Mặc dù Hứa Viêm đã nhập môn võ đạo, nhưng cuộc sống của hắn vẫn giống như thường lệ, khi đến giờ nấu cơm thì nấu cơm, đến giờ cho gà ăn thì cho gà ăn. Trông có vẻ cuộc sống của Lý Huyền cũng vẫn thoải mái tự tại giống như trước.
Nhưng sau lưng hắn lại đang vò đầu bứt tai, suy nghĩ làm thế nào để tạo nên một hệ thống cho việc tu luyện cảnh giới Tiên Thiên, làm thế nào để tạo nên lý luận của cảnh giới Tiên Thiên và cả công quyết.
Ngoại trừ cảnh giới Tiên Thiên ra thì cũng phải có khái niệm của phương hướng tu luyện sau này.
Đặt nền tảng lý luận thật tốt để tiện cho sau này có thể nói bừa cảnh giới và công pháp một cách dễ dàng.
Biên soạn công pháp không đủ mơ hồ, Lý Huyền sẽ không đủ mạnh sau khi tu luyện, ý cảnh không đủ sâu, không đủ để cho tên yêu nghiệt Hứa Viêm thâm nhập để tìm hiểu.
Biên soạn quá mơ hồ, nằm ngoài hệ thống thì sợ không liên kết được, lại càng sợ rằng Hứa Viêm không thể hiểu, mắc kẹt ở cảnh giới Khí Huyết và không thể tiếp tục luyện tập!
“Cái thứ quỷ quái này cũng quá khó khăn rồi!”
Lý Huyền âm thầm thở dài.
Trong lòng có áp lực, không thể thả lỏng bản thân cho nên khi biên soạn thì có vẻ bó tay bó chân.
Buông thả bản thân sau đó nói bừa thì lại sợ rằng Hứa Viêm không ngộ ra được, mắc kẹt trong việc tu luyện cảnh giới Khí Huyết, cuối cùng người chịu thiệt chính là hắn.
Về phía Lý Huyền, hắn đang âm thầm than thở bản thân rất phiền não vì chuyện nói bừa công pháp của cảnh giới Tiên Thiên.
Mấy ngày nay, Hứa Viêm đang vò đầu bứt tai tìm hiểu bốn câu công quyết, nhưng lại không hề có tiến triển gì, trong lòng tràn ngập phiền muộn.
“Công quyết đơn giản như vậy, nếu như ta không thể hiểu ra được ý nghĩa chân chính trong đó thì chắc chắn sư phụ sẽ thất vọng.”
“Rèn luyện được Ngọc Cốt thì sao? Không thể lĩnh ngộ công quyết thì làm sao có thể tiếp tục tu luyện võ đạo?”
"Võ đạo là vô tận, công quyết đơn giản như vậy mà cũng không lĩnh ngộ được thì làm sao có thể tu luyện đến cảnh giới võ đạo lớn mạnh và cao thâm hơn?”
Hứa Viêm cau mày suy nghĩ.
Đột nhiên, hắn lại nhớ tới lời nói của sư phụ.
“Sư phụ nói, nỗ lực hết sức, nếu như không lĩnh hội được cũng đừng làm chậm trễ chuyện tu luyện…”
“Ta dồn hết tâm huyết vào công quyết, vắt óc suy nghĩ, ngược lại thế mà bỏ bê việc tu luyện.”
“Sư phụ kỳ thật đang nói với ta, không cần quá sa đà vào đó, lĩnh ngộ trong quá trình tu luyện, như vậy mới có thể hiểu được ý nghĩa chân chính…”
Sau khi não bổ một phen, đôi mắt của Hứa Viêm sáng lên.
Ngay lập tức, hắn kiềm chế suy nghĩ, bắt đầu tu luyện, cẩn thận lĩnh hội sự lưu thông của khí huyết, từ từ tăng cường, tâm vô tạp niệm, một lòng tu luyện.
Trong lúc hắn tu luyện thì bốn câu công quyết thỉnh thoảng sẽ xuất hiện trong đầu hắn.
