Chương 23: Muốn rút lui khỏi giới giải trí ngày thứ hai mươi ba

“ Cát xê một tập là 100,000 tệ?” Nhìn hợp đồng của đoàn phim《Nghiệt Hải Tình Thiên Truyện》, lông mày Cố Tây Khê hơi nhướng lên, thần sắc trên mặt rất là nghiền ngẫm.

“ Đúng vậy, có vấn đề gì sao?” Quách Nhất Minh hỏi.

Gương mặt có chút chột dạ.

Cố Tây Khê lắc đầu, nhận lấy bút bi ký tên: “ Không có gì.”

Ngoại trừ việc cát xê quá cao thì thực sự không có vấn đề gì.

Xem ra đoàn phim này đưa cho cô kịch bản không phải là sự trùng hợp nha.

Bất quá, điều này đối với Cố Tây Khê mà nói, không hề quan trọng, bộ phim này có 30 tập, quay 30 tập có thể cầm thêm tiền, ai mà không bằng lòng.

Còn sau lưng là nguyên nhân gì, Cố Tây Khê đại khái cũng có thể đoán ra được.

“ Vậy hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ.” Sau khi Quách Nhất Minh nhìn thấy Cố Tây Khê đã ký hợp đồng, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, đưa tay với Cố Tây Khê.

Cố Tây Khê mỉm cười bắt tay với anh ta: “ Hợp tác vui vẻ.”

Hi vọng bộ phim này có thể cố gắng một chút.

“ Sau khi trở về chúng tôi sẽ đăng Weibo, Cố tiểu thư có thể share lại, sau đó ngày mốt trực tiếp tiến vào đoàn phim, không có vấn đề gì chứ?” Quách Nhất Minh hỏi.

Cố Tây Khê gật đầu.

Sau khi Quách Nhất Minh rời đi, Bùi Bất Liễu ở bên cạnh vẫn luôn giả vờ bình tĩnh liền hét lên một tiếng, bật dậy khỏi chỗ ngồi, may mà ở đây là phòng riêng, nếu không thì e rằng sẽ thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

“ Tây Khê, chúng ta phát tài rồi, 3 triệu tệ a!” Trên gương mặt Bùi Bất Liễu là vẻ mặt đầy kích động: “ Tôi đời này cũng chưa từng nghĩ chúng ta còn có thể có ngày hôm nay. Cát xê bộ phim đầu tiên này của cô đã cao như thế, về sau chúng ta đi ra ngoài bàn cát xê thì càng có tự tin rồi.”

Lời nói này quả thực không phải không có lý, báo giá của minh tinh nói chung đều là dựa vào địa vị trong giới của chính họ và thù lao trước đó mà tính thôi. Có một số minh tinh rất thích khai thác kẽ hở này, rõ ràng là minh tinh tuyến ba, nhưng lại phải giở trò sư tử ngoạm một miếng lớn , muốn cát xê cao hoặc phí lên sâu khấu cao, nhờ đó địa vị trong giới của họ sẽ được nâng lên, về sau bàn chuyện giá cả sẽ càng dễ dàng đẩy giá cao.

“ Có tiền đồ lên, chỉ 3 triệu tệ.” Cố Tây Khê bình tĩnh nói, chờ cô có được 10 tỷ, sẽ trực tiếp lập một công ty điện ảnh và truyền hình cho Bùi Bất Liễu chơi.

------

“ Cô ta thực sự đã ký hợp đồng?” Thái Điềm Tâm hào hứng đứng lên sau khi nhận được cuộc gọi của Quách Nhất Minh.

Động tác của thợ trang điểm dừng lại giữa không trung.

Quách Nhất Minh gật đầu nói: “ Không sai, ngày mốt là tiến vào đoàn chụp ảnh tạo hình nhân vật.”

“ Tốt, tốt.” Thái Điềm Tâm lập tức thở phào nhẹ nhõm, đã tiến vào đoàn phim《Nghiệt Hải Tình Thiên Truyện》, Cố Tây Khê còn không phải là quả hồng mềm tùy cô ta xử lý.

Mùng 8 tháng 8, thích hợp khai trương.

Là ngày tốt khai máy tiến vào đoàn phim.

Cố Tây Khê đúng giờ giấc mang hành lý đến đoàn phim với Bùi Bất Liễu.

