Đoàn quân sát nhân đi từng bước cẩn thận trong đường hầm tối tăm âm u, phảng phất tử khí lạnh lẽo. Tường đường hầm nhìn xa trông bình thường, nhưng khi soi kĩ hơn, có thể thấy chúng được xây đắp bằng vô vàn xương người và
xương quái vật, nhìn thật kì dị. Ánh nến le lói nhờ có những ngọn đuốc gắn dọc tường, tỏa ra ánh sáng ma mị giúp cho các sát nhân nhìn thấy đường đi trong này.
Slenderman với Zalgo đi trước, ông chú ý cảm nhận từng thân nhiệt của từng sát nhân và cảnh giác phía trước, Zalgo đi bên cạnh Slenderman, lão cũng cảnh giác chả kém. Rake bò dưới chân lão từ nãy giờ đã gầm gừ không ngừng, ngay cả Grinny, Seed Eater và Smile Dog cũng vậy. Zalgo nhếch mép, đám súc vật này còn cảm thấy nguy hiểm đang bao vây, mình thấy đáng mong chờ đây.
Jane đi song song với Nina ở gần cuối đoàn, cô cảm thấy tử khí càng lúc càng nồng, dù đã quen với giết chóc, nhưng bản chất con gái vẫn khiến Jane cảm thấy buồn nôn trước thứ tử khí kinh tởm kia. Nina vừa đi vừa xoay cán dao, cô đang mong khi nào xong vụ này, mình sẽ tranh thủ kết thân với Jeff-sama, như vậy sẽ rất vui. Đi được một lát thì Nina trông thấy vài bộ xương khô ngả màu nằm la liệt dọc đường hầm, Jane cũng phát hiện ra, cô bắt đầu thủ thế dần, Pinkamena chạy tung tăng lên bên cạnh hai sát nhân nữ, cô nhìn đám xương khô rồi bật cười khe khẽ, nụ cười dễ thương xuất hiện trên khuôn mặt của cô ngựa nhỏ màu hồng đáng yêu. Nụ cười của sự khát máu.
Sally ôm Charlie đi cạnh Lazari cùng với Ben đang bay theo chân cả hai, đôi chân trần của cô bé giẫm phải một vũng máu, Sally cúi xuống nhìn xong ngẩng lên, nhanh chóng đi tiếp. Đường hầm này vừa dài vừa sâu, có cảm giác đi mãi mà không ra được đầu bên kia, đường đi ngày càng có nhiều vũng máu hiện ra, bây giờ còn có cả màu sắc pha lẫn với máu nữa. Pinkamena cười mãi, xem ra cô rất có hứng chơi đùa, Miss P ngó nghiêng lên hàng đầu đoàn quân, bà thấy qua bờ vai gầy của Slenderman vẫn chỉ một màu đen, bà cảm giác hình như có cái gì đó đang nhìn mình chằm chằm, phía trước và cả hai bên tường. Grinny bám trên cổ Miss P gầm gừ, rồi nhảy phắt xuống, chạy thẳng về phía trước, bà lập tức đuổi theo con mèo, Slenderman với Zalgo thấy vậy cũng chạy theo sau Miss P, hàng ngũ bắt đầu có dấu hiệu rối tung lên, và cả đám đã đứng lại vài phút xong mới đi tiếp. Mất dấu Boss lớn, Quỷ , quý bà cổ dài cùng con mèo điên, cả lũ phải vừa đi vừa ngó nhau, nhất quyết không để mất đứa nào.
Bỗng Annabell hét ầm lên, Epona với Skin Taker ở cạnh giật mình cảnh giác, Jeff nghe thấy tiếng hét đấy cũng quay đầu lại, và điều anh thấy sau đó là cả ba người đó bị lôi vào trong tường bởi những bàn tay màu đen ma quái. Ben bay ở sát tường, cậu cũng bị mấy bàn tay đó bịt miệng rồi lôi đi, Lazari ra sức kéo Ben nhưng vô ích, một bàn tay khác thò ra tóm lấy cổ cô bé rồi kéo mạnh vào trong tường. Cứ lần lượt lần lượt, từng sát nhân một bị lôi vào như thế, đến lúc Slenderman, Zalgo và Miss P quay trở lại vị trí cũ thì tất cả gần như đã biến mất, chỉ còn mỗi Pinkamena với Jason ở lại. Anh nói cho ông, Zalgo đứng nghe xong liền giơ tay lên, tập hợp sức mạnh tạo cầu lửa rồi bắn vỡ bức tường, tạo ra một lỗ hổng lớn thông sang một căn phòng kì lạ. Zalgo bắn nốt bên tường còn lại, bên đó lại là một căn phòng khác, năm người đành chia nhau ra, Pinka với Slenderman đi vào căn phòng bên phải, ba người kia đi vào căn phòng bên trái.
Căn phòng Slenderman với Pinkamena vừa đặt chân vào giống hệt một dây chuyền sản xuất vàng, với những cỗ mãy nghiền và ép cỡ đại. Ông nhìn xung quanh, không thấy ai cả, nhưng trong không gian rộng lớn này văng vẳng tiếng chửi với tiếng hét của đám sát nhân bên mình, tuy nhiên, chúng ở đâu? Ở đâu chứ? Tại sao mình không thấy lũ đấy, mình cũng không cảm nhận được thân nhiệt và dấu vết của chúng nó, cái gì đang chặn đi sóng âm của mình?!
