Chương 838: Ầm
'Cứt...'
Trong lúc hàng trăm người hóa đá nhìn trong sợ hãi, một phần của bức tường bên ngoài cong vào trong. Một vết lõm xấu xí xuất hiện trên nó, và trong lúc tiếng ầm ĩ vang vọng và tiếp đập lắng xuống, họ nghe thấy tiếng nước lao vào giữa những lớp giáp của thân thuyền.
Một biểu hiện tăm tối hiện lên mặt Sunny. Ngón tay cậu giật giật, rồi khẽ quay đầu.
"Đứng dậy."
Dorn, Quentin, Kim và Luster đứng lên, sẵn sàng cho trận chiến. Nhưng mà, có một tia chần chừ nhàn nhạt đằng sau mặt nạ chuyên nghiệp và bình tĩnh.
Là những tinh anh của lực lượng chính phủ, họ biết cách chiến đấu với những Sinh Vật Ác Mộng, với những người Thức Tỉnh khác, và đủ loại kinh dị.
Nhưng làm sao họ có thể chiến đấu với biển cả?
Một giây sau đó, có gì đó đâm sầm vào thân thuyền với một tiếng ầm vang vọng lần nữa, khiến vết hằn trên vách tường trở nên rõ ràng hơn. Những người mà đứng gần đó nhất run rẩy và lùi lại. Có người quay người bỏ chạy.
Nhanh chóng, không gian quanh khu vực tường bị hư hại hoàn toàn trống rỗng. Mọi người ở khoang chứa phương tiện to lớn này đã di chuyển xa nhất có thể, đè vào bức tường đối diện và nhìn chăm chú vết lõm to đùng kia. Một giây trôi qua trong sự yên lặng hoàn toàn, rồi một giây khác. Rồi một giây nữa.
Tất cả những gì người ta nghe được là tiếng nước chảy nhanh.
Có người chửi thề trong một t...
ẦM!
Trong lúc vài người kêu lên, bức tường lõm vào trong hơn nữa, phần biến dạng của nó to hơn và đến sâu hơn trong chuồng. Một âm thanh ồn ào, trầm thấp, tiếng rên của kim loại lăn qua không trung, vang vọng trong xương cốt mỗi người họ.
"Đội trưởng!"
Kim tái đi trong lúc nhìn chăm chú vách tường biến dạng. Sunny cảm giác được Kĩ Năng Phân Loại của cô chạm đến tâm trí cậu, và rồi thị giác của cậu thay đổi.
Mọi thứ cơ bản vẫn vậy, nhưng mà bức tường bị tổn hại trở nên nhuộm bởi một màu nhàn nhạt. Như thể mọt thợ sơn điên rồ đã đến vẽ bậy lên nó với những vết cọ không đều đặn.
Đa số bức tường vẫn còn màu xám kim loại, nhưng mà càng gần với móp kia, thì phần hợp im cường lực đó biến thành một màu cam đáng lo ngại và thậm chí là hơi đỏ. Một phần nhỏ ở ngay trung tâm là đỏ đến sống động.
Sunny nghiến răng...
ẦM! ẦM! ẦM!
Ba cú đánh liên tục đâm sầm vào thân thuyền, khiến tổn thất thêm nghiêm trọng và khiến bức tường càng cong vào trong. Người ta hét lên và cố tránh xa hơn nữa, nhưng mà đơn giản là không có nơi nào để đi cả. Có người nhìn về phía lối ra của chuồng phương tiện, có người thì nhìn chăm chú vách tường móp mép, vẫn còn đông cứng.
Bằng cách nào đó, nó vẫn giữ vững. Kim loại rên rỉ lần nữa, nhưng mà vẫn chịu đựng được.
Không có gì xảy ra trong cỡ chục giây.
Rồi, một cú đánh nữa đập vào phần tường hư hại đó, và bức tường móp vào trong hơn nữa. Khi nó làm vậy, một vết nứt mỏng hiện ra ngay nơi mà hợp kim đã nhuộm màu đỏ rực.
Một giọt nước đen duy nhất thấm xuyên qua khe nứt đó và lăn xuống.
Cả trăm người nhìn giọt nước đó với sự kinh hãi viết rõ trên mặt.
...Nhưng mà, trước khi cú đánh tiếp theo xé toang vách tường, một thủy triều bóng tối đột nhiên dâng lên và lao về phía bức tường biến dạng như một làn sóng. Tập trung vào phần bị thương tổn, làn sóng tung tóe lên bề mặt nó rồi bằng cách nào đó chuyển thành dạng rắn, biến thành một vật củng cố tạm thời.
Sunny kêu lên, cảm giác được gánh nặng từ việc phải giữ một đống bóng tối nặng như vậy hữu hình. Nó vẫn trong giới hạn của cậu...nếu như việc đóng lại vết rò rỉ kia là thứ duy nhất cậu phải làm.