Sau khi đến nơi, Bùi Bất Liễu cả mặt lo lắng nhìn Cố Tây Khê: “ Cô thực sự không cần tôi ở lại với cô?”  

“ Không cần, mẹ anh bị bệnh rồi, anh vẫn là đi bệnh viện chăm sóc bà ấy thôi.” Cố Tây Khê xua tay: “ Vả lại, tôi ở đoàn phim có thể xảy ra chuyện gì đâu, anh cứ yên tâm đi.”

“ Vậy được rồi, thế tôi sẽ cùng cô đi chụp tạo hình trước khi rời đi.” Bùi Bất Liễu kiên trì nói, thực ra anh ấy vốn dĩ muốn sắp xếp 3 4 trợ lý cho Cố Tây Khê, nhưng Cố Tây Khê quả thực không thích có người ở bên cạnh, vả lại những chuyện cô làm cũng dễ lộ sơ hở, vì vậy người bên cạnh nên càng ít càng tốt.

“ Được.” Cố Tây Khê gật đầu.

Nghi thức khai máy của đoàn phim《Nghiệt Hải Tình Thiên Truyện》không có gì đặc biệt, lễ vật cúng heo sữa quay, hoa quả, thắp hương, mở tấm vải đỏ của máy quay phim ra, lại chụp mấy tấm hình, trên cơ bản thì cũng gần giống nhau.

Sau khi quay phim chụp hình xong, Thái Điềm Tâm đè thấp giọng, cười lạnh lùng nói với Cố Tây Khê: “ Cố Tây Khê, chị giỏi lắm, cho tôi vào danh sách đen ha.”

Cố Tây Khê chớp mắt: “ Cám ơn đã khen ngợi.”

Thái Điềm Tâm thở không ra hơi, xém chút bị tức gần chết, cô ta nhỏ giọng nói: “ Chị cho dù lên hotsearch nhiều bao nhiêu, còn không phải là rơi vào làm vai phụ cho tôi ư.”

“ À, em nói đến cái này hả.” Cố Tây Khê nói: “ Chị còn phải cám ơn em rất nhiều đó, cát xê 3 triệu không ít nha, lần đầu diễn phim truyền hình mà có cát xê cao như vậy nhưng ít thấy lắm.”

Thái Điềm Tâm sững sờ, thoáng cái xanh mặt, khi Tần Lãng nói với cô ta là dùng cát xê cao để thu hút Cố Tây Khê mắc lừa, nhưng lại không nói cát xê cao hơn gấp đôi so với thời điểm cô ta vừa mới được debut đóng phim. Cát xê lúc đó của cô ta cộng lại cũng mới bảy tám trăm ngàn!

3 triệu này so với cô ta bây giờ chỉ kém 1 triệu mà thôi.

“ Chị chờ đó cho tôi, tiền này nhưng không phải dễ lấy như thế đâu.” Thái Điềm Tâm nghiến răng nói một câu như vậy.

Cố Tây Khê mỉm cười: “ Được, chị sẽ đợi.”

“ Thái lão sư, Cố lão sư, đi tạo hình thôi.” Nhân viên công tác đi tới chào hỏi một tiếng.

Thái Điềm Tâm mang theo một nhóm trợ lý cùng người đại diện rời đi.

Bùi Bất Liễu đi tới bên cạnh Cố Tây Khê: “ Vừa rồi cô ta và cô nói cái gì thế?”

“ Không có gì, chỉ là khiến cho tôi biết rằng chuyện cát xê cao của chúng ta phải cám ơn bọn họ.” Cố Tây Khê cong khóe môi, nói một cách hài hước.

Bùi Bất Liễu ngơ ngác, cảm tình cát xê 3 triệu đó là nhờ công lao của Thái Điềm Tâm bọn họ?

Anh ấy có chút mơ hồ rồi, Thái Điềm Tâm và Tần Lãng không phải có lục đục với Cố Tây Khê ư? Làm sao còn giúp đỡ lớn như vậy?

“ Chị Trần, hôm nay chị phải giúp em trang điểm thật đẹp nha.” Thái Điềm Tâm làm nũng với chị Trần chuyên gia trang điểm. Bây giờ Cố Tây Khê đang ở dưới mí mắt cô ta, một núi không thể chứa hai hổ, cô ta nhất định phải tấn công Cố Tây Khê mọi hướng, để xả giận những ngày qua.

