Chương 840: Huy Động
Trong lúc hạm đội di chuyển đến gần Nam Cực hơn, Sunny phải tăng tốc những cố gắng dệt ra pháp thuật mới và xịn hơn vào những Ký Ức của binh lính mình.
Mặc dù kiến thức thô thiển của cậu về ma thuật là không đủ để tạo ra gì đó thật sự mạnh mẽ, cậu đã có thể cải thiện toàn diện kho vũ khí của tổ đội. Kể cả nếu như những sự cải tiến đó là khiêm tốn, chúng đều có mục đích và phù hợp với nhiệm vụ của Đại Đội Bất Thường Số Một.
Mặc dù Sunny đã không thể khiến những món Ký Ức mạnh hơn đáng kể, cậu đã thành công trong việc chỉnh sửa chúng cho đúng tình huống, và quan trọng hơn, cho đúng người dùng.
Đây là đủ.
Bây giờ, nhiều Ký Ức của thủ hạ cậu trông khá bắt mắt. Nếu cậu chạm vào chúng và nhìn sâu bên trong, thì sẽ thấy những dệt kì lạ mà kết hợp những sợi chỉ hư ảo bình thường với những sợi chỉ không ánh sáng làm từ tinh túy bóng tối. Cảnh tượng đó khiến Sunny nhớ đến bản thân và Nephis.
Mà nhắc đến Ngôi Sao Thay Đổi thì...
Vài ngày trước khi hạm đội đến Nam Cực, thế giới bị rung chuyển bởi một thông báo khẩn cấp mà được chính phủ phát ra. Đương nhiên, cỗ máy tuyên truyền đã có thể thể hiện thảm họa sắp đến trong ánh sáng dễ tiêu hóa và truyền cảm hứng.
Nó gần như thể Chuỗi Ác Mộng sẽ là một sân khấu huy hoàng cho chủ nghĩa anh hùng, sự can đảm, và vẻ vang vì nhân loại...chứ không phải một thảm họa đẫm máu.
Nhưng mà, cho dù chính phủ có cố gắng đến mấy, thì người ta không dễ bị gạt đến vậy. Mặc dù không có quá nhiều thay đổi đối với những binh lính của Quân Đội Sơ Tán Đầu Tiên, nhưng Sunny chắc rằng đã có một làn sóng hoảng loạn lan tỏa khắp thế giới.
Những trung tâm dân cư ở Góc Nam đương nhiên là sẽ tiếp nhận nó tệ nhất. Cậu thậm chí không thể tưởng tượng thứ mà những người sống ở đó đang trải qua...nhưng mà những lục địa khác chắc chắn cũng bị nỗi sợ hãi nuốt chửng.
Nếu thứ như vậy có thể xảy ra ở Nam Cực, thì nó có thể xảy ra ở bất cứ nơi nào khác. Cơ sở hạ tầng chắc chắn sẽ chịu gánh nặng khủng khiếp khi mà hàng trăm triệu dân tị nạn từ lục địa bị tấn công đến chỗ họ...đó là nếu họ có thể được giải cứu. Lỡ nhiệm vụ sơ tán là thất bại?
Những người mà đã sống ở Nam Mĩ đã cảm thấy như thế nào, biết rằng họ sẽ sớm bị cắt rời khỏi phần còn lại của nhân loại?
...Không ai là không bị tin tức sửng sốt đó ảnh hưởng.
Nephis và những người còn lại trong tổ đội chắc cũng đã thấy thông báo đó.
Biết rằng vài tuần tới sẽ cực kì sóng gió, Sunny rút lui vào buồng của mình, dùng chút thời gian thiết lập một điểm buộc mới, rồi nhắm mắt lại.
Mất cậu vài phút tập trung cao độ để nắm lấy cảm giác khó nắm bắt của neo ở thế giới Mộng Ảo. Rồi, cậu vận chuyển tinh túy theo một cách nhanh chóng và phức tạp...và biến mất.
Căn buồng đột nhiên yên lặng và trống rỗng. Chỉ còn lại một cảm giác lạnh lẽo hơi ghê rợn lan tỏa trong không khí.
Tháp Ngà vẫn không thay đổi quá nhiều trong những tháng mà Sunny không đến Thành Thị hiện tại của mình, ít nhất là bên ngoài là vậy.
