Buổi tối lúc bảy giờ, trên đường trở về Tokyo, tôi gặp phải một vụ tắc đường bất ngờ.
Lần này vẫn như cũ là tôi đang lái xe, ba tiểu mỹ nhân ngồi ở ghế sau, tuy rằng đã ngủ một giấc vào buổi trưa, tâm tình vẫn là có chút không tốt, tất nhiên sở dĩ trong buổi trưa, các nàng vui vẻ cùng tôi làm tình dưới những cây hoa anh đào nên đã mất quá nhiều sức trước thằng em của tôi.
X6 không có tiếp tục chạy về phía trước, ba tiểu mỹ nhân ở phía sau lại càng ngán ngẩm, lúc này trằn trọc không ngủ được, đành phải cầm tờ báo mua sáng nay đọc cho nhau nghe những tin tức mà các nàng cảm thấy thú vị.
"A, tiểu thư Mako Hakaseki lại bị thương nữa nha!"
Koharu đang dựa vào Eri đột nhiên kêu lên.
"Ồ, thật ... lại là đầu gối của cô ấy!"
Eri quay đầu lại nhìn, tiếc nuối nói: "Tại sao những cô gái tài năng lại luôn dễ bị thương như vậy? Không biết làm cách nào để bảo vệ hy vọng của cả nước Nhật sao?"
"Tớ nghĩ, đó không chỉ là do đối thủ, mà còn có thể là tiểu thư Mako đang luyện tập quá chăm chỉ."
Chikage bất đắc dĩ nói, "Lần trước tớ nghe nói cô ấy bắt đầu buổi tập luyện mới trước khi chấn thương của cô ấy đã lành hẳn, và sau đó chuẩn bị bắt kịp với vòng đầu tiên của giải đấu vào năm mới."
"Vòng thứ nhất cũng chịu không nổi á! Giá như cô ấy đừng cứng đầu như vậy!"
Thiếu nữ búp bê xinh đẹp phụng phịu.
"Mấy tiểu tâm can, các em đang nói về ai vậy? Nói cho anh nghe với!"
Tôi cũng khá ngán ngẩm khi nhìn xe nối thành những con rồng dài bất tận trước mặt.
"Khanh khách..."
Qianying đột nhiên lấy lại tinh thần, em ấy đưa tay ra và yêu cầu tôi hôn lên môi, sau đó em ấy ngồi lại và nói: “Chúng em đang nói về người tấn công chủ lực của đội bóng chuyền nữ Yokohama của Nhật Bản, Mako Hakaseki, cô ấy năm nay mới 20 tuổi, nhưng đã đã có năng khiếu từ nhỏ và có sự am hiểu bẩm sinh về bóng chuyền, nên cô ấy đã vào đội một của đội bóng chuyền nữ Yokohama khi mới 16 tuổi, và cô ấy đã trở thành chủ lực trong trận năm thứ nhất.
"Ở Giải bóng chuyền nữ toàn Nhật Bản năm đó, cô ấy đã giành được hai danh hiệu Tân binh xuất sắc nhất và Cầu thủ tấn công xuất sắc nhất. Cô ấy vốn được giới bóng chuyền ca ngợi là" thiên tài hiếm thấy trong thế kỷ ". Nhưng cô ấy không muốn chờ đợi giải đấu của năm thứ 2, và tiểu thư Mako cũng muốn hoàn thiện bản thân để đạt đến trình độ siêu cao thủ như Trung Quốc, Cu Ba, Nga,… nên đã chăm chỉ tăng cường tập luyện, cuối cùng đầu gối của cô ấy cũng bị chấn thương. , và cô ấy bị chấn thương hai lần trong hai năm, vì vậy Mako đang ở trong tình trạng xuống dốc rõ rệt, và cô ấy không thể chịu đựng được các cuộc thi đấu cường độ cao. "
"Đó là tổn thương ở sụn chêm và mô mềm."
Tôi đáp nhẹ: "Chấn thương đầu gối của vận động viên là chấn thương thể thao phổ biến nhất, ảnh hưởng đến sự nghiệp thể thao của họ."
