“Koharu, có chuyện gì sao, cậu không khỏe à?” Người đang nói chuyện chính là Green. Bây giờ chúng tôi sẽ đến chỗ ở tối nay, tôi là người lái xe, Eri uể oải ngủ ở ghế bên cạnh tôi, Chikage với nụ cười ngọt ngào đang nằm ở hàng thứ ba, và hàng thứ hai thì Green và Koharu đang ngồi sau khi đã mua sắm trong hơn hai giờ.
Thiếu nữ búp bê xinh đẹp lúc lên xe nhìn không được tốt lắm, nhìn hai tỷ muội với ánh mắt đầy sát khí rồi lại biến sát khí thành hành động, nàng thẳng tay nhéo Chikage và Eri, nhưng hai thiếu nữ bủn rủn sau khi được tôi làm cho thoải mái, còn sức đâu mà đối phó với nàng nữa, liền mặc cho nàng hành hạ.
Thấy mình không còn nơi nào để trút giận, thiếu nữ búp bê xinh đẹp chỉ biết nhìn tôi đầy phẫn uất qua tấm gương chiếu hậu khiến tôi xót xa một lúc.
Thiếu nữ xinh đẹp quyến rũ còn tưởng rằng mình đi mua sắm mệt mỏi về sẽ được an ủi, nhưng không nhận được điều mình mong muốn.
Cuối cùng vẫn là tôi ho nhẹ một tiếng, đưa tiểu mỹ nhân đang u oán bừng tỉnh, nàng cũng cảm thấy xấu hổ mà bĩu môi, "Green nếu một nhóm người tụ tập ăn thịt nướng ngon, nhưng nếu bạn tốt của em bỏ rơi em và đem thịt nước ăn sạch sẽ thì em sẽ tức giận hay không? "
“Nếu là bạn tốt thì cũng không nên tức giận!” Green gật gật đầu, cười đắc ý, “Lại nướng thêm vài đĩa không được sao? Cho dù thịt đắt hay hiếm, chúng ta đều có thể mua được, đúng chứ? "
"Đúng!" Thiếu nữ búp bê xinh đẹp nắm chặt tay và nói lớn với tôi; "Tuấn Hùng! Em muốn tự mình ăn hết, và em sẽ không cho họ bất cứ thứ gì! Anh nghĩ thế nào?"
Ta khẽ mỉm cười, "Tiểu tâm can, em muốn làm gì thì làm cái đó, đến, cười một cái cho lão sư nhìn đi! Nhíu mày lại cũng không có tốt nha!"
“Không nha… Anh đồng ý em mới cười.” Koharu nũng nịu nói.
"Được, được, chỉ cần một mình em có thể ăn, lão sư sẽ cho em ăn, được không?"
“Đây chính là anh nói đó nha!” Miệng thiếu nữ búp bê xinh đẹp lộ ra ý cười.
Nói đến đây, tiểu ny tử cũng thực sự rất ủy khuất. Lúc đầu thảo luận là ba người sẽ thay phiên nhau quay lại và thân mật với tôi. Khi Chikage bỏ đi trước và Eri quay trở về, Koharu tràn đầy niềm vui và nghĩ rằng hai nàng sẽ trở lại để thay thế cô sau đó, nào biết hai cái tiểu mỹ nhân bởi vì không đứng dậy được, làm sao có thể nhớ tới mà thay nàng.
Thế là đến hơn hai tiếng sau, Green la hét muốn trở về, thiếu nữ búp bê xinh đẹp bực bội quay lại. Vừa quay lại, Koharu đã ngửi thấy mùi quen thuộc - không có cách, mặc dù đã dùng chân khí tẩy rửa mấy lần, nhưng mùi đó vẫn không thể tiêu tan hoàn toàn, gặp phải một chút tiểu mỹ nhân quen thuộc với mùi của hoan hảo, tự nhiên là thể thoát khỏi mũi của nàng.
Tư thế ngủ ngọt ngào của Chikage và Eri đã giải trừ mọi nghi ngờ trong lòng Green, dù sao thì nàng cũng là một trinh nữ, không hiểu rằng kiểu ngủ ngọt ngào này chính là sự thỏa mãn sảng khoái sau khi đạt cực khoái, cảm giác không muốn di chuyển này, thiếu nữ búp bê không chỉ trải qua một lần, đó là cảm giác tuyệt vời mà nàng sẽ vẫn còn nhớ sau vài ngày!