“ Em yên tâm, chị chắc chắn trang điểm cho em thật đẹp.” Chị Trần nói một cách sảng khoái: “ Thực ra khuôn mặt này của em, trang điểm một chút thôi, thì cũng đã rất đẹp rồi.”

Mặc dù biết rằng chẳng qua là lời nói bề ngoài, Thái Điềm Tâm vẫn không nhịn được lộ ra nụ cười.

Ở một bên khác, Cố Tây Khê nhìn về phía thợ trang điểm mà đoàn phim chỉ định, dáng vẻ của cô gái xem ra còn rất trẻ, ngoài 20 tuổi: “ Cố lão sư, vậy em trang điểm cho chị, chị có ý kiến gì không?”

“ Tùy ý đi, em xem sắp xếp là được.” Cố Tây Khê nhàn nhạt nói, nhắm mắt lại, cô cũng lười suy nghĩ đến cô bé này có phải là người mới hay không.

Dù sao có thể trang điểm là được.

Tạ An An cầm túi trang điểm ra, ánh mắt đánh giá một lượt khuôn mặt Cố Tây Khê. Cho dù là đã nhìn đủ các mỹ nhân, cô bé cũng không thể không nói gương mặt này của Cố Tây Khê thực sự là không bắt bẻ được, mặt như nước mùa xuân, dung mạo yêu kiều lại không mất đi sự sắc bén, như con dao găm được mài lưỡi, xinh đẹp đến lóa mắt.

Không trách được anh họ cô bé để cho cô bé đến đoàn phim giúp đỡ Cố Tây Khê nha, ngoài miệng thì nói là bù đắp cho Cố Tây Khê, còn nói sợ Cố Tây Khê ở đoàn phim bị người khác nhắm vào, trên thực tế e là đối với người ta có ý đồ đi.

Nhìn gương mặt xinh đẹp như hoa hồng có gai của Cố Tây Khê, Tạ An An nảy ra ý tưởng.

Vừa vặn phục trang mà đoàn phim cho Cố lão sư là một bộ váy đỏ tuyệt diễm, Tạ An An đã từng liếc qua bộ váy đó, chỉ cảm thấy sợ rằng không có bao nhiêu người có thể cân được bộ váy. Dẫu sao loại màu sắc như màu đỏ này đại tục phong nhã, người nào phát huy không tốt, vậy chính là vừa thô vừa tục, nhưng Cố Tây Khê thì khác, cô có khí chất mạnh mẽ, hoàn toàn có thể áp xuống màu sắc của bộ váy đó.

“ Răng rắc, răng rắc.....” Làm nữ chính, Thái Điềm Tâm chụp ảnh tạo hình trước, trên người cô ta là một bộ áo váy trắng mịn, búi tóc phi thiên, khuôn mặt trang điểm tươi mát thanh tú, dáng vẻ trông như em gái dễ thương nhà bên. Suy cho cùng trong kịch bản, cô ta đóng vai diễn chính là tiểu sư muội, bộ phục trang và khuôn mặt trang điểm này đích thực rất phù hợp thiết kế nhân vật.  

“ Tốt, lại thêm một tấm, thật là hoàn mỹ.” Người quay phim liền chụp mười mấy bức ảnh.

Các nhân viên công tác càng là sôi nổi hướng ánh mắt thưởng thức và tán thưởng về phía Thái Điềm Tâm.

Điều này khiến cho trong lòng Thái Điềm Tâm rất là hưởng thụ.

Tần Lãng thậm chí còn không thèm tránh nghi ngờ mà khen ngợi: “ Vai diễn này quả thực chính là đo ni đóng giày cho Thái lão sư.”

Trên mặt Thái Điềm Tâm lộ ra một nụ cười, cô ta quay chụp hình rồi, liền đến lượt Tần Lãng. Thực ra dựa theo địa vị trong giới, hẳn là Tần Lãng chụp trước mới đúng, nhưng ai biểu Tần Lãng muốn phát huy phong độ thân sĩ, anh ta đều nguyện ý, người khác hiển nhiên không có gì để nói.

Sau khi lui đến một bên, Thái Điềm Tâm nhận lấy bình giữ ấm mà Lưu Tống đưa qua, uống miếng nước: “ Cố Tây Khê bên kia như thế nào còn chưa đến? Không phải là sợ không dám gặp người đi.”