"Hehe, Tuấn Hùng, anh thực sự là người học rộng tài cao..."
Mắt Eri sáng lên và nói, "Vậy thì hãy nói cho em biết, làm thế nào để có thể chữa trị vết thương của Mako? Các chuyên gia chỉnh hình giỏi nhất ở Nhật Bản đã hỏi ý kiến cô ấy, nhưng họ không thể giúp cô ấy dù chỉ một chút."
Tôi nhún vai, "Điều trị rất phiền phức, ở Mỹ cũng không có nhiều chuyên gia dám nói có thể làm được. Cách tốt nhất là để cô ấy ngừng chơi bóng chuyền. Đối với người bình thường, loại chấn thương này là sẽ không ảnh hưởng gì đến cuộc sống của họ. "
"Chán ghét. . ."
Xiaochun đưa tay ra véo véo mặt tôi giống như nhào bột, thiếu nữ búp bê xinh đẹp nói một cách gượng gạo, "Mako không bao giờ thừa nhận thất bại, hơn nữa cô ấy mới hai mươi tuổi nên nếu phải nghỉ chơi bóng chuyền , có phải là quá tàn nhẫn không? "
"Kia cũng không phải là không có biện pháp."
Tôi mỉm cười và sờ vào tay người đẹp nhỏ, "Tìm đến thần đao Nake, hoặc bác sĩ thiên tài Gonzalez, một trong hai người có thể chữa khỏi vết thương cho Mako."
"Ý anh là hai bác sĩ vĩ đại trong giới y khoa?"
Hikage hai mắt sáng lên, "Anh biết họ à?"
"Không biết."
Tôi đành phải nói dối một cách thiện ý, danh tính này hiện tại không thể bị lộ ra, "nhưng cô ấy vẫn chưa tìm hai người này sao?"
"A, thật đáng tiếc..."
Qianying thất vọng nói: "Gonzalez tiên sinh đã biến mất từ lâu. Mặc dù Nake tiên sinh, làm việc tại Bệnh viện Quốc gia Washington, Hoa Kỳ, nhưng sau khi đưa ra thỉnh cầu, bệnh viện ở đó đã trực tiếp từ chối ... Sau đó, phóng viên thông qua bệnh viện biết hàng ngày có bao nhiêu bệnh nhân chen chúc đến bệnh viện quốc gia Washington để tìm Nake tiên sinh, chỗ nào đến phiên người Nhật chúng ta? ”
"Không đúng."
Tôi ngạc nhiên nói: “Anh nghe nói Nake tiên sinh rất hiền lành và tốt bụng, tuyệt đối sẽ không bao giờ phân biệt đối xử với mọi bệnh nhân, dù giàu hay nghèo, cao sang hay thấp hèn”.
"Ừm... Ngược lại là không có."
Eri gật đầu nói: "Phóng viên cũng phát hiện ra Nake tiên sinh có y thuật cao và tốt bụng. Ngài ấy không bao giờ nhận tiền của bệnh nhân, chỉ nhận lấy một phần tiền lương ít ỏi. Nhưng ngài ấy chỉ thực hiện ba ca mổ trong một tuần, và lần nào bệnh viện cũng sắp xếp. mổ cho ông ấy thì ông ấy không sẵn sàng can thiệp, nhưng với ông ấy, bệnh nhân thì giống nhau nhưng bệnh viện thì khác, nếu đông hơn thì bệnh viện sẽ bố trí ai mổ trước ”.
"Hừm! Chúng ta cung cấp cho nước Mỹ rất nhiều tiền mỗi năm như vậy, bị họ ức hiếp quá nhiều. Ở nước Mỹ, người Nhật chúng ta không có tư cách gì cả."
Koharu bĩu môi và không hài lòng nói: "Các fan của đội bóng chuyền nữ Yokohama đã quyên góp 10 triệu yên cho bệnh viện quốc gia Washington, nhưng họ thậm chí còn không thèm nhìn đến. Họ nói rằng sẽ cần phải đợi đến ít nhất một năm sau đó. thực sự tức chết người đi được! "
"Một năm sau?"
Tôi mỉm cười, "Vậy thì em trách lầm họ rồi. Anh biết là một số người đã xếp hàng đến ba năm sau đó."