Koharu cảm thấy mình mình bị ủy khuất , giúp các nàng kéo lại Green, nhưng hai tỷ muội lại ăn mảnh một mình và không chịu chia sẻ với nàng, đó là lý do tại sao em ấy có vẻ mặt này. Nhưng khi nhớ ra tôi đã hứa tối nay sẽ để em ấy ăn một mình, trái tim của Koharu đã bay đến nghĩ về vài giờ sau đó ...
※※※
Ở Osaka, công trình nổi tiếng nhất là tòa tháp lâu đài do Toyotomi Hideyoshi xây dựng.
Mặc dù Toyotomi Hideyoshi và mẹ của ông là Yodo-dôn bị đánh bại và bị phá hủy cùng với lâu đài, nhưng sau đó Mạc phủ Tokugawa đã khôi phục lại cảnh quan chung, và vào năm 1997 cách đây 3 năm, chính phủ Nhật Bản đã bỏ ra rất nhiều tiền để tu bổ lại di tích lịch sử này và tái hiện nó với thế giới.
Tenshu nằm ngay giữa khu trung tâm, khi chúng tôi đến gần đây thì đã năm giờ chiều, Tenshu được tắm mình trong ánh hoàng hôn rực rỡ, rất đẹp.
Tenshu được cải tạo lại, có năm tầng, chủ yếu là tường trắng và mái ngói xanh, mỗi mái hiên đều được trang trí rất nhiều các hình thú hổ và cá đầu rồng làm bằng vàng lá rất đẹp.
Bên dưới Tenshu là một bức tường thành cao tới 20 mét, và Tenshu đứng sừng sững trên đỉnh của nó, phát ra ánh sáng của nó.
Thành phố Tenshu thực chất là một hòn đảo nhỏ được bao bọc bởi nước, xung quanh là một vùng rộng lớn cây cối hoa lá xanh tươi, xung quanh còn có hào nước chảy, chỉ có một cây cầu nhỏ để nối tòa thành Tenshu hùng vĩ này ở lối vào và thế giới bên ngoài.
Bất kỳ thành phố lớn nào ở Nhật Bản đều tấc đất tấc vàng, không thể không kể đến Osaka, thành phố chỉ đứng sau Tokyo. Ở trung tâm thành phố Osaka, một khu đất rộng không dưới 10 km vuông được phân giới, để lại một công trình lịch sử như vậy, điều này thể hiện quyết tâm của người Nhật trong việc bảo vệ di sản lịch sử.
Tháp Osaka Tenshou được coi là thành trì hùng vĩ nhất Nhật Bản, còn uy nghi hơn cả hoàng cung, những thành tựu to lớn của Toyotomi Hideyoshi cũng rất đáng để bàn luận và học tập.
Theo hướng dẫn của Green, chiếc xe thương mại Mercedes-Benz đậu trong một ngôi nhà dành cho một gia đình gần nhất với Tenshu, nhưng đây chỉ là nơi để chúng tôi nghỉ ngơi một lúc, không phải là nơi để nghỉ ngơi vào ban đêm.
Tôi rất là bội phục 4 cô nữ sinh xinh đẹp, các nàng thế mà thực sự nảy ra ý tưởng đến Tenshu ở lại một đêm tối nay, và các nàng thậm chí còn đưa tôi - hộ hoa sứ giả đi cùng.
Tenshu đâu phải là một nơi mà người thường có thể vào? Vào các ngày trong tuần, tầng 1 và tầng 2 mở cửa cho bạn tham quan, sau thời gian sẽ đóng cửa và sẽ có cảnh sát bảo vệ; chưa kể đến tầng 3, 4 và 5, muốn vào ngủ so với lên trời còn khó hơn.
Tầng 5 của Tenshu thậm chí còn nhiều hơn thế, người ta nói rằng không có quá nhiều đồ vật trong đó, nhưng đó là biểu tượng cho sức mạnh của Toyotomi Hideyoshi, tầng 5 của Tenshu chỉ có các tăng nhân đến thăm khi họ cầu phúc lành cuối năm, kể cả chính khách, khách nước ngoài cũng chỉ có thể ngắm cảnh xung quanh trên tầng 4.
Diện tích 10 km vuông còn lại cũng không phải để không, nó hoàn toàn được xây dựng và tổ chức phù hợp với ghi chép của sách cổ, đó là điều gì đã xảy ra khi Toyotomi Hideyoshi xây dựng thành phố và tòa lâu đài, bây giờ chúng ta xem cũng giống như khi đó vậy.
