Chương 21: Tận hưởng hạnh phúc

Chín giờ tối, ba tiểu mỹ nhân mới trải sự đời lần lượt tỉnh lại.

Chikage bị trúng dâm độc cuối cùng cũng tỉnh lại, bởi vì trước đó quá điên cuồng nên tiêu hao thể lực nhiều nhất, khi tỉnh lại, đầu vẫn còn mê man.

Lúc này trong hang đã bắt đầu xuất hiện một ngọn lửa nhỏ, nàng đang rúc vào vách tường bên đống lửa. Và chiếc chảo gấp lại được đặt lên bếp lửa, mùi thơm thoang thoảng bay đi khắp hang.

Những tảng đá sập ở cửa hang đã được dời đi, bên ngoài trời đã tạnh mưa, có gió thổi vào, làm cho hơi nóng ẩm từ suối nước nóng giảm đi rất nhiều, nhưng cũng không quá lạnh.

"Nào, chúng ta ăn bò bít tết đi."

Tôi đem chiếc đĩa nhựa cho Chikage.

"Cảm ơn anh."

Qianying nhận lấy cái đĩa, cúi đầu, giọng nói nhỏ như muỗi kêu.

Chikage vốn dĩ thích ăn bò bít tết mà tôi làm, nhưng sau khi trải qua mối quan hệ ràng buộc giữa tôi và em ấy, Chikage trở nên rất ngượng ngùng, cắt miếng bít tết từ từ bằng dao và nĩa, ăn thành từng ngụm nhỏ, năm sáu phút sau còn chưa có ăn hết một khối.

Koharu và Eri đã ăn xong món sườn lợn rán và bò bít tết, ngồi đối diện với Chikage nghỉ ngơi.

Thấy vậy, Koharu cười hì hì và muốn đi tới trêu chọc Chikage, nhưng vừa đứng lên, em ấy đã kêu một tiếng "Á", che phần dưới của mình bằng váy, thẹn thùng nhìn tôi một chút, đỏ mặt và lại từ từ cẩn thận ngồi xuống. .

"Gia hỏa bại hoại..."

Mỹ thiếu nữ búp bê lầm bầm một câu, nhưng đôi mắt em ấy nhìn tôi rất ôn nhu.

Eri nhìn tôi một cách si mê. Dù tiểu ny tử là người cuối cùng được yêu nhưng em ấy đã có được tinh hoa của tôi lần cuối, điều đó khiến em ấy càng tự hào hơn rằng mình đã thay đổi từ một cô gái thành một người phụ nữ. Đối với điều này, Koharu vẫn có chút không không phục, khẳng định lần sau sẽ đến nhận tinh hoa lần cuối cùng.

Sự ngượng ngùng của Chikage không thể duy trì được lâu.

Tôi biết rằng trong trường hợp này, với tư cách là người đàn ông của cả ba, tôi phải ngỏ lời.

"Chikage, Koharu, Eri."

Tôi nói với họ bằng một giọng dịu dàng, "Anh sẽ chịu trách nhiệm với các em về việc của chúng ta đã làm ngày hôm nay. Nếu gia đình các em bắt anh phải chịu trách nhiệm, hãy để tất cả cho anh."

Koharu lè lưỡi, "Con gái ở gia tộc Shikoku rất tự chủ. Họ sẽ không cản trở người đàn ông em thích. Tuấn Hùng, anh không cần phải lo lắng về những gì họ sẽ làm với anh."

Eri không tỏ ra yếu đuối và nói: "Ông nội thương em nhất, và bố mẹ em sợ ông ấy, nên không có vấn đề gì."

Chikage ngẩng đầu nhìn tôi, nhanh chóng cúi đầu xuống, không dám nhìn tôi, "Nhà của Chikage rắc rối hơn một chút, cha em không có yêu cầu gì đối với chồng tương lai của em, nhưng anh ấy phải có khả năng đánh bại năm cao thủ gia tộc liên tục, mới đủ điều kiện để kết hôn với em. "

Tôi cười nói: "Chikage, cao thủ gia tộc Hattori, một thân một mình có thể đánh bại một con gấu đen to lớn như vậy sao?"

Chikage hai mắt sáng lên, và giọng nói của em ấy lớn hơn chút: "Không thể... Tuấn Hùng, anh thật là xấu ... Hóa ra anh là một cao thủ thâm tàng bất lộ!"

Nói đến đây, Koharu và Eri cũng chợt tỉnh, chủ đề thảo luận của ba cô gái nhỏ từ sáng nay lúc đua xe, dùng lưng cõng cả chạy lên núi vào buổi chiều, và cuối cùng là dũng cảm giết chết con gấu đen to lớn, sau khi trò chuyện líu ríu một lúc, cả ba phấn khích vì võ công tuyệt vời của tôi.

Chỉ có điều lúc đầu nhớ lại, tôi ở trước mặt các nàng giống như không hiểu chuyện gì, ba tiểu mỹ nhân đồng loạt trợn mắt, cả ba hừ lạnh, tỏ ý khinh bỉ tôi.

