Chương 974: Cái Bóng Trong Vỏ
Cuối cùng, Sunny làm một vụ giao dịch với Naeve. Cậu có một lượng Ký Ức dư thừa sau khi giết thật nhiều Sinh Vật Ác Mộng trong lúc bảo vệ đoàn người, và Người Đi Đêm thì lại đang hết sức cần vũ khí và giáp mà phù hợp cho việc chiến đấu trên bờ, để trang bị cho những người Thức Tỉnh của ông ta.
Đã từng có một tổ đội đầy đủ trên thuyền, nhưng bây giờ thì chỉ còn lại bốn người. Vì những chiến binh của Nhà Đêm sẽ bảo vệ đoàn phương tiện cùng với những người Thức Tỉnh khác trong tương lai gần, và Thánh vẫn đang ngủ say, nên Sunny đã không ép giá quá nhiều.
Đó là cách cậu nhận được hai Ký Ức mới, dùng để lấp vào khoảng trống trong việc di chuyển và chiến đấu trong nước.
Một trong số đó là một món bùa Thức Tỉnh mà cho phép cậu thở dưới nước. Nó được gọi là [Ngọc Trai Tinh Túy], và có hai pháp thuật. Một là bị động tạo ra dưỡng khí, và còn lại là phải được kích hoạt và sẽ ban cho người dùng khả năng nhìn thấy rõ ràng, như thể họ mang mặt nạ thủy tinh.
Mô tả của món bùa đơn giản nói là hô hấp là tinh túy của sự sống, và vẻ đẹp là mục tiêu của nó. Người ta phải nhìn thấy rõ ràng để có thể thưởng thức vẻ đẹp đó, và sống đủ lâu để tận hưởng nó.
'Lãng mạn chưa kìa.'
Ký Ức thứ hai là Vượt Bậc, và có vẻ như là một...bộ giáp, đại khái. Sự thật thì nó giống một bộ đồ làm từ lưới đánh cá hơn, không mang lại chút bảo vệ nào cả, nhưng mà cũng cho phép người mặc nó bơi với tốc độ đáng ngạc nhiên.
Bộ đồ đó có tên [Đánh Bắt Nhanh Nhẹn], và mô tả của nó kể lại một câu chuyện về một con chuột xạ hương chúa đã thề sẽ ăn một con cá tuyệt vời, chỉ để biết được nó chỉ có thể bị bắt bằng cách dùng mắt của vua chúa của loài chim - người anh em của nó - làm mồi nhử. Nói chúng là rất kì lạ.
'...Chuột xạ hương là con gì? Chuột ăn cá hả?'
Điểm không tốt của bộ quần áo này là, như thông thường, không thể dùng Ký Ức loại giáp nào khác trong lúc mặc nó. Dù sao thì, Sunny vẫn vui vẻ với hai thứ này. Không có khả năng tự vệ dưới nước đã khiến cậu không yên ngay từ đầu chuyến đi đến Nam Cực, và mặc dù cậu đã hi vọng sẽ không bao giờ cần dùng những Ký Ức mới này, nhưng mà chỉ việc có chúng cũng khiến cậu yên tâm hơn.
Vài giờ sau khi gặp con thuyền chiến mắc cạn, đoàn phương tiện lại một lần nữa di chuyển. Chiều dài của nó vẫn vậy, nhưng mà đã có nhiều người hơn hẳn trong những phương tiện đó.
Naeve đã không nói đùa khi nói rằng có vài ngàn thủy thủ trên con thuyền tàn tạ đó. Và ngay cả nhiêu đó cũng chỉ là số người đã sống sót. Sunny thật lòng không biết nên xem họ là binh lính hay người tị nạn, nhưng mà cậu biết Trung sĩ Gere và những sĩ quan khác sẽ xử lý việc đó thay cậu sớm mà thôi.
Đoàn phương tiện có rất nhiều vũ khí dư ra, đặc biệt là sau khi tháo dỡ đồ từ những khoang chứa hàng hóa của chiến hạm, có khả năng cao là nhiều thủy thủ sẽ trở tham chiến. Kể cả nếu không thì Sunny cũng thỏa mãn với việc có thêm một Bậc Thầy trong đoàn.