Đứng ở đỉnh nhìn ra giống như Toyotomi Hideyoshi, nhìn thế giới thuộc về Toyotomi Hideyoshi, e rằng có vô số người muốn cảm khái thế hệ bá chủ này!
Thích những thứ mới lạ luôn là đặc điểm của các thiếu nữ, và mấy bảo bối của tôi cũng không ngoại lệ, vì vậy trước khi đến Osaka, Green đã đưa ra đề nghị này, và các nàng đã vỗ tay đồng ý.
Không ai ở Nhật Bản dám đánh giá thấp nhân của bốn cô nàng cộng lại, nhưng vẫn có chút không thích hợp khi đi ngang nhiên vào ban ngày, vì vậy chúng tôi tạm thời nghỉ ngơi ở căn nhà bên cạnh và đợi đến khi trời tối rồi mới di chuyển đến.
Vào tháng 6, ở lâu đài Osaka sẽ không hoàn toàn tối cho đến lúc 8 giờ tối.
Eri và Chikagethức dậy lúc 5:30, tự giác cảm thấy có chút xin lỗi cho thiếu nữ búp bê xinh đẹp, một trong số các nàng đã massage cho em ấy và người còn lại massage chân cho em ấy một cái chân khiến cho Green rất ngạc nhiên.
Đến bữa tối, Green muốn đưa chúng tôi đi ăn, nhưng những người vợ bé bỏng luôn thích món tôi nấu đều lắc đầu bảo Green đưa chúng tôi đi siêu thị mua nhiều nguyên liệu và các nàng bảo tôi làm món Vân Nam, Trung Quốc để ăn tối.
Trung Quốc có hơn 30 tỉnh, nhưng không phải tỉnh nào cũng có ẩm thực riêng, chẳng hạn ba tỉnh đông bắc thuộc về một nền ẩm thực tổng hợp. Tuy nhiên, ở khu vực Tây Nam, dù là Tứ Xuyên, Vân Nam hay Quý Châu, vì có nhiều dân tộc thiểu số nên họ đều có những phong cách ẩm thực riêng và những món ăn mang đặc trưng riêng của địa phương.
Tuần trước kỳ nghỉ hè, tôi đã dặn các nàng lần sau ăn đồ ăn Vân Nam, mấy tiểu mỹ nhân còn nhớ rõ, sau khi hỏi tôi vài câu, lần này liền mang theo vật liệu yêu cầu trở về.
Ẩm thực Vân Nam không nằm trong tám nền ẩm thực lớn, nhưng văn hóa ẩm thực của các dân tộc thiểu số được lồng ghép vào đó, và nó cũng tạo thành một hương vị riêng. Thế giới chỉ biết rằng ẩm thực Vân Nam chỉ bao gồm gà hấp, bún gạo qua cầu, và thịt chó Hoa Giang, nhưng họ không biết rằng thực tế có rất nhiều loại ẩm thực ở Vân Nam, không dưới tám nền ẩm thực lớn.
Người Nhật rất thích ăn nấm, đặc biệt là nấm Matsutake, hàng năm họ bỏ ra rất nhiều tiền để mua chúng từ Tứ Xuyên, Vân Nam và những nơi khác, nhưng họ không biết rằng những người ăn nấm nhiều nhất ở Trung Quốc lại là những người đến từ Vân Nam. Một nửa số món ăn trong ẩm thực Vân Nam không thể thiếu các loại nấm dại.
Hôm nay tôi làm món cơm Lệ Giang cho các tiểu mỹ nhân, thịt hấp với lá sen và rau mận, sườn non, thịt bò xé với rau thơm và chanh của dân tộc, và một món canh gồm mười loại nấm và nấm quý hiếm.
Món cơm Lệ Giang gồm thịt lợn và ớt băm được bọc trong một lớp da trong như pha lê; thịt lợn và rau mận, lá sen cay và tươi mát được hấp với các lát mận và thịt lợn đã được thái mảnh và cách thủy, sau khi cách thủy xong sẽ lấy ra thêm vào rau muối dưới thịt, bên hông là một khoanh mì hấp lạ mắt; đem ba, bốn miếng sườn màu ngà đã được ướp cho vào nồi hấp cách thủy để loại bỏ dầu mỡ, sau đó rưới nước sốt chiên lên cho vừa ăn, một miếng sườn lợn lớn được bày lên đĩa, hình chiếc cầu, cũng như khúc ngà voi; Bò xé sợi chanh thảo dược là món ăn truyền thống của người Đài, thịt bò xào rau mùi chanh thơm thơm, có mùi thơm nồng và hương vị tự nhiên; món canh có cuối cùng được chế biến từ mười loại nấm quý hiếm và các loại nấm thường.
