Chương 918: Âm Hồn Không Giọng Nói
Ma Pháp liên tục thì thầm, sự hòa quyện từ giọng nói của nó tạo ra một bản hòa âm kì lạ. Kết quả là muốn khiến người ta phân tâm. Sunny ngay lập tức không đếm xuể bản thân đã giết bao nhiêu sinh vật với một mũi tên duy nhất đó, nhưng mà có vẻ...có vẻ ít nhất gần một trăm.
Bầy sinh vật đúng là bị tàn sát. Nửa đám Lưỡi Đen đã chết, và nửa còn lại thì bị nướng lấy và tổn thương ở những mức độ khác nhau. Nước của hồ trên núi này, vài giây trước vẫn còn lạnh cóng, giờ thì đang có vẻ sôi sục.
Cậu cũng đã đủ may mắn để nhận được một đống Ký Ức. Kể cả nếu đa số là đến từ những sinh vật Thức Tỉnh...Thánh chắc chắn sẽ ăn thịnh soạn đêm nay.
Đương nhiên là nếu cô sống sót.
...Trước khi Sunny tỉnh táo lại, thì âm thanh của điện từ quen thuộc chạm đến tai cậu. Samara đã nhắm khẩu súng trường nặng nề. Nòng súng lóe lên, và trong khoảnh khắc kế tiếp, đầu của một sinh vật Ngã bị thương mà đang cố leo lên một tảng băng to nổ tung thành nhiều đống đẫm máu. Một tích tắc sau đó, khẩu súng carbine của Kim cũng khai hỏa.
'Được rồi...'
Bất cứ Bậc Thầy nào khác có lẽ sẽ bỏ ra vài giây để thưởng thức kì công không thể tin nổi là đã giết cả trăm Sinh Vật Ác Mộng mạnh mẽ trong chỉ một giây, nhưng Sunny không may mắn như vậy. Cậu vẫn đang chạy đua với thời gian, và vẫn còn cả một bầy sinh vật khác cần chiến đấu..
Khoảng không trắng tinh của thung lũng đã biến mất. Thay vào đó, cậu chỉ có thể nhìn thấy nước đen và những cái xác bị thiêu rụi trôi nổi trong nó, và cả đống Sinh Vật Ác Mộng bị thiêu đốt đang điên cuồng cố đến bờ.
Tử bỏ nỗ lực bám víu vào băng, chúng lặn xuống vào trong hồ, di chuyển ở dưới đáy. Vì điên chỉ truyền ra trên bề mặt nước, triệu hồi Sấm Đánh lần thứ hai sẽ không giúp gì nhiều cho cậu.
Liếc nhìn cảnh tượng chết chóc, Sunny quay đầu và nói:
"Dorn, tôi sẽ để ông phụ trách. Đám khốn kia đã chịu rất nhiều tổn thương, và sẽ dễ bị thương tổn trong lúc cố phá băng. Để Samara loại bỏ những con mạnh nhất, và xử lý đám còn lại trong lúc chúng len lên với sự giúp đỡ của Belle và Luster."
Gã to con gật đầu, nhìn cậu với biểu hiện kì lạ.
"Đã rõ. Nhưng, Đội trưởng...vậy còn cậu?"
Sunny đã nhảy khỏi tảng đá.
"Tôi sẽ xử lý bầy thứ hai!"
Dorn chớp mắt.
"...Có bầy thứ hai?"
Nhưng mà Sunny không nghe thấy. Biến thành một cái bóng nhanh nhẹn, cậu bay qua bóng tối nhanh nhất có thể, lao về phía mà đã cử Thánh đến.
'Chống đỡ, làm ơn chống đỡ...chống đỡ thêm chút nữa thôi Thánh, tôi đến ngay đây...'
Không lâu sau đó, cậu vượt qua vách tường của dốc núi và đứng hình một khoảnh khắc, nhìn xuống.
Xa bên dưới, ở khe núi hẹp, một trận chiến dữ dội đang diễn ra.
Đám Sinh Vật Ác Mộng trông giống những nhân loại cao với làn da đen như mực, mắt thụt vào trong và gương mặt bất động. Chúng mặc những bộ giáp kì lạ mà được đúc từ kim loại hắc ám, và không dùng vũ khí. Nhưng mà, Sunny có cảm giác mạnh mẽ rằng nếu bị bàn tay trống không của chúng chạm trúng sẽ khiến cậu mất mạng.
Miệng của chúng...cũng bị may kín lại.
"Thảo nào không có tiếng gầm rú gì cả."
Thánh là tuýp yên lặng, và đám khốn kiếp này cũng vậy.
Cô hiện đang một mình đối mặt ba trong bốn sinh vật Đồi Bại. Xác rải đầy trên mặt đất, và Tội Lỗi An Ủi khiêu vũ, làm chệch hết đòn này đến đòn khác. Ác ma trầm mặc đã từ bỏ phong cách vững chãi thông thường, và đang chiến đấu không phải với sự bình tĩnh, mà là với sự khẩn cấp quyết liệt. Nhìn thấy cảnh tượng đó, Sunny không thể không nhớ lại lần đầu tiên cậu gặp bức tượng sống, ở quảng trường hoang vắng của Thành Phố Hắc Ám.