Theo từng ngày tu luyện, trong lòng Hứa Viêm dần dần hiểu ra một chút: “Ngàn suối vạn thủy hóa sông lớn… Mỗi một lần ta tu luyện thì khí huyết đều sẽ được tăng cường, từng giọt từng giọt, ngàn suối vạn thủy là như vậy sao?”
“Vạn dặm trút ra nhập đại dương… Ý nghĩa chân chính trong đó là hội tụ khí huyết, giống như hóa thành đại dương… Không, là thân thể như đại dương, cất chứa khí huyết.”
“Cuồng phong xoáy lên ngàn tầng sóng, khí huyết rung chuyển vạn núi non… Khí huyết không thể bằng phẳng, phải như dòng nước xiết, phải như cuồng phong, như thế mới có thể kích thích mức độ cao hơn của khí huyết, cơ thể sẽ mạnh mẽ hơn.”
“Khí huyết rung chuyển vạn núi non, ý nghĩa của câu này chẳng lẽ là… Xương cốt như núi, khí huyết rung chuyển núi non…”
Một tia sáng đột nhiên lóe lên trong đầu của Hứa Viêm, hắn cảm thấy rằng ý cảnh của bốn câu công quyết đã hiện lên trong lòng của hắn.
Giờ khắc này hắn mơ hồ hiểu ra, lĩnh hội được ý nghĩa chân chính trong võ đạo.
“Khí huyết hội tụ như dòng nước xiết, như cuồng phong; lay động Ngọc Cốt… Toàn thân như một đại dương…”
Hứa Viêm rơi vào trạng thái đã lĩnh ngộ được, khí huyết trong cơ thể dần dần như dòng nước xiết, từng tầng khí huyết không ngừng vỗ vào xương cốt trong cơ thể của hắn.
“Ta hiểu rồi!”
Trong một khoảnh khắc, trong lòng Hứa Viêm kích động, nháy mắt hắn đã hiểu ra được ý nghĩa chân chính bị che giấu trong bốn câu công quyết của võ đạo.
Chỉ thấy hắn hít một hơi thật sâu, xương cốt run lên, toàn thân phát ra tiếng nổ vang, giống như có tiếng sấm trong cơ thể.
m thanh không lớn, như chỉ vang vọng ở bên trong cơ thể.
Vào một khoảnh khắc, từng đợt từng đợt khí huyết không ngừng sinh ra, lưu chuyển khắp cơ thể bằng một phương thức vận chuyển mới, xương tủy như sông nước chảy, khí huyết không ngừng sinh ra, hơn nữa càng ngày càng nhanh, càng ngày càng nhiều.
Cùng lúc đó.
Khí huyết quanh thân giống như dòng nước xiết, không ngừng vận chuyển khắp nơi, khi thì đánh vào xương cốt, khi thì đánh ra xương cốt, sau đó cuốn ngược trở lại, khuấy động toàn thân.
Cơ thể được tăng cường sức mạnh trong quá trình đánh vào rồi cuốn ngược trở lại của khí huyết, khí huyết cũng được tinh luyện theo từng đợt, uy lực trở nên mạnh mẽ hơn.
Khí huyết lưu chuyển toàn thân, Hứa Viêm thở dốc kịch liệt, ngực bụng nổ vang, khí huyết sôi trào, hơi thở mãnh liệt giống như ngọn lửa hừng hực.
Sau khi ngộ ra phương pháp tu luyện mới, Hứa Viêm tu luyện trong chốc lát thì lập tức cảm thấy bản thân đã có tiến bộ.
Hơn nữa là toàn cơ thể được cải thiện, thể chất được tăng cường, khí huyết cũng được tăng cường.
“Công quyết sư phụ truyền lại thật sự quá huyền bí, quả nhiên hiểu rõ công pháp thì khác với không hiểu rõ công pháp.”
“Sau khi ngộ ra công quyết, tiến bộ nhanh hơn, khí huyết cùng trở nên mạnh mẽ hơn.”
Trong lòng Hứa Viêm kích động không thôi.
“Cuối cùng ta đã hiểu ra công quyết, không làm sư phụ thất vọng rồi!”
Trong lòng hắn phấn chấn.
…