Thời gian tôi dạy học là sáng thứ ba, thứ năm và chiều thứ sáu.
Thế nên khi ba tiểu kiều nương phải nói dối xin nghỉ ốm vì đau đớn khi bị phá thân, tôi mới an tâm đi ngủ và nghỉ ngơi.
Nhưng đây chỉ là mong muốn của mình tôi tôi, thật ra bắt đầu từ 8 giờ sáng, ba tiểu mỹ nhân hôm nay không phải lên lớp đã dùng điện thoại di động kích hoạt chế độ gọi nhiều bên, kéo tôi vào một cuộc trò chuyện và nấu cháo điện thoại.
Con gái khi lần đầu tiên được nếm mùi yêu đương, tự nhiên sẽ thích nghe người yêu nói chuyện, tôi nói chuyện buồn nôn thế nào thì các nàng cũng sẽ nghe với vẻ thích thú, nhưng tiếc là những lời đường mật của tôi còn kém xa những tài lẻ khác của tôi. Khẩu tài của tôi còn rất vụng về, khiến các thiếu nữ trắng trợn thảo phạt tôi qua điện thoại, nói rằng họ sẽ muốn cho tôi đẹp mặt sau khi chúng tôi gặp nhau.
Các nàng đương nhiên sẽ không thật cho tôi đẹp mắt, đó chỉ là cách âu yếm giữa những người yêu với nhau, và chỉ lúc này những thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi thể hiện được sự ngây thơ, đáng yêu có chút non nớt.
So với bình thường các nàng bị dạy bảo thành thục cùng trầm ổn ngày bình thương, tôi càng thích nét riêng của các nàng hơn.
Cuối cùng, cho đến buổi trưa ba thiếu nữ cúp điện thoại một cách miễn cưỡng, đánh giá từ thái độ và nhiệt tình của cả ba, thời gian nấu cháo điện thoại của tôi có lẽ sẽ tăng lên dữ dội trong những tháng sau này, và rất có thể là cả ngày và cả đêm.
Đặt chiếc điện thoại trên tay xuống, tôi đứng dậy khỏi chiếc giường trải chiếu tatami, nghĩ xem nên ăn gì vào buổi trưa. Ngay cả những người đàn ông thành thạo nấu nướng cũng không thích tự nấu ăn ở nhà, và tôi cũng không ngoại lệ.
Điều này khác nhau giữa nam và nữ, mục đích của phụ nữ học nấu ăn là để làm những món ăn ngon cho chồng con tại nhà. Đối với họ, hạnh phúc chồng con là hạnh phúc của các nàng, đền đáp được những vất vả mà họ phải trải qua khi học nấu ăn, nấu nướng, chuẩn bị.
Lươn nướng quá ngọt, gà rán quá nhiều dầu mỡ, ramen quá đơn giản sẽcó lỗi với bụng mình, thỉnh thoảng ăn lợn rán và bò bít tết ngẫu nhiên cũng tốt, và cũng không cần thiết phải ăn cơm ...
"Ding Dong..."
Tiếng chuông cửa đánh thức tôi từ bên trong phiền não tỉnh lại, khi tôi bật điều khiển từ xa lên, tôi thấy một thiếu nữ duyên dáng và quyến rũ đứng ngoài hàng rào, cô ấy mặc một bộ kimono màu oải hương và đang mang một hộp đựng thức ăn ba tầng trên tay.
Tôi mở cửa và để người phụ nữ trẻ đẹp bước vào, Lily mỉm cười và quỳ xuống trước mặt tôi, bày ra những thức ăn bên trong hộp .
Lần này, tầng thứ nhất là thịt heo xé sợi với ớt xanh và thịt heo nấu chín hai lần, tầng thứ hai là súp trứng cà chua, và tầng thứ ba là cơm chiên trứng vàng trong vắt.
"Là một phần Tứ Xuyên ngon!"
Tôi tán thưởng một tiếng, "Lily, làm sao cô biết gần đây tôi muốn ăn đồ ăn Trung Quốc?"
"Tôi không biết."
Lily thành thật nói: "Chỉ là hôm nay là ngày tôi nấu đồ ăn Trung Quốc, cho nên anh có thể ăn."