Vốn dĩ tôi định đến Tenshu lúc 8 giờ, nhưng bởi vì món ăn Vân Nam tôi nấu quá ngon, bốn tiểu mỹ nhân chậm rãi nếm thử hơn một tiếng đồng hồ, sau khi bữa ăn kết thúc đã là 8 giờ 30 phút.
“ Tuấn Hùng … Sau này nếu không đi dạy học thì phải đến làm đầu bếp cho em và tự tay nấu ăn cho em nha.” Green hài lòng ôm lấy cái bụng nhỏ tròn trịa nói với tôi.
Những lời nói của em ấy đã khiến ba cô vợ nhỏ bật cười.
"Hừ hừ! Cười cái gì vậy?" Green không biết các nàng cười vì điều gì, giọng dịu dàng nói: "Ai, Tuấn Hùng không thể làm đầu bếp riêng của tớ được, không biết cô gái nào có phúc khí này đây ... Junxiong, anh thật không cân nhắc sẽ cưới em sao?"
"Khanh khách..." Ba cô vợ nhỏ ngày càng cười lớn hơn, Green hâm mộ như thế, nhưng không biết rằng ba người bạn tốt của nàng, đã chú định cả một đời để hưởng thụ phúc lành này.
Tôi cũng cười nhẹ, "Green, đừng có nghịch ngợm ở đó, ngoan ngoãn đưa chúng ta đến Tenshu đi, đã muộn rồi."
Green thất vọng một hồi, nhưng ngoài mặt lại lãnh đạm cười một tiếng, đứng lên, "Đi thôi, chúng ta lặng lẽ lẻn vào đi, em biết đường bí mật..."
※※※
Thiếu nữ xinh đẹp quyến rũ thực sự biết đường tắt. Khi chúng tôi vượt qua những người bảo vệ và đến phía bên kia, em ấy lấy chìa khóa từ trong ví, mở một vài cánh cửa ẩn rồi dẫn chúng tôi vào. Sau đó, tôi mới nhận ra rằng đây hẳn là từ những trưởng bối trong gia đình trộm được, và tôi e rằng chúng tôi không phải là những vị khách đầu tiên đến tầng năm.
Chúng tôi lặng lẽ đến tầng 5 của Tenshu, chúng tôi phát hiện được nơi này giống như một thế giới nhỏ khác vậy, rất rộng rãi và được chia thành nhiều phòng nhưng đều là kiến trúc bằng gỗ. Ngay cả cửa ra vào và cửa sổ cũng thuộc loại cổ xưa , sử dụng giấy đặc biệt trắng và dày để làm.
Căn phòng tập trung ở trung tâm, nhưng khi đi bộ đến hành lang, nó tạo thành hình chữ ""hồi" (回)" xung quanh toàn bộ tầng năm. Nằm trên khung cửa sổ, bạn có thể nhìn thấy con hào và bóng cây xanh mướt bên ngoài, xa hơn nữa là quang cảnh về đêm rất hiện đại và đầy màu sắc của lâu đài Osaka. Sự tương thích của thời cổ đại và hiện đại như vậy là một loại hương vị khác nhau bên trong các giác quan khi thưởng thức.
Bốn tiểu mỹ nhân đứng bên cạnh nhìn chăm chú, ánh mắt lập loè, như là đang suy nghĩ gì đó.
Quay ngược lại hàng trăm năm trước, người đàn ông khiến cả Nhật Bản khiếp sợ cũng đang nhìn cận cảnh lãnh thổ và đất nước của mình.
Đợi ở chỗ này, hơi gió nhẹ thổi qua, lúc mát lúc lạnh khiến người ta cảm nhận được hơi thở của mùa hè.
Green đến từ Osaka, em ấy biết rất rõ câu chuyện về Toyotomi Hideyoshi.
Tôi ngồi ở một bên, yên lặng ngắm nhìn mặt nước xung quanh và lắng nghe tiếng chim hót, cũng là một loại hưởng thụ tĩnh tâm.
Một lúc lâu sau, các thiếu nữ uể oải lui ra khỏi sân thượng, ngồi trên sàn nhà.