Vấn đề là những cú đánh nghiền nát vào vách tường móp mép không hề ngừng lại. Hết cú này đến cú khác, chúng đánh vào nó, khiến những sự rung dộng chạy khắp chuồng phương tiện.
Sunny phải đẩy ra một áp lực tương phản để giữ vững bức tường. Như thể cậu đang cố thủ một bức tường lâu đài trong lúc một cỗ máy công thành đang tông vào nó từ phía bên kia.
Giữ bóng hữu hình là khó, nhưng mà buộc chúng liên tục đè ra trước với lực lượng như vậy là còn khó hơn nữa.
Nắm chặt tay, Sunny nhìn thủ hạ và nói với giọng cố gắng:
"Dorn...giúp tôi đẩy bóng tối đang chống vào tường. Quentin, cố dùng Phân Loại của cậu chữa trị vết nứt. Luster, duy trì tinh túy cho Dorn và Quentin...chuyển của cậu cho họ nếu một hay cả hai sắp sửa cạn kiệt."
Rồi, cậu quay sang những người khác có mặt trong chuồng phương tiện và ra lệnh:
"Nhìn cái gì vậy?! Khiến bản thân hữu dụng đi đám ngu ngốc này! Những kẻ là người Thức Tỉnh với Phân Loại hữu dụng, giúp đỡ nếu có thể! Những người bình thường...có cả tấn thiết bị và máy móc có thể dùng ngay trong khoang chứa chết tiệt này! Ngay cả một thằng ngu cũng có thể tìm cách củng cố vách tường với đống đồ nghề đó, nên, làm việc ngay coi!"
Những người đó nhìn cậu chằm chằm một tích tắc. Rồi, Dorn và Quentin lao về phía vật chống bóng tối. Việc này khiến những người khác cũng bắt đầu di chuyển.
Một tiếng ầm nữa lăn ra khắp khoang chứa rộng rãi, nhưng không ai để ý đến nó. Giờ khi Sunny đã phá vỡ tấm màn sợ hãi mà khiến những thành viên của Quân Đội Đầu Tiên tê liệt, mọi người bắt đầu bận rộn để đảm bảo vách tường thủ vững.
Với đống bóng tối củng cố phần bị hư hại nặng nhất, không quá khó để họ đảm bảo những vết móp méo nhỏ hơn mà nhanh chóng xuất hiện ở nơi khác không cho chúng đến mức nứt vỡ.
Sự khủng hoảng trước mắt đã trôi qua. Những người trong chuồng phương tiện đã sống sót.
Bây giờ, tất cả những gì còn lại là chờ đợi và xem thử liệu họ có thể tiếp tục sống sót trong những giờ đến.
...Họ đã.
Sau khi chật vật đáng sợ và mãnh liệt trong khoảng thời gian dài như vô tận, trận chiến bên ngoài cuối cùng cho thấy những dấu hiệu chậm lại. Sunny, người mà đang dần cảm thấy lo lắng về lượng tinh túy dự trữ của mình, thở phào nhẹ nhõm.
Thông qua cái bóng ở boong thuyền, cậu có thể thấy hạm đội đã thoát khỏi đống nước đen mà làm váy bẩn bề mặt nước biển. Những khẩu đại bác đã ngừng oanh tạc, và những đoàn trên những con thuyền chiên đã bắt đầu đánh giá thiệt hại.
Một hình dạng khổng lồ vươn lên từ biển sâu và phá vỡ bề mặt nước trong lúc nhảy lên không trung. Sunny nhìn thấy một sinh vật mà trông tương tự một con cá voi sát thủ quái vật, với bộ da trắng đen rách nát và cho thấy nhiều dấu hiệu của một trận chiến mãnh liệt với kẻ địch hung hăng và không rõ. Rồi, nó lung linh và biến thành một bóng người bé tí, người mà mệt mỏi leo lên boong con thuyền đi đầu và biến mất.
Nhiều bóng người hơn nữa xuất hiện từ nước và quay trở lại những con thuyền. Bậc Thầy Naeve là một trong số đó.
Gã đàn ông đẹp trai leo lên boong thuyền cách nơi bóng của Sunny đang nấp không quá xa, và ngồi bệch ra với biểu hiện kiệt sức. Những giọt nước rơi xuống từ mái tóc đen của hắn ta. Bộ đồ lặn trông còn tan nát hơn cả lúc họ gặp nhau lần đầu, nhưng mà vị thiếu gia của Nhà Đêm có vẻ không chịu vết thương nào quá nghiêm trọng.
Nhanh chóng, đôi mắt tràm của hắn tỏa sáng trong lúc phản chiếu những ánh mặt trời đầu tiên mà vừa xuất hiện ở đường chân trời. Một ngày mới đã đến.
Trận chiến đáng sợ đã kết thúc.