Chương 873: Và Đầy Khủng Bố

Chương 873: Và Đầy Khủng Bố

Hắc ám ghê rợn che phủ Nam Cực như tấm vải tang. Chạng vạng của hoàng hôn cuối cùng đã buông tay cho sự thiếu vắng ánh sáng kéo dài nhiều tháng, đêm dài đã đến Góc Nam, mang trong nó vô số thứ kinh dị.

Đêm này sẽ kéo dài nhiều tháng, và đến cuối cùng...ai biết được liệu có bất cứ người nào trong vòng tay nó sẽ vẫn còn sống? Bao nhiêu người sẽ đủ may mắn để thấy ánh sáng mặt trời lần nữa?

...Sunny chưa bao giờ trải nghiệm một đêm như thế này.

Mặt trời đã biến mất, và bầu trời trống rỗng đầy những ngôi sao rực rỡ. Mặt trăng mờ ảo đôi lúc lượn lờ giữa chúng, đến và đi tùy theo ý nó. Bất chấp thế giới đã trở nên lạnh lẽo và tăm tối đến mấy, nó vẫn xinh đẹp kì lạ.

Ở rừng hợp kim của NQSC, những ngôi sao là những vị khách rất hiếm khi đến thăm. Ô nhiễm ánh sáng không cho phép. Tương tự, cũng không có ngôi sao nào ở bầu trời nguyền rủa của Vùng Đất Lãng Quên...

Nam Cực thì khác. Bất chấp màn đêm đã đến, nó chỉ càng trở nên xinh đẹp hơn. Những ngôi sao, mặt trăng và hình ảnh choáng ngợp của Ánh Cực Quang mà lung linh trên họ với những ánh lục, lam, tím, đỏ hòa quyện vào nhau...toàn bộ đều rất xinh đẹp.

Nhưng mà, vẻ đẹp đó che giấu một sự kinh dị đè nén.

'Kinh hãi...đó là từ để miêu tả. Đây là một vùng đất kinh hãi!'

Sunny và tổ đội cậu đang đi qua doanh trại của Quân Đội Sơ Tán Đầu Tiên, bộ giáp của họ đầy vếp móp méo và nhuộm với máu của đám Sinh Vật Ác Mộng vừa mới giết. Những binh lính căng thẳng và mệt mỏi vội vàng tránh đường cho họ, ném những ánh mắt mãnh liệt về phía tổ đội Bất Thường.

"Nhìn, là những Ác Quỷ! Họ đang ở đây."

"Cảm ơn thần thánh..."

Gần đây, họ đã trở thành một sự an ủi đối với những binh lính của Quân Đội Đầu Tiên. Mỗi nơi những người Bất Thường xuất hiện, những vấn đề có vẻ như biến mất và số lượng thương vong giảm xuống đáng kể. Đương nhiên, những thắng lợi này có một cái giá. Chỉ là cái giá đó không phải do những người lính này trả nữa.

Với biểu hiện nghiệt ngã, Sunny liếc sang Dorn, người đang khó khăn đi cà nhắc. Ông ta đã nhận một vết thương nghiêm trọng trong trận chiến vừa rồi...kể cả với sự giúp đỡ của Quentin, Dorn sẽ không thể làm nhiệm vụ trong ít nhất vài ngày. Có nghĩa là họ sẽ thiếu một người nếu có nhiệm vụ mới đến.

Chiến dịch vẫn diễn ra theo kế hoạch, nhưng mà nó trở nên nguy hiểm hơn theo từng ngày. Không khí ở doanh trại đầy sợ hãi và căng thẳng. Càng lúc càng nhiều Sinh Vật Ác Mộng tràn vào thế giới thức tỉnh, và giờ khi hắc ám ngự trị ở nam Cực, bất cứ khu vực nào không được thắp sáng bởi những ánh đèn mạnh mẽ đều có thể che giấu một mối đe dọa trí mạng.

Kể cả khi có, thì những ngọn đèn pha đó thường chớp tắt và ngẫu nhiên hư hại, khiến ánh sáng nhân tạo cũng không đáng tin cậy. Người ta liên tục căng thẳng và sợ hãi mỗi cái bóng một. Dù sao thì đa số họ không thể nhìn xuyên chúng như là Sunny.

