Chương 3: Chương II

Sau khi Dạ Thiên Nguyệt tỉnh lại cũng là buổi tối, cô ngồi dậy, lấy tay bóp trán, cố gượng dậy đi xuống giường. Bước vào nhà tắm, cô liền nhìn thẳng vào gương

"Đây là nguyên thân chủ sao" Dạ Thiên Nguyệt bất ngờ nhìn chính mình vào gương, loli, loli, đây là Loli thật sự

Nhìn đi, 3 vòng thẳng tắp, chưa phát triển, mặt nộn, không gầy cũng không béo, tóc bạc kim dài tận chân. Mắt lục bảo trong veo, không chút tà niệm. Bàn tay nhỏ nhắn không một vết trầy xước

"Cái này, không thể tin được" đúng, cô Dạ Thiên Nguyệt không thể tin được người trong gương là cô, vòng một 36C, eo đâu, vòng 3 của cô đâu, tóc xoăn thời trang của cô đâu. Cái gì đây, thật không ngờ mình là Loli chính hiệu

Bình tĩnh lại một chút, xả nước rửa mặt rồi đi ra khỏi nhà tắm, đứng trước cái tủ đồ to đùng. Cô lấy tay ấn một cái nút trên cánh cửa, hai cánh tủ tự động mở ra. Đập vào mắt cô là cái gì, Thiên ơi, là đầm công chúa, trời ơi

"Ta choáng, ta choáng, ta thật sự choáng váng rồi" Dạ Thiên Nguyệt trên đầu hắc tuyến, lấy tay bóp trán, lắc đầu, thêm một lần nữa cô không thể tin được, thật sự trước mặt cô là đầm công chúa

Cái tủ to đùng đùng đó là nguyên cả một căn phòng rộng lớn, trong đó chứa cái gì, dĩ nhiên là đầm công chúa nè, giày dép, mũ nón, đầm dạ hội, đồng phục đi học, quần áo các kiểu. Quan trọng hơn hết, trong số các màu, màu hồng chiếm đến 90%, ngay cả phòng ngủ, giường, tủ, nhà tắm, tất cả thứ gì trong phòng này đều mang màu hồng

Nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh một lần nữa, cô bước vào trong tủ, tiện tay lấy đại một cái quần short jean với áo hở vai mặc vào rồi đi xuống lầu

Kiếp trước cô cũng là Đại Tiểu Thư của Dạ Gia đứng đầu trong Ngũ Đại Gia Tộc, trừ những buổi xả giao quan trong ra cô chưa mặc váy bao giờ. Đồng phục đi học cô còn chưa mang lên một lần nào nữa đấy chứ. Khi mặc đầm dạ hội, bên trong cô còn mang thêm quần jean để đề phòng, bản năng thôi

"Mừng Tiểu Thư khỏe lại" đám người hầu ở dưới nhà nhìn thấy cô đi xuống liền xếp một hàng dài, cuối đầu 90° đồng thanh nói

"Ân" cô lạnh nhạt phất tay, tiến lại gần bàn ăn

"A, Nguyệt Nhi em tỉnh lại rồi, làm anh với mọi người lo quá" Dạ Thiên nhìn Dạ Thiên Nguyệt ôn nhu nói

"Em không sao rồi" Dạ Thiên Nguyệt cười trừ một cái để cho mọi người bớt lo lắng đi một tí

Trên bàn ăn hiện tại có 3 người, gồm có Dạ Thiên Nguyệt, Dạ Thiên anh trai cô và Dạ Thần gia gia cô

"Nguyệt Nhi, chuyện đi sang Nước S du học có cần dời lại không để anh sắp xếp" Dạ Thiên nhìn Dạ Thiên Nguyệt hỏi

"Không cần đâu, em cũng khỏe lại rồi, mai em sẽ đi mua đồ để chuẩn bị đi" Dạ Thiên Nguyệt lắc đầu, tỏ ý không muốn

"Được rồi, mai con cùng với Lam tiểu tử đi mua sắm một chút đi, dù gì thì hai đứa cũng cùng qua Nước S mà" Dạ Thần gật đầu, nhìn Dạ Thiên Nguyệt ân cần nói

"Vâng"

Ăn cơm xong, Dạ Thiên Nguyệt quay về phòng, xem xét lại cốt truyện. Ngày mai, cô đi vào TTTM sẽ gặp nữ chủ Vy Hoa cùng nam chủ Phong Hi. Diễn biến tiếp là nữ chủ sẽ tranh dành một món đồ chung với nữ phụ là Dạ Nguyệt thân chủ đây. Rồi nữ chủ sẽ giả vờ đáng thương làm người chị tốt gọi em gái mình về nhà, người ngoài nhìn vào sẽ là tình chị em thắm thiết, đứa em hư bỏ nhà đi, người chin thánh mẫu một lòng tốt gọi đứa em về

Cô đây phi nhé, thể loại Bạch Liên Hoa như thế này cô thật sự không nuốt nổi. Suy cho cùng, Vy Hoa cũng chỉ là một con đĩ dâm đãng khát tình chơi NP với 10 người đàn ông. Khẩu vị thật nặng, cô thật sự không thể nuốt nổi

Ai gặp tình huống này cũng tự suy ra thôi chứ không cần cốt truyện làm gì, anh hùng cứu mĩ nhân là chuyện thường, đối đầu với Bạch Liên Hoa mới là điều thú vị

Aizzz, nói Dạ Nhi là mama của nguyên chủ khá thông minh, không ngu muội vào tình yêu giống như loại phụ nữ khác. Bằng chứng là khi yêu, Dạ Nhi dùng tên giả là Hoa Nhi, thân phận ảo để vào Vy Gia. Thêm nữa là, Dạ Thiên và nguyên chủ không cùng dòng máu với Vy Lâm

Thật sự may mắn nha, nếu cô mà có dòng máu của cái tên khốn khiếp chết tiệt đó thì cô Dạ Nguyệt đây thật sự không sống nổi

Nói gì thì nói, trời đất bao la, ngủ là sướng nhất


Tác Giả: Lãnh Bích Lam ✩ ( Risa )