Chương 871: Sức Tưởng Tượng Phong Phú
"...Một ngàn trận chiến, bất bại! Tạp Chủng thậm chí còn chiến đấu với Morgan của Valor trước khi Vượt Bậc nữa!"
"Không đời nào..."
"Không đời nào là sao chứ? Có đầy đoạn ghi hình trên mạng đó ông tướng à!"
"Không, Luster nói đúng. Tôi không biết nhiều về Mộng Cảnh, nhưng sự thật là Tạp Chủng đã kiềm chế một Cổng khi là người Thức Tỉnh. Một mình."
"Tôi cũng nghe nói Tạp Chủng là đứa con hoang của một vị Thánh của Nhà Đêm...thậm chí có lẽ là của bản thân Nightwalker..."
"Thật ra, có người nói rằng Tạp Chủng được tạo ra trong phòng thí nghiệm bí mật của chính phủ từ ADN của những Sinh Vật Ác Mộng hùng mạnh. Nhưng mà nghiên cứu bị bở dỡ, với toàn bộ ghi chép bị hủy diệt, vì đội trưởng là vật thí nghiệm duy nhất mà không hoàn toàn phát điên."
"...Nhưng tôi nghe nói đội trưởng là nữ?"
"Trông giống nữ lắm hả, thằng ngu này?"
"Ừ thì...nhắc đến thì...đúng là có phần nhỏ nhắn. Có ai từng thấy Đội trưởng thay đồ chưa vậy?"
"Belle. Đầu cậu bị đập trúng trong trận chiến vừa rồi hả?!"
"Bé cái mồm thôi! Đánh thức đội trưởng bây giờ!"
...Đã thức, Sunny nằm trên cái giường êm ái và lắng nghe những thủ hạ mình bàn tán ở phía trước Tê Giác đang di chuyển ổn định. Biểu hiện của cậu...khó tả.
'Đám teo não này...'
Cậu đã trông chờ như này từ Luster...nhưng Kimmy? Còn cả Belle nữa. Belle đáng lẽ phải là tiền bối biết lý lẽ của hai đứa kia, chết tiệt!
Thở dài, Sunny đứng dậy, ném một ánh mắt trung lập về phía bộ ba bỗng dưng câm nín, rồi đi về phía bếp để pha chút cà phê. Cậu rót cho mình một cốc đồ uống thơm lừng, thêm vào chút đường tổng hợp rồi ngồi ở khu vực nghỉ của APC và thoải mái uống một ngụm.
Trong toàn bộ quá trình đó, ba cặp ánh mắt dõi theo mỗi động tác của cậu. Sunny khẽ nhúc nhích, rồi nhìn ngược lại họ.
"Gì? Có gì dính trên đồ của tôi sao?"
Bộ đồ liền thân đen của cậu đã chữa trị những vết rách nhận được từ trận chiến với bầy côn trùng đá. Thứ vải thông minh này đúng là hết nói...càng mặc nó, Sunny càng hiểu nó được thiết kế tốt cỡ nào. Người ta có thể tranh cãi về đổ bảnh bao của nó, nhưng mà nhìn chung, cậu cực kì thỏa mãn với trang bị mới này của mình.
Nghe thấy câu hỏi, Kim và Luster đột nhiên nhìn đi nơi khác với biểu hiện lén lút.
"Không, không. Không có gì. Ờ...Đội trưởng hôm nay trông tuyệt lắm!"
Sunny nhướng mày.
Còn Belle thì tiếp tục nhìn cậu chằm chằm với biểu hiện kì lạ. Vì lý do gì đó, Sunny đột nhiên cảm giác đột nhiên muốn dùng tay che ngực. Cậu cau mày.
"Có gì muốn hỏi?"
Kiếm sĩ gật đầu và mỉm cười.
"Vâng...Đội trưởng, cậu là Tạp Chủng?"
Luster và Kim giật mình và kinh dị nhìn hắn. Còn Sunny thì cau mày.
"...Gọi ai là tạp chủng hả thằng con hoang?"
Belle lắc đầu.
"Không, ý tôi là...cậu là Lãnh Chúa Tạp Chủng? Cậu biết mà, gã đó?"
'Chết tiệt. Đúng như dự đoán...'
Nói thật thì, khoảnh khắc câu hỏi đó được đưa ra, cậu không có lựa chọn nào ngoài trả lời nó. Sunny chỉ câu giờ một chút để sắp xếp ý nghĩ.
Cậu nhún vai.
"Ồ. Ừ, là tôi."
Rồi, Sunny uống một ngụm cà phê với biểu hiện hờ hững tuyệt đối. Còn Luster và Kimmy thì trợn to mắt nhìn cậu. Mắt họ to như đáy nồi vậy.
Trong vài giây thật lâu, không có gì ngoài sự yên lặng chết người. Sunny tận hưởng món đồ uống của mình một lúc, rồi gãi gáy.