Tệ hơn nữa, nguy hiểm rình mò không chỉ ở bóng tối bên ngoài, mà còn cả bên trong doanh trại vững chắc. Ma Pháp đang lan tỏa đến những người bình thường như là dịch hạch, và bất cứ ai cũng có thể biến thành một quái vật phá hoại nếu bị để một mình quá lâu.

Không nơi nào là thật sự an toàn.

'Nếu mọi thứ là như này sau chỉ một tháng, thì làm sao chúng ta có thể duy trì cả một năm?'

Lắc đầu, Sunny nhìn ra trước và thấy được Tê Giác. Mí mắt cậu đột nhiên trở nên nặng nề...cậu thật sự cần nghỉ ngơi.

Bất chấp không khí ảm đạm ở trại, nếu nói khách quan, thì mọi thứ đang khá ổn cho quân đội được cử đến Trung Nam Cực. Nó đã di chuyển gần đến mép nam của địa hình hẹp này. Chỉ còn thiếu một sư đoàn - sư đoàn mà mà tổ đội Sunny hiện đang được giao nhiệm vụ - đã đến địa điểm và hiện trong quá trình chuyển mục tiêu thành những cứ điểm phòng ngự.

Mạng lưới sơ tán đã được thiết lập, với những tiền đồn trung chuyển được củng cố đặt ở gần những điểm chiến lược. Liên tục có quân đi tuần những hành lang đó với những đoàn xe bọc giáp để mang thường dân từ những khu dân cư nhỏ hơn đến những cứ điểm. Phía bắc, việc di dời đã tiến vào đỉnh điểm. Ở phía nam thì nó chỉ mới bắt đầu...dù vậy, giai đoạn đầu tiên của chiến dịch đang diễn ra theo kế hoạch.

'Có lẽ chúng ta sẽ sớm được nghỉ ngơi sau bức tường dày của một cứ điểm.' Leo vào Tê Giác, Sunny liếc nhìn Kim.

"Trạng thái?"

Cô quan sát thiết bị liên lạc quân đội.

"Chỉ Huy Quân Đội đã đánh dấu trại này là vùng xanh lá. Kiểm tra lần cuối là mười ba phút trước."

Cậu gật đầu. Một vùng xanh lá là vùng không có Cổng đủ gần để ảnh hưởng đến những neo thế giới Mộng Ảo của người Thức Tỉnh. Người ta có thể an toàn ngủ trong khu vực đó.

"Ok. Quentin, chăm sóc Dorn. Kimmy, Luster, Samara và Belle - ngủ ca đầu đi. Tôi sẽ canh gác đến khi mọi người trở lại."

Họ gật đầu và nhanh chóng biến mất bên trong buồng ngủ. Quentin bận rộn với vết thương của Dorn, dùng cả Phân Loại lẫn bộ cứu thương đầy đủ. Còn Sunny thì đi về phía chỉ buồng liên lạc và chỉ huy rồi ngồi xuống sau máy tính.

Cậu lưỡng lự một giây, rồi triệu hồi kí tự.

Mảnh Bóng: [1333/4000].

Mảnh Bóng: [133/200].

Ác Mộng yêu cầu: [209/1000].

Và cuối cùng:

Kẻ Địch Đánh bại: [5523/6000].

Cậu đã đạt được rất nhiều trong tháng vừa qua. Nhiều đến mức mà sự kiệt sức đã thẩm thấu vào tận xương cốt. Sunny đã quên mất từ lâu bản thân đã giết bao nhiêu Sinh Vật Ác Mộng, nhưng mà ít nhất là phải vài ngàn. Thậm chí nhiều hơn nữa nếu cậu đếm những thứ mà Thánh và Ác Mộng đã săn.

'Áo Choàng Địa Ngục có lẽ sẽ đi đầu!'

Mặc dù cậu đã không thể mặc bộ giáp mã não trong mỗi trận chiến, bảng đến của nó vẫn đang nhanh chóng tiếp cận giới hạn.

Sunny thở dài, rồi hủy đi kí tự. Gần như ngay cùng lúc, biểu tượng của cuộc gọi đến xuất hiện trên màn hình máy tính.

Cậu nhắm mắt một giây.

'Có vẻ như đúng là có nhiệm vụ mới ở đây...'