Chương 1: Chương 1

Đánh chết con tiện nhân không biết xấu hổ nhà ngươi! Cho ngươi ăn trộm, cho ngươi ăn trộm, biết điều thì giao bạc ra, không ta liền lột da của ngươi ra!".

"Đừng đánh tỷ ta, làm ơn, đừng đánh tỷ ta, ô ô ô, các ngươi đều là người xấu!"

" Nương, Ngũ đệ muội thật quá đáng, một lượng bạc hốt thuốc cho cha ta đâu, cha ta bây giờ tiền thuốc biết lấy đâu ra a?"

Tô Thanh Dao cảm giác thân thể mình vừa bị kéo qua kéo lại, hết lần tới lần khác lại không có được chút khí lực gì phản kháng, bên tai là tiếng chửi rủa của phụ nhân còn xem lẫn tiếng khóc của đứa trẻ.

Trong tầm mắt mơ mơ màng màng thấy được vài gót chân đứng trước mặt nàng, không kịp nghĩ nhiều như vậy, cái trán bị đập mạnh, lại ngất đi.

Tỉnh lại lần nữa, trong một hoàn cảnh xa lạ.

Trong phòng tia sáng yếu ớt đủ để nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh.

Xung quanh là bứt tường đổ nát, phía trên tường bùn đất có vài chỗ đã bong tróc, mặt đất cũng là bùn đất mà mấy chục năm trước nhìn thấy ở nông thôn, hố và gồ ghề, không bằng phẳng. Trong phòng ngoài cái bàn gỗ gãy một chân đã được sữa chữa, không còn đồ gì khác.

Bên mũi truyền đến một mùi mốc nồng nặc, hình như là từ chiếc chăn bông đắp trên người nàng tản ra.

Đây là đâu?

Nàng là vệ sĩ hàng đầu thế giới, đã hộ tống một số chính trị gia và những người giàu có hàng đầu thế giới, sau hơn mười năm làm việc chăm chỉ, số tiền nàng gửi ngân hàng đã lên đến mười con số.

Vốn dĩ định nhận một cái nhiệm vụ cuối cùng, chuẩn bị nghỉ ngơi, ai ngờ trên đường về nước máy bay xãy ra tai nạn bất ngờ.

Chẳng lẻ rớt từ trên không xuống lại rơi vào bờ biển, có người cứu được nàng?

Ngay lúc nàng muốn đứng dậy ra khỏi phòng hỏi thăm tình hình, một nam nhân mặc quần áo vải thô đẩy cửa đi vào.

Nam nhân này khoảng chừng hai mươi tuổi, dung mạo rất đẹp, đặc biệt là đôi lông mày, đầy khí phách , khuôn mặt tuấn tú, góc cạnh mang theo một tia lạnh lùng, sống mũi cao như được chạm khắc, thân thể toát ra một khí chất khác thường, đây là lần đầu tiên Tô Thanh Đao nhìn thấy một nam nhân đẹp như vậy.

Sững sờ một lát, nàng phản ứng lại, quần áo trên người nam nhân này... Làm sao giống quần áo thời cổ đại vậy?

Tô Thanh Dao vừa muốn mở miệng, chỉ nghe thấy nam nhân này một mặt mừng rỡ lao đến " vợ à, ngươi tỉnh rồi?"

---------

Lần đầu dịch truyện, còn non nớt mong m.n thông cảm và ủng hộ <3