Mặc dù trước đây thỉnh thoảng tôi cũng có chút suy nghĩ về ba cô gái xinh đẹp như thế này, nhưng nhiều lúc, tôi coi mình như một lão sư thực sự của các em ấy, chứ không phải kiểu phát triển tình thầy trò với học sinh rồi phang nhau.

Nhưng bây giờ, do số phận, ba cô gái đã trở thành phụ nữ của tôi, nên ngoài sự quan tâm, bảo vệ bên ngoài, tôi càng yêu thương các em ấy nhiều hơn.

Đàn ông nào chẳng thích gái đẹp? Đàn ông nào lại không thích một cô gái xinh đẹp với bộ ngực khủng như Eri, một cô gái xinh đẹp như búp bê - Koharu, và một cô gái xinh đẹp với vẻ đẹp tinh nghịch như Chikage?

Vì vậy, ngoài trở ngại của mối quan hệ thầy trò, tôi rất thích những cô gái trẻ trung và duyên dáng này. Dù là ngoại hình hấp dẫn hay tính cách dễ thương, nó đều khiến tôi- người bận rộn với công việc, có một cảm giác tuyệt vời không gì sánh được, cảm giác này người ta chắc gọi là cảm giác yêu!

"Nhưng Tuấn Hùng..."

Ba thiếu nữ đang thảo luận điều gì đó, Eri đột nhiên lúng túng nói: "Em có chuyện muốn nói với anh, nhưng anh không được phép tức giận nha."

"Nói cho anh biết, chỉ cần các em nói, anh sẽ không tức giận."

"Nếu một ngày cha mẹ chúng em yêu cầu gặp mặt anh, anh nhất định phải báo trước cho chúng em biết, chúng em sẽ chuẩn bị cho anh một chút ."

"Ồ? Là thay cách ăn mặc một chút để gặp mặt cha mẹ vợ sao?"

"Khanh khách, không phải là mặc quần áo, Tuấn Hùng anh đẹp trai như thế, làm thế nào mà lại không khiến cho người ta thích."

Koharu nói tiếp, "Chúng em muốn gửi tiền vào tài khoản ngân hàng của anh."

Nói xong, ba tiểu mỹ nữ đều ngây ngẩn cả người nhìn tôi, trong mắt có chút lo lắng cùng sợ hãi, mấy em ấy cẩn thận muốn xem tôi phản ứng như thế nào.

Tôi nhìn họ và mỉm cười: "Đừng căng thẳng, trông anh có giống loại người như vậy sao? Vì anh đã nói sẽ không tức giận nên anh chắc chắn sẽ không thất hứa đâu. Nhưng để anh nghĩ xem, em chuyển tiền cho anh, muốn anh trông có vẻ giàu có vì cha mẹ em không thích người nghèo? "

"Không, đừng hiểu sai ý em. Chúng em và gia đình không hề phân biệt đối xử với những người nghèo ."

Chikage thở phào nhẹ nhõm và nhẹ nhàng giải thích, "Một triết gia từng nói rằng con người được chia thành các giai cấp, nhưng không được phân loại. Của cải của chúng em cũng đến từ những người bình thường, làm sao chúng em có thể phân biệt đối xử với họ?"

Eri nghiến răng và nói, "Chúng em đến từ cùng một loại gia đình, và chúng em được định sẵn là không kết hôn với một người đàn ông bình thường, hoặc thậm chí hẹn hò với một người đàn ông bình thường, bất kể anh ta đẹp trai thế nào và anh ta có võ công cao cường như thế nào."

Koharu nhẹ nhàng gật đầu, "Đối với những thành viên trong gia đình quý tộc như chúng em, đàn ông không chỉ có một người vợ. Chúng em thích ở bên anh, và hy vọng cuối cùng được làm vợ anh, vì vậy khi bước đầu tiên là anh cần phải nhận được sự đồng ý của họ, để họ đồng ý với mối quan hệ của chúng ta. "

Điều này ... không phải tụi em đang nghĩ quá xa sao? Dù tôi đã hạ quyết tâm sẽ không để cả ba đi, nhưng ba thiếu nữ kiêu ngạo như vậy sẽ khó kết hôn cùng một lúc với một người đàn ông. Còn về việc làm thế nào để cố gắng, đó là trách nhiệm của tôi với tư cách là một người đàn ông, và không cần phải để cho các nàng lo lắng.

Tôi nén suy nghĩ trong lòng, nhẹ nhàng nói: "Thực ra anh không nghèo như tụi em nghĩ đâu. Lương của anh cao lắm."

"Lão phù thủy thường trả 60 triệu yên tiền cọc một năm và tiền thưởng cho giáo viên trong trường. Tuấn Hùng, anh là nghiên cứu sinh của Đại học Harvard ở nước ngoài, đưa cho anh 90 triệu là chuyện bình thường."