"Cô không thể khiến tôi cảm động, cho là cô đã đặc biệt làm cho tôi sao?"
Tôi lắc đầu nói với vẻ hối hận, nhưng tôi không dừng tay lại, cầm đũa cuốn như một cơn gió, tôi khen cô ấy khéo léo trong khi ăn.
Mỹ nhân mỉm cười không nói lời nào, nàng lặng lẽ nhìn tôi ăn những món ngon mình làm.
Trong những ngày qua, quan hệ của tôi và cô hàng xóm xinh đẹp này phát triển nhanh chóng, đương nhiên không có nghĩa là tình yêu nam nữ, chỉ là cô ấy thấy tôi sống một mình ở đây, rất nhàm chán. Vì vậy cô ấy chỉ thỉnh thoảng mời tôi nấu ăn, như hôm nay là lần thứ ba.
Ngoài ẩm thực Nhật Bản chính thống lần đầu tiên, thì nàng đã nấu những món ẩm thực Pháp lần thứ hai và ẩm thực Trung Quốc lần thứ ba, mỗi lần đều khác nhau, và tất cả đều rất ngon, điều này phản ánh đầy đủ tài năng nấu nướng của cô ấy như thế nào.
Chưa đầy năm phút, tôi đã ăn hết thức ăn trong bento ba tầng, đối với nhiều đầu bếp, họ có thể không thích khi bạn ăn uống một cách khách sáo, bạn sẽ mỉm cười khi nhìn thấy khách hàng ăn như hổ đói vậy, và Lily cũng không ngoại lệ.
"Tuấn Hùng, những cô gái ngày hôm qua đó có làm khó dễ anh không?"
Trong khi thu dọn hộp cơm, Lily thản nhiên hỏi: "Có vẻ như anh đã về rất muộn."
"Ồ, họ định khám phá một hòn đảo tư nhân ở Vịnh Tokyo cùng với một nhóm bạn thân, nên họ đã nhận tôi làm vệ sĩ. Kết quả là có một cơn bão và thuyền không thể ra ngoài. Họ phải đợi cho đến khi mưa tạnh rồi mới quay trở lại Tokyo. Kết quả là đã đến mười một giờ tối. "
Làm sao tôi dám nói sự thật với Lily, trước đó cô ấy thuyết phục tôi không nên có bất kỳ mối quan hệ nào khác với các cô gái của Học viện Sakura, rõ ràng là biết gia đình họ giàu có và quyền lực, nàng sợ rằng tôi sẽ gặp rắc rối, và bây giờ tôi đã thịt xong ba tiểu mỹ nhân, mặc dù có nguyên nhân, nhưng có nhiều chi tiết không thể chia sẻ với người phụ nữ xinh đẹp mới chỉ quen nhau vài ngày như thế này.
"Có những quý tộc đến từ các hòn đảo tư nhân ở Vịnh Tokyo, và những người gần mười sáu hoặc mười bảy tuổi là gia tộc Hattori, gia tộc Mori và gia tộc Takasaka."
Thiếu nữ xinh đẹp cười nói: "Ba gia tộc này đều là xuất thân võ quán. Con gái nhà họ đều là những thiếu nữ có tính cách rất mạnh mẽ, anh không nên nếm vị đắng từ các nàng nha."
Tôi bị sốc, hàng xóm của thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần này không phải là người thường, chỉ với một câu nói mà tôi có thể đoán được nhiều điều như vậy.
"Ha ha, mấy em ấy xem như rất ngoan, đúng như cô nói, mấy em ấy rất cứng đầu, luôn muốn đạt được mục tiêu rồi mới từ bỏ, cuối cùng lại chịu nhiều đau khổ."
Tôi đã trả lời một nửa sự thật.
"Đúng vậy, có lẽ mối quan hệ của anh với mấy em ấy trở nên tốt hơn."
Lily nghiêng đầu nói: "Vậy tôi trước tiên chúc mừng anh, dần dần hòa nhập công việc của giáo viên."
"Tôi sẽ làm việc chăm chỉ hơn."
Tôi khiêm tốn nói nhưng trong lòng không khỏi buồn cười, mối quan hệ của tôi với họ đã tốt hơn, cuối cùng chúng tôi cũng đã lên giường. Tôi không biết Lily có sợ đến mức ngất xỉu sau khi biết chuyện này không .
