Hạ thủ lưu tình!!!
Trung niên chạy tới phía trước mặt thanh niên.
Phía sau có vài chục người mang súng và đồng phục quân đội.
Trung niên khoảng 40 tuổi : Bình tĩnh.Có chuyện gì từ từ nói.Đừng đánh nó nữa.
Lưu phong: Ngươi là ai vậy?
Trung niên: Tự giới thiệu Ta là Trần Tôn là cha của người mà cậu đánh đó.
Thấy người trung niên giới thiệu ,nhìn khắp người quân phục thấy quân hàm là thiếu tướng liền nói
Lưu phong: Ông tính cứu hắn à.Hắn hống hách khoe khoang thân thế có ngày mang hoạ đấy.
Trần Tôn: Là lỗi của tôi. Xin lỗi cậu.Là tôi chiều hư nó quá.Vì tôi chỉ có 1 đứa con trai duy nhất nên cưng chiều nó chứ người cha nào mà chẳng xót xa khi thấy con mình gặp nạn chứ.
Lưu phong: Vậy thôi.Ông về dạy dỗ lại con cái đừng chiều hư nó nữa.Có ngày gặp hoạ chứ tôi chỉ dạy dỗ thôi chứ người khác phế hoặc giết hắn luôn rồi.
Trần Tôn: Vâng. Tôi nhớ.Bây giờ xin phép tôi đưa nó đi chữa trị.
Lưu phong : Vậy ông đi đi.
Trần Tôn: Cảm ơn cậu.Trần Tôn tôi thiếu nợ cậu lần này.
Thấy thế liền đưa thanh niên và đồng bọn lên xe và đi mất tiêu.
-Cảm ơn cậu đã giúp đỡ chúng tôi .
Nhìn về phía sau thì thấy cô gái dị năng nói cảm ơn.
Lưu phong: Không có gì! Tôi chỉ tính dạy dỗ hắn vì làm hư đồ ăn vặt và hống hách.
Nghe thế thì mặt cô gái đen lại.
Cô gái dị năng: Quên tôi tự giới thiệu tôi tên là Hạ Dị.Mà cậu hãy thông cảm cho Trần tướng quân đi ,ông ấy trăm công nghìn việc cũng có mỗi 1 mình hắn là con ruột nên mới cương chiều hắn khiến hắn mới phách lối như vậy.
Lưu phong:Đúng là bận rộn quá nên mới như vậy nếu tôi là ông ấy chắc cũng như vậy thôi.Nghe giải thích từ Hạ di thấy vậy cũng thông cảm cho ông ấy.
Hạ dị: Anh là Dị năng giả điều khiển băng hả? Cấp độ mấy rồi?
Lưu phong: Tôi không phải dị năng giả.
Hạ dị và đám người đồng thanh: Vật anh là gì?
Lưu phong : Tôi là 1 siêu phàm giả.
Cả đám ngơ ngác hỏi: Siêu phàm giả???
Lưu phong: Ukm.Là siêu phàm giả.
Hạ di: Tôi chưa bao giờ nghe tới siêu phàm giả cả mấy năm nay.
Lưu phong : Để tôi giải thích.
Sau đó liền theo thông tin mà hệ thống cung cấp mà giải thích cho đám người kia .
Đám người: Con mẹ nó cái này quá bá đạo.Mới sinh ra ít nhất đã là cấp SS còn không bị áp chế hoặc phong ấn mà còn không cần luyện tập nữa chứ....Bất ngờ đến cực độ.
Hạ di: Nhưng tỉ lệ có chút đáng thương đi.2 tỷ người chưa chắc có 1 người.Anh đúng là may mắn.Vậy anh là cấp SS hả.
Lưu phong: Không.Tôi là cấp SSS.Cấp cao nhất đấy.
Nghe xong thì Hạ di và đám người liền hoảng sợ nghĩ:
Thảo nê mã! SSS cấp .Ai chơi với anh.Một mình anh dư sức đủ để phá hủy quốc gia rồi.
Lưu phong: Vậy thôi tôi đi về.
Hạ di: Khoan đã. Đây là số điện thoại của tôi có chuyện gì cứ gọi cho tôi.
Đưa cho phong một tờ giấy ghi 1 dãy số điện thoại.
Lấy được tờ giấy thì vẫy tay tạm biệt rồi đi mất để lại đám người Hạ di.
Một lúc sau, có một đám người đến đón Hạ di đám người.
Hạ di,em không sao chứ.Một cô gái có khuôn mặt y gần giống y hệt Hạ dị.
Hạ di: Em không sao.
Chị gái Hạ di: À đúng rồi.Em nói là có người giúp đỡ em ư?
Hạ di: Ukm.Anh ấy là 1 siêu phàm giả cấp SSS.
Chị gái Hạ di: Siêu phàm giả???
Sau đó Hạ di liền giải thích
Chị gái hạ di: Cái này??? Em có biết tên hay địa chỉ của cậu ta không.Người này quá nguy hiểm phải báo cáo lên trên mới được.
Hạ di:Chết rồi.Em chưa hỏi tên và địa chỉ của anh ấy.Thôi thì hữu duyên gặp lại.
Nhìn về phía Lưu phong bỏ đi nói
Chị gái hạ di: Hữu duyên gặp lại
Còn về phía Lưu phong thì....
Chuyện gì hãy đợi chap sau
Nay 1 chap thôi nha đừng có hối nha.😚😚😚
Cảm ơn đã đọc truyện của tác😍😍😍
Cầu Tử linh thạch.Đói quá.
Map sau thì là Trái đất song song.Nơi mọi thứ đều như trò chơi.
Có mùi Sung Jin Woo ở đây.
Bye byey.