng có thể thuận lợi thông qua Luyện Kiếm Tháp.

. . .

Sau khi trở lại Côn Luân tiên tông, việc đầu tiên Lục Cảnh làm là đến đại điện xin lỗi chưởng giáo:

"Tất cả đều là do đệ tử xử sự không thỏa đáng nên mới khiến sư tôn và tông môn bị mất thể diện.”

Mấy ngày nay, chuyện trong đại hội tuyển chọn tiên môn Bạch Ngọc Thành đã truyền khắp tu chân giới. Chuyện liên lụy đến hai đại tông môn đứng đầu chính đạo, còn có tranh chấp của vị đại nhân vật Huyền Anh đạo quân này, sao có thể không khiến người ta chú ý.

Trong lời đồn đãi, Huyền Anh và Côn Luân tiên tông bị hạ thấp địa vị. Cưỡng ép thu đồ đệ không tính là gì, tu chân giới coi trọng cường giả, chỉ cần không làm ra mấy chuyện mất hết nhân tính thì người bên ngoài sẽ không để ý. Nhưng hết lần này tới lần khác Huyền Anh đạo quân lại không thành công, còn bị ép đến mức không thể không nhượng bộ.

Vì vậy đương nhiên sẽ có người cảm thấy đường đường là Huyền Anh đạo quân nhưng cũng chỉ có đến thế. Đương nhiên cũng có không ít người công kích Tư Đồ Không xúc động ngạo mạn, phóng đãng vô lễ, chỉ là một Kim Đan chân nhân đã dám rút kiếm với tu sĩ Nguyên Anh, còn không màng đến mối quan hệ giữa hai tông môn và đại cục giới chính đạo.

Thế nhưng tất cả đều chỉ nói mà thôi. Kiếm Tông luôn luôn không màng thế sự, căn bản không thèm chú ý tới lời đàm tiếu của người khác. Dù có thêm nhiều lời đồn đãi nhảm nhí hơn nữa, dù bị các đồng đạo chỉ trích, chẳng lẽ còn có thể làm cho vị chưởng môn Kiếm Tông sâu không lường được kia xử trí tiểu sư đệ của hắn sao?