"Ha ha, ngài ấy thực sự rất nổi tiếng."
Qianying cười hiền hậu nói: "Nếu không phải Nake tiên sinh tốt bụng , em đã muốn bắt cóc ngài ấy đến chữa bệnh cho Mako rồi."
"Đúng vậy. Tuấn Hùng, anh nói rằng Nake tiên sinh nhận mức lương hàng năm một triệu đô la tại Bệnh viện Quốc gia Washington. Chúng tôi mời ngài ấy đến Nhật Bản được chứ?"
Eri nói một cách bất chợt, "Thần đao đệ nhất Bắc Mỹ giống ngài ấy, ở Nhật Bản tùy tiện liền có thể trả một năm vài chục triệu đô la thì tốt biết bao nhiêu"
"Nếu không thì trả cho hắn mấy thiếu nữ xinh đẹp như hoa như ngọc cũng được chứ?"
Tôi bật cười, "Tụi em đang nghĩ gì vậy! Nake là một bác sĩ thực sự nhân ái, làm sao ngài ấy có thể đến Nhật Bản vì tiền? Đầu năm ngoái, anh nghe nói rằng bệnh viện Geneva đã đề nghị mức lương hàng năm 200 triệu bảng Anh, nhưng ngài ấy cũng án binh bất động! "
"Khanh khách... Cũng đúng a, nếu ngài ấy yêu tiền nhiều như vậy đã không là thần đao được coi trọng nhất Bắc Mỹ."
Koharu cười khúc khích nói: "Nghe nói ngài ấy vẫn là một người đàn ông châu Á, mới ngoài đôi mươi, giống Tuấn Hùng nhà ta, trông rất khôi ngô tuấn tú ... Thật tiếc là ngài ấy đã không đến Nhật Bản, nếu không thì em đoán vô số thiếu nữ sẽ đến với ngài ấy! "
Trong lòng khẽ mỉm cười, không cần đáng tiếc, anh đã tới rồi, hơn nữa còn có mấy tiểu mỹ nhân các em, đây là hạnh phúc do thượng đế ban tặng!
Các thiếu nữ tất nhiên là đùa giỡn và nói chuyện không ngừng. Nghe thanh âm của các nàng, tôi cảm thấy bình yên và ấm áp trong lòng, đây là những tiểu mỹ nhân sẽ đi cùng Liễu Tuấn Hùng tôi đến hết cả đời a!
Chợt nhớ ra điều gì đó, tôi quay đầu nhìn ba co vợ nhỏ, "Đọc số tài khoản của tụi em cho anh, anh sẽ chuyển cả gốc lẫn lãi cho."
"Không phải còn chưa tới một tháng sao?"
Các thiếu nữ hơi sững sờ.
"Việc kinh doanh của anh đã xong rồi, tự nhiên đến lúc phải trả nợ."
"Tuấn Hùng..."
Koharu nhẹ giọng nói: "Đừng cố chấp, tụi em cũng không muốn lợi lộc gì, chỉ cần anh kiếm được tiền thật là vui rồi!"
"Nha đầu ngốc!" Tôi vỗ vào mũi cô ấy, "Em phải khổ sở cho anh hết cả mặt mũi sao? Chồng cô đúng là làm ra tiền!"
"Ồ, bao nhiêu?"
Các thiếu nữ lười biếng nói, các nàng đều là những người không có quan niệm về tiền bạc và không quan tâm đến tiền bạc.
"Không nhiều lắm, sau khi trừ chi phí, còn 178 tỷ yên."
"Hả?"
Các thiếu nữ tròn xoe mắt, khuôn mặt xinh đẹp không thể tin được lại trông rất dễ thương, "Anh đang nói bao nhiêu vậy? Một trăm bảy mươi tám tỷ yên? Tuấn Hùng, anh thuê người cướp ngân hàng sao?"
"Nói hươu nói vượn!"
Tôi cười và nói, "Đó là một khoản đầu tư hợp pháp."
"Đầu tư kiểu gì có thể thu được lợi nhuận gấp trăm nghìn lần chỉ trong vòng chưa đầy một tháng? Không thể nào!"