Vì là mùa hè nên lần này chúng tôi không mang theo quá nhiều đệm, chỉ cần một vài tấm mền và một vài chiếc gối mềm nhỏ, một chiếc đặt trên sàn nhà và chiếc còn lại đặt trên cơ thể liền đã trở thành một chiếc giường đơn giản dành cho các thiếu nữ.
Không có TV và không có gì để chơi trong Tenshu, sau một thời gian cảm nhận được những thăng trầm của quá khứ và hiện tại, các thiếu nữ quyết định nghỉ ngơi.
Buổi trưa Eri và Chikage đã mệt mỏi từ lâu, vừa lúc muốn ngủ, Green cũng hơi mệt, chỉ có thiếu nữ búp bê xinh đẹp cho rằng đêm nay sẽ được ăn no rồi, nhưng cách âm của căn phòng trên Tầng năm ở Tenshu không tốt, đã phá hỏng kế hoạch hạnh phúc của nàng, vì vậy khuôn mặt nhỏ của nàng lại bắt đầu nhăn lại.
Khi tôi nhìn thấy dáng vẻ của Koharu, tôi đã ra hiệu với em ấy, ra hiệu rằng tôi nhất định sẽ tìm ra cách, điều đó khiến em ấy cảm thấy tốt hơn.
※※※
Đã gần mười một giờ tối, Eri, Chikage và Green đều đã ngủ, nhưng Koharu lại cứ qua lộn lại suy nghĩ, Tuấn Hùng làm thế nào mới tạo ra cơ hội vui vẻ cùng với nàng?
Đột nhiên, cửa mở ra mà không tạo ra gió, có một bóng người xẹt qua, Koharu cảm thấy thân thể chợt nhẹ, liền bị người đi đến ôm vào trong lòng.
Ở tầng 5 tại Tenshu, có một số cánh cổng sắt lớn bị khóa, theo Green, ngoại trừ trưởng lão của ngôi đền và ông của nàng, không ai khác có chìa khóa lên tầng 5, vì vậy Koharu không cần phải suy nghĩ và biết rằng người đến chính là người nàng yêu say đắm.
“Em yêu… em đợi lâu chưa?” Tôi, người đã cởi sạch quần áo, nói, ôm lấy thân hình mỏng manh và mềm mại của thiếu nữ búp bê xinh đẹp.
Koharu vẫn như thói quen trần truồng ngủ, cơ thể rất nóng, "Tuấn Hùng... Green vẫn còn ở bên cạnh..."
“Đừng lo lắng, vừa rồi anh dùng một chút thủ đoạn khiến em ấy ngủ say, mấy tiếng nữa em ấy sẽ không thể tỉnh lại.” Tôi cười nói. Sau khi điểm huyệt Green, dù trời có mưa gió thì nàng cũng không thể dậy nổi.
"Tốt quá ..." Koharu sau khi nở nụ cười ngọt ngào, lại chững chạc đàng hoàng nói: "Ừm ... Tuấn Hùng... Em sẽ trừng phạt anh..."
"Trừng phạt?"
“ Đúng!” Koharu giả bộ hung dữ ném tôi xuống đất, “Hôm nay cùng các nàng yêu đương vụng trộm, còn không quan tâm đến Koharu mà anh yêu thích nhất, anh nghĩ mình nên bị trừng phạt không?
“Nên.” Tôi nâng cái mông nhỏ nhắn của tiểu mỹ nhân lên rồi nhẹ nhàng đặt xuống, để cho nhụy hoa của nàng chèn vào long căn vốn đã cứng ngắc, “Cục cưng, anh đang chờ em bóp ra ta!
Nhụy hoa của Koharu vốn đã rất ướt, nàng mạnh dạn nắm lấy dương vật, thân thể mềm mại sau khi nhẹ nhàng uốn éo, liền kết nối với dương vật và để nó vào trong cơ thể mình.
"Ứ ... nó to quá ..." Thân thể búp bê xinh đẹp còn nhỏ hơn Eri và Chikage, khiến em ấy khó có thể nhét hết cây côn thịt, nhưng sau nhiều lần khai phá của tôi, tiểu ny tử bây giờ ngày càng có thể nhét nó vào nhiều hơn, và khoái cảm khi tiến vào nơi sâu nhất của cơ thể luôn khiến Koharu sung sướng như lên mây.
“Bạch… Bạch…” Cặp mông của thiếu nữ và tôi phát ra âm thanh cuồng nhiệt, may mà Koharu biết đây không phải là chỗ để rên, nên ngay từ đầu nàng đã ngậm chặt miệng mà chịu đựng .