Ừ thì, cậu trông chờ gì khác? Tòa tháp chùa vĩ đại này đã y như vậy hàng ngàn năm, nên tại sao nó lại đột nhiên thay đổi vào bây giờ chứ. Những Người Giữ Lửa có lẽ đã biến nó thành nhà họ, nhưng mà họ còn kém rất nhiều mới có thể thay đổi kiến trúc cổ đại này.
Bản thân hòn đảo thì trông hơi khác.
Khiến Sunny bất ngờ, cậu phát hiện một khu vườn lớn vây quanh bởi một hàng gỗ nho nhỏ, được sắp xếp gọn gàng. Bên trong, đủ loại rau củ đang trồng trong đất. Có vài kiến trúc khác nữa ở đây đó, đều được xây bằng gỗ. Vài thứ có vẻ như dùng cho rèn luyện, vài thứ thì trông như một chuồng trại đơn giản. Chúng đều trông khá là hài hòa.
'Chắc là thành quả của Kaor và Shakti.'
Hai thành viên của tổ đội cũ của Cassie đã từng là những Nghệ Nhân trong Lâu Đài Tươi Sáng. Một là một thợ gỗ Thức Tỉnh, người còn lại là đệ tử của Kido với một Phân Loại liên quan đến thực vật.
Đảo Ngà trông...dễ sống hơn nhiều.
Hơn thế nữa, một con thuyền quen thuộc đang nằm nghỉ trên mặt hồ. Bất chấp hàng ngàn năm đã trôi qua kể từ khi thuyền trưởng cũ của nó biến mất, phi thuyền này vẫn gần như xưa.
Sunny thở dài.
Cậu đã khá ấn tượng với Tê Giác. Nhưng bây giờ, nhìn những đường nét duyên dáng của thân thuyền cổ đại này, cậu không nhịn được mà cảm thấy APC có vẻ khá nhỏ và tồi tàn.
'Sao cũng được...dù sao thì nó có hệ thống ống cống tốt hơn. Đó mới thật sự là quan trọng!'
Hài lòng với thắng lợi trong đầu, Sunny cho phép bản thân tận hưởng sự yên bình và tĩnh lặng của hòn đảo xinh đẹp vài giây, và rồi hướng về phía Tháp.
Lúc cậu làm vậy, một giọng nói như sấm vang lên từ đằng sau:
"Sunny!"
Cậu chậm lại, rồi cẩn thận quay người lại.
Effie đang chạy qua thảm cỏ với từng bước chân như người ta nhảy xa. Mắt cô cháy lên cảm xúc mãnh liệt.
'Ớ ô.'
Một giây trước khi nữ thợ săn đến chỗ cậu, một cái bóng nhanh chóng bay vụt qua cỏ, và Kai đột nhiên tiếp đất. Tên cung thủ có vẻ lo lắng.
"Sunny..."
Effie gầm gừ, ngắt lời hắn ta:
"Cái quái gì vậy Sunny?! Nam Cực, đó là bí mật lớn của cậu? Cậu xách đít và rời khỏi...để tham gia chiến tranh? Mà không nói bọn tôi biết?!"
Sunny nhìn họ chăm chú vài giây, rồi hắng giọng.
"...Thật ra thì, công dân mấy người phải gọi tôi là Đại Úy Sunless. Làm ơn xưng hô cho đoan chính."
Mắt Effie giật giật.
Trước khi nữ thợ săn có thể làm gì mà khiến một hoặc cả hai người họ nuối tiếc, Sunny giơ tay lên.
"Được rồi, được rồi! Ừ, tôi hiện đang ở Góc Nam. Đó không phải bí mật mà tôi có thể kể, được không hả? Chính phủ rất nghiêm trọng với những thông tin bí mật, biết không!"
Cậu lưỡng lự một giây, rồi nói thêm:
"Hơn nữa, đâu phải hai người không thể đến tham gia cùng tôi. Quân Đội Thứ Hai sẽ rất vui vẻ có được hai Bậc Thầy nổi tiếng. Đương nhiên là đời quân nhân không phải giành cho mọi người, nhưng mà phúc lợi...chết cũng đáng ấy chứ..."
Nữ thợ săn nhìn cậu chăm chú, yên lặng và choáng váng. Cuối cùng, cô che mặt và nói:
"Ngố...không, xin lỗi...Đại Úy Ngố, cậu thật sự đang đọc một bài chiêu mộ với chúng tôi đó hả?"
Sunny nhìn cô từ đầu đến chân và nhếch mép cười.
"Ừ thì, không hẳn. Tuy nhiên...tôi nghĩ bộ đồng phục sẽ rất hợp với cô..."