Sáng hôm sau, những tia nắng ban mai chiếu rọi vào căn phòng đánh thức Vin dậy.
Chiếc giường này mặc dù không biết được nhập về từ đâu nhưng chất lượng rất tốt, cả đêm qua Vin có một giấc ngủ rất ngon, hiện tại tỉnh dậy người không có chút uể oải mệt mỏi nào cả.
Vào nhà vệ sinh rửa mặt sau đó làm một phần sanwich, sau khi xong xuôi Vin vào phòng gym hoạt động một chút thân thể.
Trước đây vì quá bận rộn với công việc nên Vin không có thời gian chăm sóc cho bản thân, hiện tại cũng có chút gọi là của ăn của để nên Vin quyết định sẽ nghiêm túc tập gym mỗi ngày, có ai trên đời mà không muốn mình sở hữu một cơ thể hoàn hảo?
Vin cũng không quá rành về các thiết bị nên mỗi thứ đều tập một ít, mặc dù vậy việc tập thể dục cũng khiến Vin tốn gần hai tiếng đồng hồ, mồ hôi ướt hết cả áo.
Sau khi tắm rửa, thay một bộ độ mới, nhìn xuống điện thoại cũng đã gần 11h trưa.
Hôm qua đã lên hết kế hoạch rồi nên Vin cũng không cần nghĩ ngợi, sau khi ghé đại vào một nhà hàng ăn trưa, Vin chạy xe thẳng đến trung tâm thương mại The World.
Đây là một trung tâm thương mại lớn bậc nhất tại New York, ở đây bán hầu hết tất cả mọi thứ trên đời.
Từ những dụng cụ sinh hoạt hằng ngày cho tới những món đồ hiệu đắt tiền. Người ta thường nói đùa nhau rằng "Không sợ The World không có, chỉ sợ có tiền mua hay không thôi", qua đó cũng thấy được sự sầm uất của trung tâm thương mại này.
"Mời ngài vào trong, xe ngài cứ để đây cho bọn tôi lo"
Ngay khi Vin dừng xe tại bãi đậu bước xuống xe thì đã có một nhân viên bảo vệ vội vàng chạy đến tươi cười nói.
Những người bảo vệ này công việc hằng ngày chủ yếu là sắp xếp và bảo quản xe cộ cho khách hàng đến trung tâm, đặc biệt là những vị khách hàng có tiền.
"Làm phiền người anh em rồi"
Vin cũng tươi cười đáp lại, sau đó lấy từ trong ví ra vài tờ tiền đưa cho người bảo vệ, xong hết rồi mới bắt đầu đi vào trong.
"Đúng là có tiền chạy siêu xe có khác, ra tay cũng rất hào phóng"
Nhìn 3 tờ 100 đô trong tay, người bảo vệ vui cười thì thào. Số tiền này với người bảo vệ cũng là một số tiền không nhỏ. Tên bảo vệ này làm công việc ở đây cũng được hơn 2 năm rồi nhưng được bo nhiều như thế này cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Vội vàng cất 3 tờ tiền vào trong túi, nhân viên bảo vệ đứng ngay tại chỗ luôn mà không đi đâu nữa. Nhìn bộ dạng như kiểu chỉ cần ai dám làm xước một xíu trên chiếc xe này thôi thì hắn sẽ ngay lập tức ăn thua đủ với người đó vậy.
Vin nhìn thấy hành động của người bảo vệ chỉ cười nhẹ một tiếng, đúng là sức mạnh của đồng tiền a!.
Sau khi vào trung tâm thương mại, Vin chần chờ mãi vẫn không quyết định được mình sẽ vào cửa tiệm nào. Dù sao thì trung tâm này quá rộng lớn, có rất nhiều thương hiệu nổi tiếng đều có cửa hàng tại đây, đứng trước quá nhiều lựa chọn khiến Vin có cảm giác hơi phân vân.
