Chương 7: Giant

Khu vực E tỉnh Phú Thọ, lãnh địa vô số quái thú, từ Dã Lang, Ngư Nhân, Yêu Tinh,… hạng C, B cùng một số loài hạng A như Troll, Orc, Tử Băng Nhân,…và một vài con hạng S chiếm lĩnh địa bàn này.

Một trong những hệ sinh thái Aether phong phú nhất trên thế giới nằm trong lòng biên giới của Tỉnh Phú Thọ thuộc Việt Nam. Thành thế, những Thợ Săn đổ ào ạt vào đó, nhắm canh chỗ tuyệt vời này là nơi để kiếm tiền trong hiệp hội.

“Này…này…ở lại với tôi”

Tuy nhiên, chỉ có những Thợ Săn sở hữu thứ hạng ít nhất tầm Hạng Trung cho đến Hạng Cao mới có thể tự lừa dối mình rằng nơi đây chẳng khác gì ngoài một mỏ vàng.

Hầu hết mọi người cho rằng những ngọn núi này như là Địa Ngục Trên Trái Đất. Những con quái vật xô xát lẫn nhau trong mâu thuẫn và với những người cá cược sinh mệnh của mình để kiếm sống bằng việc bắt những con thú đang chạy loạn kia, tất cả bọn họ đều mong muốn sẽ từ bỏ cái nơi giết chóc ghê tởm này và không bao giờ quay trở lại đây nữa khi mình nắm trong tay giấy hộ chiếu xuất cảnh.

“Mình….mình….không thể..tiếp tục nữa rồi”

Người đồng đội của Vinh chỉ có thể lầm bầm những lời nản chí ấy. Đôi mắt chàng trai này đang nhắm nghiền thật sâu, ngọn lửa sống đã cạn, một chân thì bị mất hẳn.

Đó là một cảnh tượng quá đỗi khủng khiếp nếu phải nhìn gần. Thậm chí chỉ liếc sơ qua, người ta cũng có thể nói được rằng hai chàng thợ săn vừa trải qua một trải nghiệm kinh hoàng trong tay một ác thú, xét trên vết răng sâu để lại trên vết thương.

Vinh cố cầm máu ở vết thương người bạn.

“Đừng từ bỏ. Hãy thở chậm hít sâu, tôi đã bắn tín hiệu. Nhanh thôi sẽ có người đến cứu chúng ta”

“Tôi cảm thấy bóng tối đang đến gần. Đáng tiếc lại chết ở đây”

“Không! Ở lại với tôi”

Mới đầu, tổ đội của họ gồm có 3 Thợ Săn hạng C và 2 Thợ Săn B, nhưng họ lại không may khi dây vào một con Hổ Gai Băng cấp S.

Hổ Gai Băng chỉ sống tại những vùng sâu nhất nơi vùng núi, tồn tại để cạnh tranh với những con quái vật mạnh mẽ khác sống tại đó. Hay nói cách khác, chúng chẳng bao giờ thèm bén mảng đến những khu vực cấp thấp ở biên giới như thế này đây.

“Đứng dậy nào”

Vinh không thể dứt những gì mình muốn nói. Bởi vì, đâu đó gần đây, cậu có thể nghe được tiếng thì thào.

“….”

Giữ lấy hơi, Vinh xoay nhẹ đầu về hướng nơi âm thanh, và thấy một quỷ lùn cầm cây rìu nhỏ. Quỷ lùn thân hình nhỏ bé nhưng chúng rất nhanh, khôn và thường săn theo bầy, những nạn nhân thì luôn có kết cục không tốt đẹp gì.

“Con mẹ nó chứ”

Bình thường với quỷ lùn thì chỉ cần tổ đội thợ săn cấp thấp làm cũng được.

Nhưng, tình hình hiện thời là điều tệ nhất. Đồng đội của cậu thì bị mất một chân, và một mình kéo theo một người đàn ông bị thương nghiêm trọng đến tận đây, thể trạng của Vinh đã gần đến giới hạn của mình mất rồi.

Sự kiệt sức do đẩy đôi chân tới cực hạn, nỗi sợ cùng tiếng hú gọi đồng bọn của quỷ lùn làm chân cậu tê cứng, chúng không di chuyển được.

Bọn quỷ lùn đã tụ tập!