Eri không tin chút nào, Koharu và Chikage gật đầu đồng ý với cô ấy.
"Tại sao không? Ba đứa ngốc, không phải mấy ngày trước có cơ hội lớn như vậy sao?"
Tôi nói từ tốn.
Mặc dù các thiếu nữ ngây thơ, dễ thương và không thích tiền bạc lắm, nhưng sự giáo dục mà các nàng nhận được từ thời thơ ấu đã cho các nàng trực giác và óc quan sát cực kỳ nhạy bén. Tôi vừa dứt lời, các thiếu nữ đều đảo đôi mắt đẹp, cuối cùng kêu lên "A".
"Chỉ số Nikkei!"
Các tiểu mỹ nhân đồng thanh hét lên từ ngữ chuyên nghiệp này.
Trước ánh mắt nghi ngờ của các nàng, tôi gật đầu cười: “5,2 tỷ Nikkei đòn bẩy gấp 30 lần, chỉ một giờ ngày 2/4, anh đã nhận lại được 1,780 tỷ”.
Trong khi ba cô vợ đang ngạc nhiên và vui mừng, nét mặt của các nàng đột nhiên thay đổi, Koharu rụt rè hỏi: "Tuấn Hùng... làm sao anh biết chỉ số Nikkei sẽ giảm mạnh?"
"Em có nhớ bác sĩ đã giúp vợ chồng Yamashita phẫu thuật không?"
Tôi cười hờ hững, “Tháng trước ông ấy nói với anh rằng ông ấy tình cờ biết được từ bác sĩ riêng của Thủ tướng Obuchi rằng sức khỏe của Thủ tướng Keizo Obuchi rất tệ, huyết áp không ngừng tăng cao, và tình hình của ông ấy thật đáng lo ngại.
"Sau đó, ông ấy đã tự mình đọc hồ sơ bệnh án và báo cáo kiểm tra tổng quát của Thủ tướng Obuchi, đồng thời nhận định bằng kiến thức y tế của mình rằng sức khỏe của Thủ tướng Obuchi đã suy yếu nghiêm trọng, và nhiều nhất là một tháng nữa, ông ấy sẽ có nguy cơ ngã bệnh nặng.
"Khi đó ông ấy cũng không biết xuất huyết não nghiêm trọng như vậy, chỉ nói nhất định phải nghỉ ngơi thật lâu, sẽ không còn có thể hoạt động ở nội các ."
"Ồ, thế là anh biết được một khi Thủ tướng Obuchi bị bệnh nặng thì chỉ số Nikkei chắc chắn sẽ biến động, nên anh đã mạnh dạn đầu tư vào việc bán đi chỉ số Nikkei?"
Eri giải thích điều đó với tôi bằng sự hiểu biết của riêng cô ấy.
Tôi thuận nước đẩy thuyền nói: "Bạn của anh giỏi y học, nhưng anh thì giỏi tài chính. Đừng quên, lão sư của anh là tiến sĩ của năm trường Đại học Harvard. Nếu không nắm lấy cơ hội này, thì lão sư của anh sợ là sẽ đến Nhật và cho anh hai cái tát. "
"Ban đầu tôi chỉ nghĩ kiếm được 20 tỷ yên là mãn nguyện rồi, nhưng không ngờ Thủ tướng Obuchi ốm nặng như vậy, niềm tin của ngành tài chính Nhật Bản vừa mới hồi phục lại dễ bị tổn thương đến mức giảm mạnh hơn 6.000 đơn vị, con số này mang lại cho tôi tổng cộng 178 tỷ yên. "
Mấy tiểu mỹ nhân hy vọng chân thành tôi không phải là kẻ chủ mưu, lời giải thích của tôi hợp lý khiến tất cả các nàng đều nghi ngờ.
"Tuấn Hùng, anh trông không giống một người tham lam tiền bạc. Tại sao anh lại muốn đầu tư mạo hiểm lớn như vậy? Nếu Thủ tướng Obuchi không đổ bệnh trong tháng này, anh sẽ rất khổ sở ..."