Sự hiện diện của Naeve đã có ảnh hưởng rất tốt với sĩ khí của mọi người trong đoàn, ông ta không chỉ là một người Vượt Bậc, mà còn vì vẻ hào nhoáng của ông ta nữa. Nếu có một cách chắc chắn để khiến người khác ngưỡng mộ, thì đó là tặng bầy Sinh Vật Ác Mộng cố ăn họ một trận oanh tạc và đúng thời điểm.
'Hừm...có lẽ mình nên nhớ kĩ biện pháp này...'
Sunny vẫn cảnh giác đến khi đoàn phương tiện rẽ và rời khỏi cao tốc dọc biển, leo trở lại dãy núi. Chỉ khi đó thì cậu mới cho phép bản thân thả lõng và xuống khỏi nóc Tê Giác và vào trong.
Sau khi trao đổi vài lời với Giáo sư Obel và Beth, cậu leo vào trong một buồng ngủ và đóng nó lại để có chút riêng tư.
Rồi cậu lưỡng lự vài giây, rồi triệu hồi kí tự.
Sau khi suy nghĩ về nó một lúc, Sunny cuối cùng quyết định mạo hiểm và buộc Áo Choàng Địa Ngục vào linh hồn mình. Cậu không biết chuyện gì sẽ xảy ra, và ý tưởng không có một bộ giáp đàng hoàng là khá khiến người ta bất an, nhưng mà...
Nói thật thì, Sunny cực kì tò mò muốn biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Không lâu sau đó, cậu nhìn chăm chú dòng kí tự lung linh.
[Ràng buộc di vật?]
Cậu chần chừ vài giây, thở dài, rồi khẽ thì thầm:
"Có."
Sunny đã hủy đi Áo Choàng, chỉ để phòng hờ, và giờ đang mặc thứ vải mềm mại của Áo Choàng Múa Rối. Vì nguyên nhân đó, cậu không ngay lập tức thấy thay đổi gì.
Trong vài giây, không có gì xảy ra cả.
Và rồi, giọng nói của Ma Pháp lên tiếng.
Nó nói:
[Ký Ức của bạn bị phá hủy.]
Sunny trợn to mắt.
'Gì cơ?!'
Cậu giật mình, suýt đập đầu vào góc tường. Tim cậu khựng lại một nhịp.
'Cái quái gì?! Có ý gì chứ?!'
Nhưng rồi, giọng nói của Ma Pháp lại vang lên.
[Bạn đã nhận được một Thuộc Tính.]
Cùng lúc, Sunny cảm thấy một...một sự thay đổi sâu sắc, nhưng không thể giải thích. Sự thay đổi đó có vẻ ảnh hưởng cả cơ thể lẫn linh hồn cậu.
Nó không đau đớn, không có vẻ tổn hại...chỉ rất, rất là kì lạ.
Nó như thể da cậu biến thành đá, nhưng mà vẫn giữ nguyên.
Cùng lúc, cậu cảm thấy giống như những pháp thuật của Áo Choàng Địa Ngục ở trong đầu ngón tay cậu, mặc dù bộ giáp mã não không được triệu hồi, không chỉ vậy, nó vừa bị phá hủy.
'...Hở?'
Sunny nằm yên một lúc, cố hiểu chuyện gì vừa xảy ra với bản thân. Rồi, không thể tìm đến câu trả lời, cậu quay sự chú ý sang những kí tự.
Trong danh sách Ký Ức, không còn Áo Choàng Địa Ngục.
Nhưng mà...
Cậu bây giờ có một Thuộc Tính mới.
Nín thở, Sunny đọc:
Thuộc Tính: [Định Mệnh], [Ngọn Lửa Thần Thánh], [Chủ Nhân Của Bóng Tối], [Dệt Máu], [Dệt Xương]...
Và ở đó, có một dòng kí tự xuất hiện ở sau cùng.
Thuộc Tính: [Vỏ Cẩm Thạch].