Chương 105: PHƯƠNG THỨC CÓ CHÚT ĐẶC BIỆT

Liễu Tuyết Mai kiên quyết cự tuyệt dương vật Đường Thành đút vào âm đạo của nàng, thân là bí thư thành ủy, làm đến chức quan này nên nàng cũng có phân thượng, trên người nàng đã có tư tưởng quan bản, tâm tình tự luyến rất nặng, với ưu thế cảm giác duy ngã độc tôn rất mãnh liệt, vô luận làm chuyện gì, đều cho là bản thân cao cao tại thượng, đều muốn người khác nhẫn nhục chịu đựng, hạ thấp bên dưới mình…

Mà Liễu Tuyết Mai cái loại tâm tình cao ngạo tự đại này, ảnh hưởng đến suy nghĩ của nàng, thậm chí tại trong chuyện nam nữ giao hoan, đều đã có khắc sâu biến hóa, nàng dùng giọng điệu nghiêm túc nói:

– Tôi rất phản cảm nam nhân đè tại trên người của tôi làm cái động tác kia, đồng nhét cái đó vào trong cơ thể rồi phun ra chất lỏng buồn nôn, tôi không thích…

Đường Thành kinh ngạc nói:

– Thế nhưng là, chỉ có như vậy, thì chị mới cảm thấy vui sướng a, hơn nữa khi Thượng Đế tạo ra con người, thì đã xếp đặt thiết kế như vậy đấy, phải là nam nhân muốn đi vào nữ nhân, sinh mệnh mới có thể có thể kéo dài, nhân loại mới có thể phồn diễn sinh sống…

Liễu Tuyết Mai nói:

– Tôi không cần phồn diễn sinh sống, càng không cần kéo dài sinh mệnh, tôi chỉ muốn quyết sinh lý của mình đơn giản là vui sướng rồi…

Đường Thành có chút đã minh bạch. Liễu Tuyết Mai chỉ muốn hắn đút đầu vào giữa hai chân của nàng bú liếm mà thôi…

Liễu Tuyết Mai kiều thở hổn hển nói:

– Cậu hoàn toàn có thể dùng miệng vẫn như cũ có thể mang đến cho tôi sung sướng, tôi vẫn có thể đề bạt cậu lên làm phó trấn trưởng, thậm chí hầu hạ tôi cho tốt, chức vụ cao hơn cũng có thể…

Đường Thành đã rõ ràng Liễu Tuyết Mai chỉ muốn phương thức mình dùng lưỡi để liếm âm hộ nàng, đã mang đến cho nàng sung sướng, cấm dùng cây dương vật đút vào thân thể nàng, nàng ý thức bản thân mình đường đường là nữ bí thư thành ủy, bị một nam nhân bên ngoài áp dưới thân thể, đút vào rút ra đút vào, làm tổn hại đến thân phận quan lớn của nàng, trách không được, Liễu Tuyết Mai một mực không có tìm được người đàn ông phù bầu bạn, nguyên lai là nàng là đối với nam nhân có điều kiện hạn chế nghiêm khắc đấy.

Nàng sở dĩ vừa ý Đường Thành, thứ nhất khách quan mà nói, hắn đúng là rất tuấn tú, tướng mạo quả thật có điểm cùng chồng của nàng tương tự, thứ hai, mấu chốt là thân phận cùng cấp độ xã hội của Đường Thành, rất thích hợp với lựa chọn Liễu Tuyết Mai, nàng muốn tìm một rễ cỏ đẳng cấp thấp, đối phương sẽ cầu cạnh nàng đấy, nàng có thể quyết định vận mạng đối phương, như vậy thì ổn thỏa một ít, không dễ xảy ra chuyện không may, cho nên nàng nhắm đến Đường Thành.

– Thế nào?

Liễu Tuyết Mai nói:

– Cậu đồng ý với cái giao dịch này không?

Đường Thành do dự một chút, dù sao đây là chuyện bí mật nói chuyện với nhau, nàng có thể đã vừa ý hắn, nàng cũng không có ác ý, tục ngữ có nói, mua bán không thành tình ý tại, hắn kiên định nói:

– Xin lỗi em không thể đáp ứng, chị lựa chọn người khác đi…

Đối với lựa chọn của Đường Thành, Liễu Tuyết Mai có chút giật mình, nàng lập tức ngôi dậy kéo cái váy xuống, xem ra mình đã nhìn lầm người rồi, Đường Thành không giống như trong suy nghĩ nghĩ của nàng.