Khi Koharu trêu chọc tôi, hai cô vợ nhỏ còn lại cũng mỉm cười.
Tôi bất đắc dĩ cười khổ nói: "Bảo bối, anh không làm cho các em sao? Các em và Lily trước đây đã nói nếu không có thế mạnh về kinh tế thì dù thế nào, gia đình các em cũng sẽ không đồng ý cho chúng ta ở bên nhau. Lần này anh bán được cổ phiếu Nikkey, đây cũng là lần đầu tiên anh thực hiện kiểu đầu tư này, và thực sự là anh đã ngủ không ngon giấc mấy thời gian trước. "
"Tuấn Hùng đáng thương..."
Chikage ôn nhu vuốt ve khuôn mặt của tôi, "Kỳ thực, anh không cần phải vất vả như vậy......... Chúng em không bao giờ thích ai ngoại trừ anh..."
Ba thiếu nữ 16, 17 tuổi vốn đang ở độ tuổi nở rộ như hoa, trong lòng ít nhiều có một chút nổi loạn, khi nghe những lời mà người đàn ông mình yêu vì mình nói ra, mới mạo hiểm đi đầu tư thị trường kì hạn Nikkey, một chút không thoải mái còn sót lại trong lòng cũng tan biến vào lúc này, và tất cả đã biến thành niềm vui và hạnh phúc.
"Ừm... Chỉ số Nikkei bị giảm đi, nhưng không phải Tuấn Hùng nhà ta làm điều đó, và anh ấy cũng không có khả năng ...
Chẳng qua chỉ là may mắn gặp đúng dịp, đi vào kiếm lời một khoản thôi, chẳng lẽ có cơ hội kiếm tiền lại không đi kiếm sao? ... Đây là khả năng lớn của anh ấy, làm sao có thể trách được? Thực sự không nên như vậy! Phải nên tự hào vì có một người chồng như anh ấy mới đúng!
Các thiếu nữ trong lòng thầm nghĩ như vậy. Nghĩ đến đây, mấy cô vợ nhỏ nhao nhao áy náy nhìn tôi, như thể các nàng đã làm sai điều gì đó.
"Được rồi, đừng nhăn nhó như vậy nữa, đều trở thành bảo bảo xấu xí hết đấy."
Tôi dọa mấy cô vợ nhỏ.
Các thiếu nữ sẽ không để ý những thứ này đâu, Eri nghiêng người và nói nhẹ nhàng, "Junxiong, nói cho chúng em biết, anh không tức giận, phải không? Chúng em không nên nghi ngờ anh là một kẻ đầu cơ tài chính lạnh lùng!"
"Các em đều suy nghĩ như vậy. Làm lão sư của các em, anh đương nhiên rất vui vẻ. Làm sao có thể trách các em được?"
Tôi dùng tay sờ vào cặp mông xinh đẹp của thiếu nữ xinh đẹp có bộ ngực khủng "Gặp chuyện gì thì cũng phải học cách suy nghĩ chín chắn. Phải biết phân tích và suy nghĩ. Nếu mù quáng nghe lời thì không phải là điều mà anh thích các em."
Các thiếu nữ vểnh lên miệng nhỏ, khi mắc lỗi thay vì trách móc tôi lại an ủi, hướng dẫn tận tình, lão sư kiêm lão công như vậy , thật sự là quá tốt!
Những tiểu mỹ nhân đầy phấn khích lần lượt tiến về phía trước, và đôi môi thơm của các nàng đang hôn ngẫu nhiên lên khuôn mặt tôi. Hương thơm sảng khoái của các thiếu nữ cùng thiếu phụ ngay lập tức hấp dẫn tôi, khiến tôi không tự chủ được mở miệng, từng bước từng bước ôm hôn các nàng ngọt ngào.
Trong X6 khi đang cuồng nhiệt, một cảm giác ấm áp ngọt ngào xuất hiện bên trong xe...
Chiều ngày 14/5, Keizo Obuchi, cựu Thủ tướng Nhật Bản đã không may qua đời tại bệnh viện Nintendo, Tokyo do rối loạn chức năng não và xuất huyết não.