Eri nâng mũi và nói: "Tuy nhiên, thu nhập 90 triệu yên một năm vẫn chưa đủ."

"Mẹ nó!"

Tôi không thể không mắng mỏ một tiếng.

"A, xin lỗi, Tuấn Hùng, em không có ý đó ..."

Eri hốt hoảng xin lỗi. Nếu cô ấy không trở thành người phụ nữ của tôi, tiểu ny tử tuyệt đối sẽ không chịu thua, nhưng với người đàn ông của Eri, nàng sẽ rất quan tâm đến ý kiến của tôi. Eringhĩ rằng chính những lời nói của cô ấy đã làm tôi bị kích thích.

Tôi xua tay và nói: "Anh không phải nói em . Mức lương mà giám đốc đưa cho anh là 45 triệu một năm sau thuế. Đây không phải là phân biệt giới tính rõ ràng sao!"

"Khanh khách..."

Ba tiểu mỹ nhân nghe vậy bất giác mỉm cười.

"Chán ghét ……"

Mỹ thiếu nữ ngực to chỉ vào tôi, "Anh làm cho người ta sợ, em muốn anh bồi..."

"Được, được rồi, em nói cái gì thì chính là cái đó."

Tôi lại giơ hai tay lên và nói: "Trước đó, em nói hết những gì mình muốn đi."

"Tiền tiêu vặt hàng năm của chúng em khoảng 100 triệu yên. Em vẫn còn 1,5 tỷ, Chikage còn 1,2 tỷ, Koharu còn 1,3 tỷ ... Hiện tại tụi em sẽ chuyển mỗi người 1 tỷ vào tài khoản của anh ngay bây giờ. Thế nào ? "

Eri nói ra những lời đáng kinh ngạc.

"Tốt!"

Hai mỹ thiếu nữ sảng khoái đáp lại lời đề nghị của Eri.

Tôi ho nhẹ một tiếng, ba cô bé này không quá coi trọng tiền bạc đúng không? Ba tỷ a, hơn 20 triệu đô la Mỹ, số tiền lớn như vậy nhưng đối với tiểu mỹ nhân cũng chỉ là tiền tiêu vặt.

Nói đến đây, tôi phải lên án lão đầu tử một chút, tiền lương khi làm bác sĩ và tiền lương khi giết người đều được chuyển vào tài khoản của lão đầu tử, lãogiả vờ giữ lại cho tôi, thật ra tôi không nhận được một xu nào cả. Tuy nói sau mười sáu tuổi sẽ cho tôi 100.000 đô la mỗi tháng để chi tiêu, nhưng so với công quỹ mà lão biển thủ thì quả chênh lệch.

Tôi cứ tưởng lão đầu tử năm 18 tuổi sẽ như lời nói lúc trước đem tiền đưa cho tôi quản lý, làm sao biết được tai nạn lớn như vậy lại xảy ra, chỉ sợ tài sản kếch xù của hơn trăm tỷ đô la Mỹ sẽ mọc ra hai cánh, vẫy tay chào tạm biệt tôi và bay đi như thế...

Nhưng tôi có cả hai tay, y thuật siêu việt, kỹ năng giết người khó nắm bắt và võ công cao cường, hơn nữa không khó để kiếm được hơn một tỷ đô la trong vòng một năm.

Nghĩ đến đây, tôi có một sự tự tin mạnh mẽ trong lời nói, "Nếu anh, một người đàn ông, cần sự giúp đỡ của vợ để vượt qua thử thách của cha mẹ các em, thì người đàn ông đó trông như thế nào? Tụi em không cần phải lo lắng, Hãy để tất cả mọi thứ cho anh, Sau đó anh sẽ làm cha mẹ các em hài lòng. "

Cả ba tiểu mỹ nhân rất thích nhìn vẻ mặt tự tin của tôi. Tôi có thể nhìn thấy trong mắt cả ba mỹ thiếu nữ đều có một hình trái tim đỏ trong mắt, cả ba bị mê hoặc bởi vẻ nam tính của tôi.

Sau một lúc, Koharu, Eri và Chikage liếc nhau, đồng loạt đặt tay lên bụng và cúi đầu duyên dáng, "Vậy thì, sau này hạnh phúc của chúng em, liền dựa vào Tuấn Hùng..."

Cả ba thiếu nữ sử dụng ngữ pháp của tiếng Nhật cổ, thanh âm ưu mỹ và nhẹ nhàng, câu văn giống hệt nhau, như thể một người nói, nhưng ba loại giọng nói với thẩm mỹ khác nhau trộn lẫn vào nhau, lại nhiều hơn một phần xinh đẹp dụ hoặc chúng sinh.

"Hãy giao cho anh."

Tôi nhanh chóng đáp lại bằng tiếng Nhật cũ, "Từ giờ trở đi, anh sẽ bảo vệ các em bằng sự chân thành của mình và biến các em trở thành những người hạnh phúc nhất."

Trong động, một cảm giác ấm áp trào dâng trong lòng tôi, đây là hơi ấm của tình yêu!