– Cậu không muốn làm quan sao? Không phải là tôi gặp bất luận kẻ nào đều nói như vậy, chẳng qua tôi thật sự là nhìn thấy cậu hữu duyên, có chút yêu thích, nên mới quý trọng cậu như vậy a.

Nhưng mà Đường Thành lại không muốn như vậy, một người nam nhân để cho Liễu Tuyết Mai xếp đặt thiết kế như vậy, chỉ cho dùng miệng lưỡi bú liếm hạ thể của nàng, không được dùng đao thật, súng thật, nam nhân sẽ không còn có mặt mũi gọi là nam nhân nữa, trái lại Liễu Tuyết Mai thì lại muốn chính là loại cảm giác phương thức này. Thời điểm này, phía dưới Đường Thành, dương vật đã là giương cung bạt kiếm rồi, nếu thật là như vậy, thì quá ủy khuất cho cây dương vật của mình quá rồi.

Đường Thành cố nhịn xuống, trả lời:

– Liễu bí thư, em không thể đáp ứng, đó là làm thái giám, em làm không được…

Liễu Tuyết Mai nghe Đường Thành nói như vậy, nàng ngượng ngùng, lại mượn rượu giả say, nàng căn bản cũng không có nghĩ tới Đường Thành sẽ cự tuyệt, nàng không thể tưởng được, nam nhân trong thiên hạ còn có người đối với quyền lực thờ ơ, vì làm quan, nữ quan không tiếc thân, nhận thức quan lớn làm cha nuôi, nam không tiếc nhận thức quan lớn là tổ tông, Đường Thành là một trường hợp đặc biệt.

Liễu Tuyết Mai nói:

– Đường Thành, cậu đi đi nhưng hãy nhớ kỹ, sự tình giữa chúng ta cái gì cũng đều không có phát sinh qua, bằng không mà nói, tôi sẽ ra tay đấy…

Đường Thành bình tĩnh nói:

– Em minh bạch, em chỉ biết cảm tạ Liễu bí thư ưu ái, em sẽ không nói ra với bất luận kẻ nào đấy.

Đường Thành theo từ trong phòng Liễu Tuyết Mai đi ra, hắn cười khổ, giờ mới hiểu được, thiên hạ không có cơm trưa miễn phí lời này tuyệt không giả, vốn hắn cho rằng đây là một hảo sự thiên đại, cuối cùng là có điều kiện tiên quyết đấy, bất quá, Đường Thành tâm trong đối với Liễu Tuyết Mai không có chút nào chán ghét oán hận, ngược lại là còn đồng tình cái cảm giác của nàng, dù sao người đàn bà có chức quyền, có thể cùng Đường Thành trao đổi những thứ này, đã là cho Đường Thành mặt mũi vô cùng rồi.

Đường Thành đêm đó cự tuyệt Liễu Tuyết Mai, khi về tới gian phòng của mình, hắn và Hoàng Nhân một người thuê một gian phòng, thuận tiện Đường Thành tại chỗ của Liễu Tuyết Mai chịu uất khí, đánh mất nam nhân tôn nghiêm cùng mặt mũi, hắn nhờ nhân viên phục vụ khách sạn gọi tới hai cô gái đến phục vụ, hắn làm một lúc hai nàng, mộ tả một hữu, để thỏa mãn tôn nghiêm nam nhân của mình.

Đường Thành một bên hưởng thụ lấy, một bên hả giận nói:

– Muốn cho Đường Thành này đi làm con vịt để chăn, không có cửa đâu…

Ngày hôm sau, Đường Thành phải về huyện Liễu Hà rồi, nhưng rồi lại nhận được điện thoại của Dương Mỹ Hà gọi tới, nàng hỏi hắn đang ở đâu, Đường Thành nói:

– Tôi đang tại trên tỉnh thành đây.

Nghe xong lời này, Dương Mỹ Hà cao hứng:

– Thật sự là quá tốt, tôi lập tức đến tỉnh thành, anh đừng có về, tại tỉnh thành chờ tôi, buổi tối hôm nay, là sinh nhật của mẹ tôi, cả nhà tụ hội, tôi muốn chính thức đem anh giới thiệu đến trước mặt người nhà của tôi…

Đường Thành nghe xong, chấn động, hỏi:

– Cha của cô đúng là bí thư tỉnh ủy sao?

Dương Mỹ Hà nũng nịu cười đến:

– Đợi đến nhà của tôi, thì sẽ hiểu…