Đâu đó vang lên giọng hát khe khẽ dễ làm người ta lạnh sống lưng
" I can't decide
Whether you should live or die
Oh, you'll probably go to heaven Please don't hang your head and cry~"
Pinkamena dỏng tai lên nghe, cô dậm vó vui vẻ xong cũng hát theo
" No wonder why
My heart feels dead inside
It's cold and hard and petrified~ "
Giọng kia vang lên tiếp lời
" Lock the doors, close the blinds, we're going for a ride~"
Slenderman nhìn Pinkamena khó hiểu, con ngựa đó nó làm gì vậy? Giờ này mà còn có thời gian hát hò? Mà sao bài này nghe quen quen... cảm giác ông đã nghe bài này ở đâu rồi thì phải... rất quen..
Tiếng cười khanh kháng ghê rợn hòa cùng với tiếng cười của Pinkamena mỗi lúc một to và rõ hơn, bất thình lình một cái bóng đen lao tới chộp lấy cô ngựa nhỏ xong tha lên cao, Pinkamena hứng chí vẫy chân với Slenderman. Đứng ở dưới thấy nguy hiểm, ông lập tức phóng xúc tu lên về phía cái bóng đó hòng lôi nó xuống, chợt vô vàn những con ngựa bằng máy lao ra tấn công Slenderman, ông khẽ nhăn mặt lại rồi đưa vuốt rạch mặt ra, nhe nanh đe dọa chúng, đồng thời các sóng âm của Slenderman cũng được tỏa ra rất mạnh mẽ . Tiếng gầm của ông vang vọng cả căn phòng, tất cả đèn điện chập chờn, máy móc bắt đầu tự phát nổ, ngay cả đám robot cũng vậy. Slenderman quay mặt lên trên, ông chuẩn bị nhảy tới xé xác cái đứa tha Pinka đi, thì con ngựa màu hồng đó rút dao ra và bất ngờ chém đứt lìa một bộ phận nào đó của thứ kia, cô lộn vòng rồi tiếp đất bằng hai vó sau, xong quay lại cười hớn hở với Slenderman.
Cạnh chân của Pinka là một chiếc cánh màu xanh lam , trên nó có dấu vết khâu vá rất cẩu thả qua loa, cô nhìn về phía thứ mình vừa chém, nói
- Hí hí, cậu vẫn nhanh như chớp ấy nhỉ?
- Heh, đó là cách tôi có thể lướt đi trên mây đấy
Pinka khẽ liếm lưỡi dao một cách chậm rãi, cô cười
- Chà, tớ vẫn nhớ hương vị đó ghê, hương vị độc nhất của chiếc cupcake đầu tiên
- Được làm từ chính thịt của tôi chứ gì? Khỏi phải kể, tôi vẫn nhớ!
- Hô hô hô! Hân hạnh gặp lại, Rainbow Dash~
Từ trong góc tối, một con ngựa nhỏ khác có lông màu lam bước ra, cả cơ thể nó khâu vá chằng chịt, cả cánh cũng thế, nó mặc một chiếc áo dính máu dài đến ngang hông, con ngựa này nhìn rất bắt mắt với phần bờm và đuôi mang bảy sắc cầu vồng, cả người nó cũng tỏa ra khí chết chóc chả kém Pinkamena. Slenderman đứng nhìn con ngựa đó, nó không hẳn chết , cũng không hẳn là sống, nó ở giữa ranh giới sống chết, đây có thể là một kẻ được Ngài Lasandyminumsidious ban cho mạng sống một lần nữa để hoàn thành tâm nguyện cuối cùng. Rainbow Dash nghiêng bên cánh bị chặt ra, hai con ngựa robot lao qua rất nhanh chóng, chỗ bị chặt đã được thay bằng một chiếc cánh mới màu vàng. Pinkamena nhìn chiếc cánh, thốt lên vẻ ngạc nhiên
- Ố, đó là cánh của Fluttershy phải không ta~ ?
Rainbow Dash nhếch mép cười
- Đúng rồi đấy. Không cần dài dòng đâu, các người vào đây để tìm lũ kia phải không
Slenderman im lặng nãy giờ cũng đã lên tiếng
- Chúng đâu?
- Từ từ nào lão già , chúng ở phía trên..
Dash gạt một cái cần ở trên tường, ông lại cảm nhận được thân nhiệt của mấy đứa sát nhân, Slenderman ngẩng mặt lên, Jane với Nina đang bị trói chặt vào một khung sắt, trước mặt là một cái máy, nó đang chọc vào ngực cả hai và rút màu sắc, rút cả máu. Ông lập tức dịch chuyển lên trên phá cái máy hòng thả hai sát nhân nữ, nhưng con ngựa màu xanh kia đã phi tới chặn, Pinkamena bật nhảy tới đá văng Dash bằng cách lấy đà đạp vào tường. Cô cười khoái chí
- Hí hí, Dash à, đối thủ cậu phải tập trung là tớ đây nè~
Slenderman đã bẻ xong các khóa máy, thả Jane với Nina xuống, nhìn cả hai nhợt nhạt đủ hiểu họ mất đã kha khá máu rồi. Pinka quay mặt lại nhìn ông, miệng ngậm dao, đôi đồng tử xanh của con ngựa nhỏ ám ý Ngài nên tìm những người khác, và cô quay ra thủ thế trước mặt Rainbow Dash. Slenderman dựa vào cảm nhận thân nhiệt qua sóng âm, ông dịch chuyển xung quanh căn phòng này tìm các sát nhân bị trói rải rác, thậm chí còn bị ẩn đi sau đám máy móc khổng lồ phảng phất máu tanh.
Pinkamena nghiêng đầu cười với Dash
- Đã không còn ai vướng chân nữa, ta cùng chơi nhé Dash yêu quý~ ?
- Thử thách hửm? Ta chấp nhận!