Vào ngày này, tiếng chuông báo động của Nhật Bản đã vang lên, vô số người than khóc trong im lặng, Keizo Obuchi là một người tốt hiếm có khi xử lý các công việc chính trị, vì vậy ông nhận được nhiều kính trọng nhất.
Tạm gác lại nỗi buồn vì cái chết của vị cựu thủ tướng, tôi quay lại thị trường tài chính Nhật Bản, vì nguyên thủ quốc gia Obuchi đột ngột bị xuất huyết não vào ngày 2/4 và phải nhập viện điều trị, ảnh hưởng đến toàn bộ nền kinh tế Nhật Bản một cách dữ dội, nhưng cũng đi qua nhanh chóng.
Do mới bước sang ngày giao dịch thứ 12 sau 3 tuần, nên chỉ số Nikkei đã đạt 16.500 đơn vị dưới sự nỗ lực chung của các tập đoàn lớn, tuy chưa đạt 19.000 đơn vị nhưng vẫn đang dần hồi phục. Trong quá trình kiếm lợi từ đầu tư lần này, tôi nhận được một khối tài sản khổng lồ khoảng 1,5 tỷ đô la Mỹ, các cô vợ nhỏ rất mừng cho tôi khi biết tôi có nhiều tiền như vậy.
1,5 tỷ đô la Mỹ, tuy không bằng gia tộc nào trong số ba nữ sinh tôi dạy, nhưng ở Nhật đã được coi là một người giàu có bậc trung. Có tài sản như vậy lại thêm học vấn và năng lực, lực cản trong chuyện tương lai của tôi cùng mấy tiểu lão bà sẽ ít đi rất nhiều, đây mới là nguyên nhân các thiếu nữ cao hứng.
Những ngày này, bởi vì quan hệ giữa Kana và Koharu, tôi bắt đầu chú ý đến cuộc chiến giữa Quân đoàn Sanada, Cửu Hồ Tộc và tập đoàn Iwashita .
Quân đoàn Queenbee nổi tiếng với sự tàn bạo và không hề sợ hãi đã tiến về phía trước. Quân đoàn Sanada đang nhường một nửa lãnh thổ của Quận Taito và siết chặt lực lượng của mình đến khu vực trung tâm và nửa phía Tây của Quận Taito. Mặc dù Cửu Hồ Tộc và Tập đoàn Iwashita đã không vừa lòng, nhưng một nữa lãnh thổ quận Taito cũng đủ để bọn họ tiêu hóa một lúc, giữa hai phe cũng không phải là không có cạnh tranh, cho nên quân đoàn Sanada có cơ hội thở phào.
Quân đoàn Sanada không phải dạng người gì tốt, sau khi chịu thua thiệt nhiều như vậy, bọn họ liên tục phái binh lính tinh nhuệ cùng lãnh đạo cường đại canh giữ địa bàn của chính mình, đồng thời cũng chuyển danh sách cho Willam, đem ủy thác tới trước mặt của tôi.
Khá lắm, bút tích của bọn họ xem ra khá hào phóng, Gia tộc Kuroda của Cửu Hồ Tộc có tổng cộng sáu thủ lĩnh, nếu sáu người này chết đi, Gia tộc Kuroda sẽ không còn có thể lãnh đạo Cửu Hồ Tộc, chia cắt là điều không thể tránh khỏi. Tập đoàn Iwashita hơi lạ, yêu cầu do Quân đoàn Sanada đưa ra chỉ nhằm vào một người phụ nữ, và đó chính là đại tiểu thư tập đoàn Iwashita: Iwashita Haruka.
William tuân thủ nghiêm ngặt các quy tắc của giới sát thủ, và không nói cho tôi biết ai đã ra lệnh, nhưng nhìn vào quan hệ gút mắc giữa ba gia tộc kia, giữa Cửu Hồ Tộc và tập đoàn Iwashita, tự nhiên liền biết là thủ bút của Quân đoàn Sanada.
Tôi đã phân phó William từ chối đơn đặt hàng của Quân đoàn Sanada , thói quen của tôi là không giết phụ nữ. Đối với sáu thành viên tộc Kuroda của tộc Cửu Hồ tộc, cũng là tương đương với việc tôi giúp cho Kana một chuyện.