“Con…Con m* mày ! Tao đã bắt hàng trăm lũ điếm chó như mày từ trước đến giờ rồi”

Vinh nguyền rủa cái sự kiện không mong muốn này, biết rằng thời khắc mình đã điểm. Cậu rút nhanh khẩu súng ngắn mà không còn một viên đạn Mana nào bên trong. Nếu quý cô may mắn mỉm cười với cậu, cậu có thể bắn một phát vào đầu một con quỷ lùn và làm bọn chúng hỗn loạn. Đó là hi vọng duy nhất hiện thời.

Và….tất cả bọn chúng ồ ạt xông tới.

Hoảng sợ, cậu không còn dám nhìn nữa và nhắm chặt đôi mắt đi, bóp chiếc cò súng đang ở trên tay.

Xoẹt!!!! Vù!!!!

Cái tiếng cậu nghe được có chút khác so với những gì mong nghĩ. Đó là một âm thanh của tiếng dao cắt rất ngọt cùng tiếng gió.Vinh chậm chậm mở đôi mắt.

“Huh?”

Một chàng trai? Người này đứng giữa bầy xác đám quỷ lùn và đang túm lấy một con quỷ lùn cuối cùng đang vùng vẫy trong vô vọng.

Xoẹt!!!!

Cái đầu con quỷ lùn rơi xuống đất.

Thành lau hai con dao găm dài rồi hướng về Vinh cùng người đồng đội anh ta, lúc này mặt mũi Vinh chảy đầy nước mắt cùng nước mũi, giọng có vẻ bị lạc đi.

“Cảm…cảm….”

“Bĩnh tĩnh nào! Anh hãy hít sâu thở mạnh” Thành cố trấn an Vinh.

Uỳnh~~~~~Uỳnh~~~~~

Cả hai người lập tức nhìn xung quanh theo tiếng động, Thành nhíu mày nhìn xuống mặt đất, những viên đá, viên sỏi nảy tưng tưng theo từng tiếng “Uỳnh” nặng nề. Cậu suy đoán sắp đụng độ con quái khác và nó sẽ không hề đơn giản như mấy con quỷ lùn.

“Cái gì vậy?”

“Tôi nghĩ anh cùng anh bạn của anh nên tìm chỗ trốn. Tôi nghĩ chúng ta sắp có vấn đề lớn. Nhanh lên!”

“Được rồi”

Với tình trạng bây giờ thì chạy không được nên Vinh phải tìm bụi cây lớn gần giấu kín đồng đội và cậu.

“Này, cậu không trốn sao?”

“Tôi đến đây vì nó”

Thành trèo lên cây lớn. Tiếng dậm chân nặng nề càng lúc càng gần.

Và nó cũng đã xuất hiện, Giant (Người Khổng Lồ). Trong hai tay nó đang kéo lê hai xác người máu thịt trỗn lẫn vào nhau có lẽ khuôn mặt hai cái xác đó đã hôn cái đại chùy to tổ bố của Giant.

Theo thông tin hiệp hội cung cấp, Giant mạnh tới mức điên rồ, nó chính 1 trong số ít nắm trùm ở đây, số lượng hiếm nên việc gặp nó là không thường xuyên nhưng khi gặp thì chỉ có tạch, với những người thường, hay cho dù là thợ săn hạng A cũng chỉ là tép riu trước đại chùy của nó.

Con Giant nhìn đống xác quỷ lùn, đưa mũi ngửi rồi đá văng mấy cái xác ra chỗ khác.

Có vẻ như nó sẽ ăn tại chỗ này.

Tiếng nhai khó chịu cùng tiếng xương rôm rốp, âm thanh đó vang đến tận chỗ Thành.

Cậu hơi có cảm giác buồn nôn. Quái thú ăn thịt người, ok, nhưng tưởng tượng và thực tế thì nó lại khác nhau hoàn toàn.

Thành di chuyển nhẹ nhàng ra cành cây dài đúng vị trí có thể nhìn từ trên chỗ đó nhìn xuống đầu Giant.

“Nó vẫn mải ăn”

Cậu rút hai con dao găm kích hoạt kỹ năng ẩn [Bỏng] và….

Thành phi người lao xuống(ai chơi assassin creed thì sẽ biết kiểu ám sát từ trên cao “air assassination”)

“EEEEEEEEEEEEKKKKK”

Hai thanh dao găm cắm thẳng vào đỉnh đầu Giant, bị tấn công bất ngờ cùng đó là bị hiệu ứng [Bỏng] lan khắp đầu, nó loạng choạng di chuyển tàn phá bất cứ thứ gì nó đi qua. Giant kêu gầm đau đớn, hai tay cái tay to lớn cố nắm bắt thứ đang ghim chặt trên đầu. Dường như đã sờ thấy có vật trên đâu, nó vung nắm đấm hướng vào Thành.