Cô ta đã biết đoàn phim sắp xếp cho Cố Tây Khê bên kia một thợ trang điểm với vào nghề, đối với sự bố trí này, Thái Điềm Tâm rất là hài lòng.

“ Đoán chừng cô ta là tự thấy xấu hổ.” Lưu Tống tiếp lời Thái Điềm Tâm và nói.

Trên mặt Thái Điềm Tâm cười sâu hơn, thấp giọng nói: “ Cố Tây Khê không phải vẫn luôn thích kéo giẫm các nữ minh tinh khác, lấn áp sắc đẹp của bọn họ sao. Hôm nay cũng đến lượt tôi lấn áp sắc đẹp cô ta rồi.”

Trong phòng hóa trang.

Tạ An An cẩn thận từng li từng tí xịt một lớp cố định make up cho Cố Tây Khê, lui về sau một bước, sau khi thưởng thức một phen, mới nói: “ Cố lão sư, chị có thể mở mắt ra rồi.”

Cố Tây Khê từ từ mở mắt, Bùi Bất Liễu từ trên ghế sô pha đứng dậy, đến khi đi qua nhìn thấy Cố Tây Khê, anh ấy cả người ngẩn ngơ.

“ Cố Tây Khê bên đó tại sao còn chưa tới?” Đạo diễn Quách Nhất Minh nghiêng đầu nói với nhân viên công tác: “ Nếu không thì đi thúc giục.”

Nhiều người như vậy, chung quy không thể chỉ đợi Cố Tây Khê một người.

“ Không cần đâu, cô ấy đến rồi.” Xa xa nhìn thấy một bóng người đi tới, Thái Điềm Tâm thoáng cái nhận ra là Cố Tây Khê, mặc dù nhìn không rõ mặt, nhưng hình dáng và phục trang nghiễm nhiên chính là cô.

Mọi người nhìn về phía thân ảnh.

Chỉ thấy một mỹ nhân y phục đỏ từ đối diện đi tới, tóc mai trâm cài châu ngọc lung lay sắp đổ, dung mạo yêu kiều quyến rũ người khác, môi không tô điểm mà đỏ thắm, eo tựa dương liễu, tư thái thướt tha, mỗi một cái nhăn mày đều là phong tình.

“ Cố Tây Khê?” Nhóm người đạo diễn đều nhìn thẳng.

Ngay cả những người phụ nữ cũng không nỡ chớp mắt.

“ Xin lỗi, làm chậm trễ chút thời gian.” Cố Tây Khê cong môi cười nói, dung mạo của cô nếu nói vốn dĩ có giá trị mười phần xinh đẹp, sau khi được Tạ An An phác họa ra, liền trực tiếp phát huy ra mười lăm phần mị lực.

“ Không, không sao.” Quách Nhất Minh nói theo phản xạ.

Một mỹ nhân như vậy, đừng nói chờ mấy phút, dù cho chờ một năm cũng đáng giá.

“ Cô ta vậy mà lại lấn áp sắc đẹp của mình nữa.” Thái Điềm Tâm siết chặt nắm tay, môi dưới gần như cũng muốn bị cắn rỉ máu rồi.

“ Chuyên gia trang điểm đó không phải tay mới sao? Làm sao vẽ cho cô ta còn đẹp hơn tôi!”

“ Không sao đâu.” Lưu Tống vội vàng an ủi nói: “ Cô ta so với em xinh đẹp hơn, nhưng mà, em vẫn rất đáng yêu, về mặt đáng yêu, em tuyệt đối là thắng được cô ta thôi.”

Thái Điềm Tâm quay đầu qua, ném ánh mắt chết chóc cho Lưu Tống: “ Anh có biết cách an ủi người khác không hả, có hiểu cái gì gọi là đáng yêu ở trước mặt gợi cảm không đáng một đồng không!”

“ Vậy, vậy em không đáng yêu?” Lưu Tống nói một cách thăm dò.

Trong lòng Thái Điềm Tâm lại trúng một đao.

Cô ta quay đầu qua: “ Tôi cuối cùng hiểu ra tại sao anh vẫn luôn không có đối tượng rồi.”

“ Kia có phải bởi vì tôi xấu không?” Lưu Tống ngây người.

Thái Điềm Tâm hoàn toàn cạn lời: “ Anh đừng nói chuyện với tôi, tôi sợ tôi còn chưa bị Cố Tây Khê tức chết, thì bị anh chọc tức chết trước rồi.”