Sau khi Lily thu dọn hộp cơm, cô ấy làm cho tôi xem những nghi thức nhẹ nhàng của một người phụ nữ Nhật Bản, rồi nhẹ nhàng lắc mông trở về.
Nhìn thân hình hoàn mỹ của thiếu nữ xinh đẹp từ phía sau, đàn ông có những liên tưởng xấu xa cũng dễ hiểu, nhưng tôi là người, không phải dã thú, một cô gái xinh đẹp dịu dàng như vậy nên được kính trọng, và tôi không được trêu đùa người khác vì dục vọng .
"Leng keng leng keng……"
Tiếng điện thoại bên cạnh vang lên, tôi xem qua thì thấy đó là thư được gửi từ Mỹ.
Giọng nói to của William vang lên lần đầu tiên anh ta trả lời điện thoại, "Bác sĩ, sinh ý lại đến rồi, những người giàu có và chính trị gia ở Nhật Bản, sau khi xác nhận rằng anh đã đến Nhật Bản, rất là mừng rỡ a! Những ngày này! Chỉ trong vài ngày, tôi đã nhận được hai mươi đơn đặt hàng. "
Vì lần trước anh ta gần như không liên lạc được với tôi nên tôi đã cho anh ta số điện thoại di động để anh ta có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào.
"Nhật Bản thực sự là một nơi tốt để say xỉn. Thậm chí còn rất tích cực mời gọi sát thủ ."
Tôi cười hờ hững, "Vẫn theo lệ cũ, mười ngày nữa tôi sẽ chọn một cuộc làm ăn, anh cứ thu xếp cho tôi."
Vốn dĩ tôi đến Nhật Bản sống cuộc sống bình yên, nhưng sóng muốn lặng mà gió chẳng ngừng, thứ nhất, không dễ từ chối William, thứ hai, hiện tại tôi đã có ba mỹ thiếu phụ , dù cả ba không để ý nhưng cuộc sống giàu sang cũng rất cần thiết, chưa kể sau này họ phải đối phó với mẹ của các nàng trong tương lai, trăm triệu đô cũng không phải là quá nhiều.
Tôi đã nhờ William thu xếp, và tất nhiên điều đó có lợi cho anh ta.
Đối với một siêu sát thủ như tôi, tỷ lệ thành công là 100%. Mặc dù tốn nhiều tiền hơn một chút, nhưng trong thế giới sát thủ, bác sĩ là dẫn chứng cho chất lượng, vì vậy có rất nhiều thân chủ tìm đến tôi, để giết kẻ thù và đối thủ của họ .Chỉ vài chục triệu đô la, trong mắt của những đại lão, thực sự không đáng nói.
Tuy rằng có rất nhiều người tìm tôi, nhưng làm sao tìm được tôi vẫn có vấn đề , nguyên nhân là do lão đầu tử an bài cho tôi, trung bình mười ngày chỉ có một nhiệm vụ.
Lão đầu tử nói với tôi rằng giết người quá thường xuyên sẽ khiến người ta nghiện ngập điên cuồng, còn quá ít sẽ không rèn luyện được kỹ năng giết người của tôi, cho nên giết một người trong mười ngày là rất thích hợp.
Ai ủy thác khẩn cấp, ai muốn giao thêm tiền, những thứ này đều không phải do tôi cân nhắc, tiếp xúc bên ngoài là William can thiệp, chính là bởi vì tôi tùy tiện chọn William làm người đại diện của mình, hiện tại hắn mới có thể tiến vào hội sát thủ trở thành một trong những người xử lý công việc.
Muốn tìm bác sĩ nhận hoa hồng thông qua William thì ngoài chi phí 10 triệu đô la Mỹ còn có chi phí khác, nếu không thì tại sao người khác lại đặt tiền hoa hồng cho bạn?
Đôi khi, để tiêu diệt kẻ thù của mình càng nhanh càng tốt, các đại lão không quan tâm đến việc chi thêm hàng trăm nghìn cho quan hệ công chúng, và họ cũng không quan tâm đến việc cho William một số chỗ tốt khác.