"Mà khoan, mình bây giờ cũng coi là một tiểu triệu phú rồi, việc gì phải lăng tăng nhỉ? Thích cái gì thì cứ mua cái đó thôi"
Vin lắc đầu cười nhẹ, xem ra phải tốn một thời gian mới có thể thích nghi với cuộc sống hiện tại của mình.
Đã có câu trả lời trong đầu rồi nên Vin tự tin hơn hẵn, cửa hàng nào cũng dạo qua, từ Gucci cho tới Balenciaga, hàng hiệu tầm trung cho tới hàng hiệu đỉnh cấp, chỉ cần thấy có thứ mình thích Vin đều mua.
Hậu quả là sau gần hai tiếng trong trung tâm thương mại, hai bên tay Vin toàn là túi đồ, nào là quần áo, nào là giày giép, dây nịt....
Nhìn đống đồ trong hai tay mình, Vin không còn cách nào khác mượn một chiếc xe đẩy của siêu thị, bỏ hết mấy chiếc túi vào đó rồi bắt đầu đi dạo tiếp.
Hình tượng của Vin hiện tại trông rất kỳ lạ, chưa thấy ai dùng xe đẩy để đi mua hàng hiệu bao giờ, Vin đẩy xe tới đâu thì đều có ánh mắt nhìn theo tới đó, cũng có vài người khiếp sợ với khả năng tài chính của Vin, một xe đẩy toàn đồ hiệu như vậy ít nhất cũng vài chục nghìn USD.
Kết quả là Vin đi đến đâu đều có vô số lời mời chào vào cửa hàng.
"Anh ơi, vào đây xem đồ tí đi"
"Anh ơi, bên em vừa về hàng mới rất hợp với ai nè"
"Bộ sưu tập mới ra đã có mặt tại cửa hàng, mời ngài ghé vào xem thử"
Vin bỏ ngoài tai hết mấy lời mời chào, chỉ khi nào có món đồ nào mình thực sự thích mới ghế vào xem.
Nói đùa gì vậy? nếu ai mời chào cũng vào xem thử chỉ chắc phải đi tới ngày mai mới có thể về đến nhà.
"Chừng này cũng đủ rồi, aiza lần đầu tiên mua sắm thoải mái như thế này không biết về có mặc hết được không nữa"
Vin nhìn vào xe đẩy của mình, sau đó thở dài một hơi, lần đầu tiên trải nghiệm mua sắm của người giàu vẫn là có chút không kìm được lòng, thấy cái gì thích cũng mua.
"Thôi kệ, dù sao phòng quần áo ở nhà cũng rộng, để nó trống trơn thì cũng kì, cái nào không mặc thì cứ treo lên cho đẹp cũng được"
Đi hết hai tiếng đồng hồ trong đây cũng khiến chân Vin mỏi nhừ nên quyết định sẽ ra về.
"Chờ đã, hình như còn gì thiếu thiếu"
Sau khi lấy điện thoại ra xem giờ thì Vin nhận ra hình như hôm nay mình đi mua sắm còn thiếu gì đó.
"Đúng rồi, mua một cái đồng hồ"
"Lần nào muốn xem giờ cũng phải móc điện thoại ra, người có tiền như mình mà vậy thì cũng quá mất mặt đi?"
Vin thầm nghĩ trong lòng, sau đó quyết định sẽ đi mua thêm một chiếc đồng hồ.
Đối với đồng hồ Vin cũng có một chút hiểu biết, thời gian trước mỗi khi rảnh rỗi đều sẽ lên mạng xem một chút vị tỉ phú nào đó mang đồng hồ nào đó vài triệu đô, minh tinh nào đó vừa mua chiếc đồng hồ vài trăm nghìn usd...
Có rất nhiều nhãn hiệu đồng hồ tại đây nhưng Vin quyết định sẽ ghé vào thử Rolex đầu tiên. Cũng chẳng vì lí do gì cả, chỉ vì Vin thích Rolex mà thôi.
Ngươi có tiền chính là tuỳ hứng như vậy đó!