"À...nhưng đừng nói ai biết. Đó là bí mật. Tôi đáng lẽ không nên được công chúng biết đến...hiểu mà hả?"
Biểu hiện họ dần thay đổi. Một tia thấu hiểu nghiêm trọng xuất hiện trong mắt họ. Ba người nhìn nhau, rồi Kim nghiêm nghị gật đầu.
"Đương nhiên rồi Đội trưởng! Chúng tôi đương nhiên sẽ giữ im lặng về...về danh tính thật sự của đội trưởng. Chúng tôi cũng sẽ nói với Samara, Quentin và Dorn. Đừng lo lắng!"
Sunny thỏa mãn gật đầu.
'Chẳng phải rất tuyệt, khi có những thủ hạ thấu hiểu như vậy?'
Đương nhiên, cậu không hề biết thứ họ cho rằng đã hiểu. Nhưng đó là vẻ đẹp của nó...cậu không cần phải biết. Những lời nói dối thuyết phục nhất là thứ mà người ta tự xây dựng trong đầu họ. Trí tưởng tượng của nhân loại là thứ rất phong phú...bất kể thứ giả thuyết ngu ngốc nào mà những binh lính của cậu lựa chọn tin tưởng, cho dù đó là Đội trưởng họ là đứa con bí mật của một vị Thánh nổi tiếng, hay một sản phẩm của một thí nghiệm bí mật của chính phủ, đều hợp ý cậu.
Thứ duy nhất quan trọng là họ sẽ giữ giả thuyết đó cho bản thân.
Cứ như vậy, vài người nữa biết việc cậu là Tạp Chủng. Sunny thấy hơi buồn về việc đó.
Nhưng nhìn về mặt tốt, có vẻ như cậu sẽ không có vấn đề với việc triệu hồi Áo Choàng Địa Ngục trong tương lai, ít nhất là khi tổ đội hành động độc lập. Luster cũng đang nhìn cậu với sự sùng kính mới.
Nếu có một việc bất tiện cho việc tiết lộ Đội Trưởng Sunless quả thật là Lãnh Chúa Tạp Chủng nổi tiếng...thì đó là Belle cứ nhìn Sunny với ánh mắt kì lạ.
'Cái...quái gì...'
Với một nụ cười thân thiện, Sunny cầm cốc cà phê và quay trở lại phía sau Tê Giác. Leo trở lại giường, cậu lấy ra thiết bị liên lạc.
Ở đó, có một tin nhắn mới chờ cậu.
Trong lúc nụ cười trở nên rộng hơn, Sunny tập trung vào dòng tin nhắn.
"Rain: Chào Sunny! Anh khỏe không? Mọi người đều đang bàn tán về chiến dịch ở Góc Nam...đó là nơi anh đã đi phải không? Anh là sĩ quan rồi hả? Nói em biết để còn có thể đi khoe khoang ở trường nữa. Một người chị của bạn học em hình như là một người lái cỗ máy chiến tranh khổng lồ rất ưu tú. Cô ta không chịu câm mồm...ờ...không chịu ngừng nói về việc đó. Dù sao thì, anh khỏe chứ? Tin tức nói mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ, nhưng bố em có vẻ căng thẳng lắm. Em không nghĩ từng thấy bố căng thẳng đến vậy. Ồ, bản thân em thì khỏe. Vài người trong lớp em đã ngừng đến trường, nên...em đoán rằng họ bây giờ đã ở Học Viện Thức Tỉnh. Nhưng em không có triệu chứng gì cả, chưa có. Nhưng em vẫn đang rèn luyện cung thuật và kiếm thuật mỗi ngày. Anh sẽ tự hào về đệ tử của anh!"
Sunny đọc đi đọc lại tin nhắn vài lần, rồi uống hết cà phê, cười toe toét, và bắt đầu soạn một tin nhắn trả lời:
"Sunny: Chào. Sĩ quan? Thần thánh, em coi anh là ai...đương nhiên rồi! Nói cho mà biết, anh là đội trưởng của một đơn vị tinh anh nhất trong cả quân đội. Anh có cả đám người Thức Tỉnh mạnh mẽ trong tay, và có danh tiếng đáng sợ đến mức những Bậc Thầy khác muốn làm bạn với anh nữa chứ. Ác Quỷ của Nam Cực, đó là cách họ gọi anh...ừ thì, anh chắc là có ai đó gọi vậy...có lẽ. Chỉ ngày hôm qua thôi, một vị Thánh thực thụ đã đích thân thể hiện lòng biết ơn với anh. Anh có lẽ sẽ sớm nhận được huy chương. Ồ, anh cũng đang phụ trách một phương tiện bọc thép chở quân tân tiến nhất gọi là Tê Giác. Em sẽ không tin nổi nó tuyệt vời cỡ nào. Để anh miêu tả! Đầu tiên..."