Tôi biết những chuyện này, bản thân William thậm chí đã nhiều lần đề cập với tôi, đương nhiên tôi sẽ không hà khắc khi anh ta thu được một chút lợi ích, dù sao tôi cũng chỉ buộc phải rèn luyện kỹ năng giết người, và phần còn lại không liên quan gì đến tôi.
Trong hồi ức, giọng William vẫn tiếp tục: "Đừng lo, tôi sẽ thu xếp ổn thỏa cho tôi. Ở đây có một việc tương đối cấp bách. Ngoài việc trả đủ 10 triệu tiền mặt, cố chủ sẽ gửi vào tài khoản ngân hàng Thụy sĩ của anh, và cũng đã cho tôi một triệu đô la, nên cái đầu tiên là của ông ta. "
Đột nhiên tôi nhớ ra điều gì đó, mặt tôi thay đổi và tôi nói, "William, anh sẽ không nhận tiền từ người khác phải không?"
William cười nói: "Hehe, đám người phương đông này rất sảng khoái, trước khi tôi đồng ý, họ đã vội vàng tiết kiệm tiền, nói chỉ cần có thời gian giúp họ là được, không tin ai thì thôi còn có thể không tin bác sĩ như anh sao?"
Tôi gần như rên rỉ một tiếng: "Anh còn thu nhiều hơn một người?"
William nói như tranh công: "Vâng, vì tôi có thể bỏ tiền vào túi từ trước, tại sao tôi lại không hài lòng? Đợt đầu tiên nhận được năm đơn, và có hơn chục người đang đợi để đưa tiền."
"William, cậu hãy nhớ rằng từ giờ đừng gửi vào tài khoản ngân hàng Thụy Sĩ đó nữa, hãy gửi vào tài khoản khác cho tôi, sau này tôi sẽ cung cấp cho cậu tên ngân hàng và số tài khoản, đừng nhầm lẫn!"
Tôi nghiến răng.
"Cái gì, có vấn đề với tài khoản đó?"
Vẻ mặt của William cũng thay đổi, "Rất tiếc! Tài khoản đó không được hoàn lại!"
"Vớ vẩn! Anh đã thấy ngân hàng Thụy Sĩ nào có thể hủy chuyển tiền và nhận lại tiền chưa?"
Tôi tức giận nói: "Không phải là có vấn đề, nó còn có công dụng khác. Tóm lại, anh không cần lo lắng. Chỉ cần sau này không mắc sai lầm."
William cũng là một người cực kỳ thông minh, anh ta biết mọi chuyện không đơn giản như mình nói, nhưng anh ta không thể không hỏi: "Được rồi, tôi hiểu rồi, vậy anh có muốn tôi kiếm một ít tiền để xoay vòng trước không?"
"Không, hiện tại tôi không cần."
Tôi thở dài, "Đưa cho tôi thông tin về năm người này, tổng hợp lại và chuyển cho họ theo thứ tự."
"Tôi sẽ tải nó lên e-mail của anh ngay lập tức."
William do dự một chút, "Bác sĩ, trưởng lão của anh đặt cho anh quy tắc giết một người trong mười ngày, nhưng hiện tại chỉ có một mình anh ở Nhật Bản, tôi nghĩ không cần thiết phải tuân theo những điều khoản này, buông tay làm một vố lớn đi, tiền tại trên tay mình, mới là ổn thỏa nhất.
Anh ta thực sự đã nhìn thấy điều gì đó, nhưng anh ta lại nghĩ sai.
Tôi nói một cách dửng dưng: "William, trưởng bối trong nhà và tôi không hề trở mặt. Tôi thỏa thuận với ông ấy là tiền trong ba năm đầu sẽ chuyển cho ông ấy, và phần còn lại sẽ là của tôi. Bây giờ điều đó xảy ra. Đã ba năm trôi qua. 50 triệu coi như là báo hiếu của tôi đối với lão nhân gia, nên anh đừng lo lắng. "
"Hiểu rồi."
William thở phào nhẹ nhõm, hắn nghĩ nếu như tôi và trưởng bối trở mặt, người có thể bồi dưỡng ra một sát thủ xuất sắc như vậy nhất định sẽ không yếu, nếu hai con hổ đánh nhau, một con sẽ bị thương nên hắn cũng không muốn thấy cây rụng tiền của mình cứ như vậy ngã xuống.