Nhưng trong đó cũng đặt ra một câu hỏi khiến tôi suy nghĩ- đó là nhiệm vụ ám sát Kuroda Lian của Cửu Hồ Tộc
Vốn dĩ sự ba gia tộc dây dưa với nhau chỉ là bề ngoài, không có nhiều xung đột, chính vì Kuroda Lian bị giết nên tộc trưởng Kuroda là Kuroda Dadatakemới tức giận nên Cửu Hồ Tộc và quân đoàn Sanada đã chiến đấu ác liệt, và sau đó là tập đoàn Iwashita. Cả ba tham gia và đã phát triển thành một trận chiến tay ba ...
Hôm nay ngồi xuống suy nghĩ , ủy thác này thật sự là ngòi nổ, không cần nghi ngờ gì nữa, nhưng thực sự là ai đã kích động ngòi nổ, cần phải từ từ suy nghĩ.
Quân đoàn Sanada, tập đoàn Iwashita, và thậm chí cả người của Cửu Hồ Tộc, cả ba đều có thể xảy ra, nhưng quân đoàn Sanada là ít có khả năng nhất, bởi vì từ bây giờ, họ không những không thu được lợi ích lớn nhất mà còn bị tấn công bởi hai gia tộc kia đến hoa rơi nước chảy, lui từng bước. Và nếu là Quân đoàn Sanada, lẽ ra họ nên đưa ra hiệp ước này ngay từ đầu, thêm một Kuroda Lian, tổng cộng bảy người, giết tất cả cùng nhau, và giải thể hoàn toàn Cửu Hồ Tộc, điều đó mới phù hợp với chiến lược giành lấy lãnh thổ của họ.
Một thành viên của Cửu Hồ Tộc? Có khả năng, ngoài tộc Kuroda, Cửu Hồ Tộc cũng có rất nhiều thế lực nhỏ, nếu giữ thái độ để cho tộc Kuroda và quân đoàn Sanada giao chiến lớn, từ đó giảm sức mạnh, xuất ra hơn 10 triệu đô la ngược lại cũng không tính là không hợp thói thường.
Tuy nhiên, khả năng Cửu Hồ Tộc và Quân đoàn Sanada cộng hợp lại không lớn bằng tập đoàn Iwashita. Khi Tập đoàn Iwashita tham gia trận chiến, Cửu Hồ Tộc cùng Quân đoàn Sanada đã đánh một số trận khó khăn, và tinh nhuệ của cả hai bên đã tử thương vô số . Lúc này, Tập đoàn Iwashita đã nhập cuộc mạnh mẽ, và cùng với Cửu Hồ Tộc, kiên quyết trấn áp Quân đoàn Sanada, mới khiến cho quân đoàn Sanada tan tác.
Giờ đây, Quân đoàn Sanada đã nhượng lại một nửa địa điểm ở Quận Taito, và Cửu Hồ Tộc và Tập đoàn Iwashita đã cai trị, Cửu Hồ Tộc đạt được địa bàn mình muốn, mà Tập đoàn Iwashita cũng có được lợi ích tương ứng.
Trong vùng biển rộng 70 hay 80 hải lý, quận Taito phía trên và quận Sumida phía dưới, hàng lậu của tập đoàn Iwashita cuối cùng cũng có một nơi cố định để vào bờ, thay vì đi qua các cảng và vùng biển của gia tốc khác như trước đây. Chỉ sau đó hàng lậu mới được vận chuyển vào trung tâm Tokyo. Trong chuyện này ai được lợi nhiều nhất sẽ có nhiều khả năng là kẻ gây ra. Cụ thể như trường hợp của Kuroda Lian, chắc chắn là tập đoàn Iwashita đáng ngờ nhất.
Iwaya Haruka ...
Cô ta là người duy nhất mà Quân đội Sanada muốn ám sát trong tập đoàn Iwashita, điều đó chứng tỏ cô ta là nhân vật quyền lực nhất trong tập đoàn Iwashita. Vậy là cô ta đã nghĩ ra cách mưu kế ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi này ???