Lúc đó, Thánh Đá ban đầu đã giết vài sinh vật có Cấp Bậc cao hơn bản thân, và đã trả giá bằng tính mạng của mình.
Sinh vật Đồi Bại thứ tư đang đi lang thang, không có mục đích, cố gắng phá vỡ những sợi chỉ đen đâm xuyên môi nó. Những dòng máu đen như mực bôi đầy trên gương mặt bất động đáng sợ của nó. Tâm trí của sinh vật có vẻ đã biến mất, bị phá tan bởi lưỡi kiếm nguyền rủa...nhưng mà, Thánh cũng đã bị thương, bụi rubi chảy ra từ những vết nứt trên bộ giáp mã não.
Cô đang dần mất đi sức mạnh...
Cách đó một đoạn, Ác Mộng đang giữ lại hàng chục sinh vật Ngã. Con hắc mã đang chạy loạn giữa chúng, dùng những móng guốc sắt, sức mạnh dã thú, và răng sói để xé xác chúng. Cơ thể nó phủ trong bóng tối, với hai ngọn lửa đỏ cháy lên dữ dội thông qua màn hắc ám kia. Chiến mã trông như một sự hiện thân của sợ hãi và khủng bố.
Nhưng mà nó cũng không quá tốt. Hiện tại, Ác Mộng đã có thể đi trước kẻ địch nhờ vào tốc độ vượt trội, nhưng mà nó không thể cho phép bầy sinh vật vây Thánh từ sau lưng. Mỗi lần chúng cố thử, con ngựa đen không có lựa chọn khác mà phải từ bỏ lợi thế và đặt bản thân giữa đám không giọng nói và kỵ sĩ của nó.
Bên hông nó bị xé rách, và có những dấu vết kì lạ trên bộ lông đen, tỏa ra ánh sáng xanh lam mờ ảo. Quanh những dấu vết đó, da thịt của Ác Mộng có vẻ bị thối rữa.
Hai cái Bóng không phải là đối thủ của bầy sinh vật khủng khiếp này, thứ mà có vẻ đã đến từ một Cổng Cấp Độ Ba. Họ có thể thoát khỏi đám âm hồn không giọng nói, nhưng họ cũng không thể đánh bại chúng...chỉ có thể bị đánh bại. Thánh và Ác Mộng đã chỉ có thể cầm cự lâu đến vậy là nhờ sự phối hợp hoàn hảo giữa những kĩ năng của họ và những Ký Ức mà Sunny đã giao cho.
Thánh đang dùng Lời Thề Vỡ, thứ liên tục làm yếu và tổn thương đám Đồi Bại. Cô cũng đang cầm Tội Lỗi An Ủi, một vũ khí Vượt Giới Hạn sở hữu sức mạnh tà ác. Sức mạnh đó đi kèm cái giá là gây ra tổn thương đến tâm trí người dùng, những Thánh thì hoàn toàn miễn dịch với nó.
Một sự kết hợp giữa tổn thương linh hồn và tâm trí đúng là đáng nể, đặc biệt là khi đi kèm với kiếm thuật siêu phàm của cô.
Thêm vào đó, Tội Lỗi An Ủi sở hữu pháp thuật [Điềm Sợ Hãi], gây ra sự kinh hoàng mà đầu độc tâm trí kẻ địch. Pháp thuật đó tăng cường sức mạnh của [Áo Choàng Sợ Hãi] và [Chúa Tể Sợ Hãi] của Ác Mộng, khiến con ngựa đen càng bị sợ hãi thì càng mạnh mẽ hơn.
Trong quá khứ, sự phối hợp hoàn hảo đó chưa bao giờ thất bại. Nhưng hôm nay, nó là không đủ.
...Ừ thì, đó là trước khi thêm bản thân Sunny vào phương trình đó.
Lao về phía khe núi, cậu cho giác quan phóng ra trước.
Đám sinh vật không giọng đủ mạnh để ức hiếp những cái Bóng của cậu...
Nhưng giờ chúng sẽ cầm cự bao lâu khi Chủ Nhân của Bóng Tối đã đến?
(
Ký Ức: Tội Lỗi An Ủi
[Điềm Sợ Hãi] Mô tả Pháp Thuật: "Một tàn dư mờ nhạt của sự hiện diện của Ariel còn vương lại trên kiếm này, gieo rắc sự kinh hoàng vào tim của mọi sinh vật."
Bóng: Ác Mộng
[Áo Choàng Sợ Hãi] Mô tả Kĩ Năng: "Bóng này có khả năng liên tục tung ra tấn công tâm trí quanh mình và gieo rắc nỗi sợ hãi tê liệt đến kẻ địch."
[Chúa Tể Sợ Hãi] Mô tả Thuộc Tính: "Kẻ địch càng sợ hãi thì sức mạnh của Bóng sẽ càng tăng lên."
)