Không biết là do kết hợp sau một thời gian dài xa cách hay không, sau một thời gian dài không có thân mật , hay vì bên người còn có Green, khiến Koharu cảm thấy đặc biệt kích thích, mà thiếu nữ búp bê xinh đẹp đã sớm rỉ ra dâm thủy từ âm đạo lên tôi lần đầu tiên.
Nàng mềm nhũn ngã xuống, kéo tay tôi lên và nằm xuống chiếc chăn bông mát lạnh, "Tuấn Hùng... Anh đến đi ..."
Tôi cúi người hôn lên đôi môi thơm ngát và phần cổ ngọc bích của tiểu mỹ nhân, đồng thời đem đôi chân ngọc bích của nàng đặt ở trên vai.
"Ô ... ô ..." Koharu dùng bàn tay nhỏ bé che miệng lại, vừa lên cao trào đã bị tôi đưa lên tầng mây cao hơn, làm sao có thể kìm lại được, tiếng rên rỉ mê muội truyền ra khắp nơi. Toàn bộ căn phòng, cùng với cú húc mạnh mẽ của tôi, nhanh chóng đáp lại những thiếu nữ đang ngủ trong phòng.
Những thiếu nữ mà tôi đang nói đến ở đây trừ Green bị điểm huyệt ra chính là hai cô vợ bé bỏng còn lại.
Các nàng mặc dù buồn ngủ, nhưng không phải là ngủ ở nhà, bình thường phải có quá trình cảnh giác và thích nghi, động tác của thiếu nữ búp bê xinh đẹp và tiếng rên rỉ quen thuộc khiến các nàng không thể không tỉnh lại.
Hai tiểu mỹ nhân đứng dậy, nghe tôi nói Green sẽ không tỉnh lại nhao nhao trêu ghẹo thiếu nữ búp bê xinh đẹp không khỏi rên rỉ co giật, "Khanh khách... Tiểu nha đầu, thật sự đúng là đi ăn vụng một mình a!" "
"Ô ... Eri ... Chikage... Ra ..." Đôi mắt của Koharu trở nên trắng dã vì thoải mái đến mức sắp hư thoát rồi, làm sao còn dám nghênh chiến nữa, tranh thủ thời gian run giọng nói, "Koharu... ah ... Không được..."
“Đáng đời!” Hai thiếu nữ cùng nhau chạm vào bộ ngực hạt tiêu nóng hổi của thiếu nữ búp bê xinh đẹp, khoái cảm nhào nặn sau khi bị nắm lấy khiến Koharu toàn thân run lên, khi nhìn lại thân thể mỏng manh của mình, làn da của nàng lại càng thêm hồng hào.
Thanh âm của Koharu yêu kiều và mềm mại, giống như sự dịu dàng của một đứa trẻ. Cái kiểu thở hổn hển và la hét này khiến dương vật của tôi phồng lên và tăng tốc. Cùng lúc đó, thân thể mỏng manh của thiếu nữ búp bê xinh đẹp đột nhiên cứng đờ, sau đó âm đạo liền phun ra dâm dịch và chảy hết lên dương vật của tôi.
“Oh!” Âm hộ của thiếu nữ búp bê cực kì khít khiến dương vật cảm thấy vô cùng sảng khoái, suýt chút nữa đã muốn đổ mầm sống vào bụng của nàng .
Nhưng trước mặt tôi vẫn có hai thiếu nữ khỏa thân với cặp mông tuyệt đẹp, hai nàng đang nhìn thẳng vào tôi, tôi hít một hơi thật sâu, ổn định mình lại và và "bốp" một tiếng, tôi nhấc thằng em mình ra khỏi cơ thể thiếu nữ búp bê xinh đẹp.
Nhìn vào ở giữa bên trong hai chân non nớt tuyết trắng của Koharu, mang theo hương thơm cam lộ, âm đạo thoáng rộng, mật dịch của cô gái đang từ từ chảy ra, trông rất là quyến rũ.
Xiaochun giờ đã ăn no, sau khi cao trào rơi vào trạng thái buồn ngủ, lúc tôi đắp chăn bông mát lạnh cho em ấy, hơi thở của tiểu mỹ nhân đã trở nên sâu hơn.
Khoảnh khắc tiếp theo, tôi quấn quýt cùng với hai cơ thể tuyết trắng mỏng manh, và ánh trăng tuyệt đẹp chiếu qua Tenshu, cho chúng tôi biết rằng đêm tuyệt đẹp chỉ mới bắt đầu ...