Chương 17: CÙNG NHAU VỀ NHÀ

Những khóm cây thấp bé trên vỉa hè không có làm nguy hiểm đến tính mạng, hai người ngoại trừ trên thân dính bùn nước, thì không có thương hại gì trên người, Đường Thành giãy giụa đứng lên trước, đưa tay kéo Mã Ngọc Thiến, nàng bắt tay đưa tới hắn dùng sức kéo một cái, thân thể Mã Ngọc Thiến liền bật dậy đứng lên, thế nhưng là phần hông cái váy lại dính móc vào nhánh cây, chỉ nghe “xoẹt” một tiếng, cái váy đã bị xé rách lấy một đường dài, cặp đùi tuyết trắng lập tức hiện ra dưới ánh sáng đèn đường rọi xuống, còn rất chướng mắt là làm cho Đường Thành thoáng cái, liền nhìn thấy hạ thể của Mã Ngọc Thiến phong quang, thậm chí cái quần lót trắng như tuyết kia, hắn cũng đều thấy được.

Mã Ngọc Thiến theo bản năng vội vàng che giật lại đường rách cái váy, đối với Đường Thành nói:

– Không được nhìn…

Mã Ngọc Thiến sửa sang lại y phục một chút, hai người nâng chiếc xe máy ngã xuống đất, một lần nữa lại leo lên xe, lúc này đây, Mã Ngọc Thiến đành để cho Đường Thành chở nàng, hai người cùng một chỗ đi về đến nhà Mã Ngọc Thiến.

Đã đến dưới lầu nhà Mã Ngọc Thiến, Đường Thành phải đi về, Mã Ngọc Thiến nhìn thoáng qua Đường Thành, nhìn thấy trên thân hắn dính đầy bùn nhơ nhớp, trên mặt đều là nước bùn lưu lại, Mã Ngọc Thiến nói:

– Đi lên nhà của chị tắm rửa rồi hãy trở về, dạng này về đến nhà, cha mẹ em lại tưởng em cùng người khác đánh nhau đấy…

Đường Thành xem Mã Ngọc Thiến trên thân cũng là dính đầy bùn nước, cũng biết rõ bộ dáng của mình cũng không khác gì, nên đáp ứng lên lầu cùng Mã Ngọc Thiến.

Đi vào trong nhà Mã Ngọc Thiến, Mã Ngọc Thiến nói:

– Đường Thành, em đi tắm trước đi, để chị đi thay quần áo…

Đường Thành vội nói:

– Hay là chị đi tắm trước, vừa tắm rồi thay quần áo luôn thể…

Đường Thành quét mắt liếc nhìn bố cục trong nhà, nói:

– Vậy để em đi đến thư phòng của chị chờ…

Mã Ngọc Thiến nói:

– Em cứ ở trong phòng khách đợi đi, chứ đến thư phòng, làm thư phòng của chị dính bùn nước, mắc công chị lại quét dọn.

Mã Ngọc Thiến tiến vào phòng tắm, nói:

– Vậy chị đi tắm trước đây.

Phòng tắm nhà Mã Ngọc Thiến không lớn, cũng tầm bốn, năm mét vuông, cửa ra vào lắp là cửa thủy tinh in hoa, hiệu quả thấu thị không phải là tốt, nhưng mà, tựa như cách một tầng vải gạt vậy, nhìn qua mông lung, cũng có thể quan sát được đại khái hình dáng thân thể của nàng, lúc mới bắt đầu, Đường Thành cũng không có nhìn xem nàng tắm rửa, bình yên đem TV trong phòng khách mở ra, trên thân của hắn đều là nước bùn, nên cũng không dám ngồi trên ghế sa lon, một mực đứng ở bên cạnh TV, ánh mắt thẳng nhìn lấy màn hình TV, dù cho bên lỗ tai truyền tới tiếng nước Mã Ngọc Thiến tắm chảy rào rào, hắn cũng không dám quay mặt.

Giằng co một hồi, tiếng nước chảy vẫn còn rào rào, đã làm cho Đường Thành tâm thần nhộn nhạo, hắn khống chế không nổi nữa, liền đưa ánh mắt liếc nhìn một cái về cánh cửa thủy tinh phòng tắm.

Đó là đường cong hoàn mỹ của một nữ nhân, hình dáng thân thể bày ra không bỏ sót chút nào, hiện nay trong sinh hoạt gia đình thì ý niệm mọi người có thay đổi, cũng như làm cửa phòng tắm thủy tinh in hoa tựa như ẩn như hiện, có thể nghĩ đến, nếu như ở bên trong tắm rửa là vợ của mình hoặc là tình nhân, mình ở bên ngoài nhìn xem, có thể điều tiết câu dẫn thần kinh nam nhân, tô đậm thêm không khí ấm áp, tạo ra hoàn cảnh mập mờ, đáng tiếc lúc này chính là bên trong nữ nhân không phải là vợ của mình hoặc là tình nhân…

Hấp dẫn nhất nam nhân không phải là thân thể nữ nhân không mảnh vải che thân, mập mờ nhìn không thấy rõ ràng càng là tạo nên cảm giác thần bí, nam nhân càng hưởng thụ, càng là mông lung đưa đấy, càng có mỹ cảm rung động.

Mã Ngọc Thiến dáng người thon thả, nhất là trong lúc nước chảy trùng kích xuống, tạo nên một loại rung động xinh đẹp khác thường, Đường Thành nuốt nước miếng, nhìn xem cánh tay Mã Ngọc Thiến nhu hòa vuốt ve thân thể, lúc thì khẽ cong eo, khi thì khẽ vươn tay, trong tâm Đường Thành khẽ động.

Hơn mười phút đồng hồ sau, Mã Ngọc Thiến đi ra khỏi phòng tắm, Đường Thành nhìn thoáng qua, liền ngây dại, nàng dùng một cái khăn tắm bao lấy thân thể, mái tóc ướt sũng phủ xuống, da thịt chung quanh bả vai trắng nõn, cặp đùi rất tròn trắng hiển lộ hơn phân nửa, bước tới nàng cầm một cái áo ngoài khoác lên người, nói:

– Chị tắm xong rồi, em vào tắm đi.

Đường Thành ngơ ngác, đầu óc choáng váng, không có nghe được Mã Ngọc Thiến nói, nàng giả bộ cả giận nói:

– Nhìn cái gì đấy, đi tắm đi…

Đường Thành lúc này mới ngượng ngùng, đi vào trong phòng tắm.

Bên trong vẫn còn có mùi thơm xà phòng nồng đậm vây lấy chung quanh Đường Thành, đây là một nơi mà cô gái xinh đẹp vừa mới tắm rửa qua, Đường Thành tranh thủ thời gian cởi quần áo ra, tiện tay ném ra ngoài, Mã Ngọc Thiến dặn hắn để nàng mang y phục của hắn giặt sơ qua, rồi dùng máy sấy tóc thổi, một chút thì có thể mặc tạm đi về nhà…

Lúc này từ bên dưới gần đường khe nước chảy, còn đọng lại một mảnh bọt xà phòng, Đường Thành chợt nhìn thấy một sợi lông đen nhánh, đang lẳng lặng nằm ở nơi đó, sợi lông cong cong như tơ tuyến mềm mại, vừa lọt vào mắt, Đường Thành hít sâu một cái, một khối ướt sũng mảnh bọt xà bông thơm, nghĩ đến, cái này khối bọt này nhất định là do Mã Ngọc Thiến vừa rồi đã dùng qua, liền không nhịn được lấy lên, dùng nó xoa xoa hướng về phía chính giữa hai chân của mình.