Trong lúc các sát nhân tập luyện với nhau và chiến cùng Zalgo, Slenderman ngồi ngoài phòng khách suy nghĩ. Ông nhớ hồi trước mình quen biết nhiều quái vật, không biết chúng nó có còn sống ở chỗ cũ không hay di chuyển hết cả rồi, Slenderman đứng dậy và đi về phía cửa.
Miss P đang pha trà trong bếp, thấy ông tính đi ra ngoài, bà liền hỏi
- Slendy, ông đi đâu vậy?
- Đi tìm đồng minh cũ
- Oh, ông muốn tìm lại lũ đó à? Tôi sợ chúng chết hoặc di chuyển chỗ ở, cũng đã hàng ngàn năm qua rồi còn đâu
- Phải thử mới biết được.
- Ông đi cẩn thận đấy
Slenderman bước ra ngoài nhà và dịch chuyển đến một nơi gọi là New Vineyard, và ông bắt đầu đi ra vùng ngoại ô. Nơi đây trước kia rất đẹp, con đường sỏi đá thẳng và rộng rãi, có nhiều cây xanh phủ bóng mát, ánh nắng ấm áp trải dài, con người lương thiện cùng những đứa trẻ ngây thơ hồn nhiên vui chơi, Slenderman nhớ hồi đó, giờ thì nơi này không còn như trước, con đường vẫn thế nhưng toàn hố to với nhỏ, những căn nhà đổ nát và bỏ hoang, cây bị chặt hết chỉ còn mỗi gốc cây nằm trơ trọi trên đất, không còn ánh nắng ấm áp nữa. Cảnh đẹp nơi đây đã bị chính tay con người tàn phá. Nhưng ông không đến đây để ôn lại chuyện xưa, ông cần tìm con quái đó.
Slenderman đi dọc theo con đường, vừa đi ông vừa ngó các góc nhỏ để tìm nó. Chậc, nó đâu rồi? Đừng nói nó đi rồi đấy. Slenderman tiến lại chỗ một căn nhà đổ nát có sơn màu đỏ bị cháy xém, ông lật vài thanh gỗ lên và thấy một thứ màu nâu nâu bé bằng quả bóng đang ở đấy. Slenderman lên tiếng
- Chào bạn cũ của ta
Thứ đó quay người lại, nó trông giống hệt một con Furby với lớp da màu nâu, đôi mắt to thao láo hơn cả Jeff cùng cái miệng cực kì rộng. Nó thấy ông, nó chạy tới ôm đôi chân dài rồi bù lu bù loa
- Slendy! Tui nhớ ông quá! Bao nhiêu năm rồi ông không qua thăm tui?!
- Hàng ngàn năm.
- Đồ nhẫn tâm * sụt sịt*
- Thôi cho ta = =
Slenderman dùng xúc tu nhấc con quái nhỏ đó lên ngang mặt, ông nói
- Bình thường cậu thích ra ngoài, sao lại chui vào ẩn trong đống gỗ?
- Tui trốn cô ta
- Ai?
- Con mụ Dalia
Dalia?! Ngài ấy hành động nhanh vậy sao? Xem ra phải khẩn trương hơn nữa rồi.
Slenderman nói
- Không có thời gian tám chuyện, hiện tại bây giờ sắp sửa nổ ra một cuộc chiến lớn, ta cần cậu làm đồng minh, chịu không?
Con quái nghe ông bảo cần cậu giúp, nó gật đầu lia lịa, cười lớn để lộ ra hàm răng sắc nhọn như dao găm
- Nếu là việc ông nhờ, chắc chắc tui làm
- Vậy được rồi, giờ hãy giúp ta tìm những người khác rồi tập hợp tại chỗ này được không?
- Tuân lệnh!
Con quái đó nhảy khỏi xúc tu của ông, nó bắt đầu chạy bằng đôi châm ngẵn tũn của mình, ông gọi với theo
- Widemouth!
- Sao? * quay lại*
- Khi thấy họ, đừng có gây lộn, hãy dẫn họ về thẳng đây, rõ chưa?
- Biết rồi biết rồi!
Widemouth chạy về một hướng, Slenderman cũng tranh thủ đi tìm lại những đồng minh ngày xưa.