“Shit”

Cậu vội tách ra nhưng một thanh vẫn ghim vào đầu.

Nhân lúc Giant còn đang loay hoay gỡ thanh dao găm, cậu không chần chừ.

Sử dụng tốc độ là điểm mạnh [Đao Sĩ Bóng Đêm] cùng đó thành dao găm xoay tròn trong tay.

Ting~~~~~

Kỹ năng [Nhát Trảm Belgothian] – [Bị Động]

Phản ứng lại với cú lao tới của Thành, Giant bắt đầu vung đại chùy. Nhưng khi cú chém của cậu ấy vừa tới, nó bất ngờ nhảy, thật khó tin nó có thể nhảy cao như vậy với cơ thể như thế. Nó khiến đòn đánh của Thành đi vào hư không và cậu còn bị mất đà nhào về đằng trước nữa.

Và lần này mặc cho hiệu ứng [Bỏng] vẫn còn trên dao găm ghim trên đỉnh đầu đang làm gần một nửa đầu nó đang bị bỏng, Giant đã xác định kẻ địch và nó sẽ giết chết vật đó.

Nó liên tiếp vung đại chùy hướng Thành mà đập, những có đập với lực có thể đánh bét một người đang được thực hiện liên tiếp. Thành dù sử dụng tốc độ nhưng những có đập lại có dư chấn khiến cậu mấy lần mấy đà.

Ting~~~~

Kỹ năng [Bức Màn Bóng Tối] [Kích Hoạt]

Cậu đợi thời cơ nhìn Giant lao tới…..

Một làn khói bao quanh cậu và hiệu ứng bắt đầu có tác dụng….

Xoẹt~~~~

Thành nhảy lên đâm mạnh vào cánh tay Giant, dù so với con Giant thì cậu chẳng là gì nhưng với sức tàn phá từ cú đâm cùng chỉ số sức mạnh cao vẫn trấn áp được cơ thể không lồ kia.

Không dừng lại.

Ting~~~~~

Kỹ năng [Nhát Trảm Belgothian] – [Bị Động]

Xoẹt~~~~

Cánh tay trái đã bị Thành cắt đứt.

“Úi”

Giant vẫn kịp vung đại chùy xuống và Thành phải vội thoái lui về sau. Sức mạnh đập tan vỡ mặt đất, sỏi đá bay mù mịt.

Mất đi cánh tay trái, nó gào rú vì đau đớn. Một lượng máu lớn đổ xuống thấm đẫm nền đất, tay còn lại vẫn ra sức đập.

“Mẹ nó, bị như thế vẫn chưa tèo. Xem đây”

Vẫn bị ảnh hưởng từ hiệu ứng [Bức Màn Bóng Tối], sức tấn công cùng tốc độ đã chậm đi nhiều cộng thêm vết thương nặng. Thành né đòn đánh từ đại chùy vung xuống, cậu xoay tròn con dao chẻ đôi đại chùy, không đề Giant ở thế chủ động, cậu đạp vào bụng khiến Giant ngã ngửa đằng sau.

Giant vội đứng dậy nhưng cậu đã nhanh tay đâm thẳng vào khuôn mặt cuồng nộ của nó.

Ting~~~~

[Level up 21 -> 22]

“Phew”

Thành chống tay thở hổn hển.

Vinh từ chỗ nấp đi ra, mắt nhìn Thành như một vị thần. Phải, cậu đã chứng kiến một cảnh chiến đấu mãn nhãn từ trước tới giờ. Một người đối đầu với một con Giant.

“Cậu là thợ săn hạng S?”

“Không”

“Sao cậu có ….”

Thành vẫn tập trung thu thập nguyên liệu từ Giant vừa làm vừa nói.

“Cầm lấy”

Cậu lôi trong túi một lọ hồi phục sinh lực ném cho Vinh.

“Đây là gì?”

“Thuốc hồi phục. Anh đem cho cậu bạn anh uống, ít nhiều cũng cầm cự cho đến khi có người đến giúp”

Nói xong Thành nhanh chân chuồn đi mặc cho Vinh chạy theo những mất dấu.