Chương 824: Bậc Thầy Bí Ẩn

Chương 824: Bậc Thầy Bí Ẩn

Không ai chắc chắn người Vượt Bậc phụ trách chỉ huy tổ đội mới này là ai. Dù sao đi nữa, sau khi thoáng làm quen, sáu người Thức Tỉnh không nhịn được mà tự hỏi.

Quentin, người chiến binh đẹp trai với cử chỉ ga lăng, có vẻ đăm chiêu.

"Bậc Thầy Sunless...tôi không nghĩ từng nghe thấy cái tên này. Không có người Vượt Bậc nào làm việc cho chính phủ thời gian dài với cái tên này cả, tôi chắc về điểm đó."

Hắn ngập ngừng một giây, rồi hơi miễn cưỡng nói thêm:

"Nhưng mà tôi có nghe thấy vài tin đồn."

Luster nhìn hắn với nụ cười sống động.

"Vậy thì nói đi nào, đừng để bọn tôi hồi hộp chứ!"

Quentin thở dài, rõ rằng là khó chịu với việc tham gia vào thứ mà có thể được xem là bàn tán. Nhưng mà, cuối cùng thì trí tò mò của hắn đã đánh bại phép lịch sự:

"Ừ thì, không có gì nhiều. Tôi chỉ nghe nói Bậc Thầy Jet đã cố ý hoãn lại việc hình thành Đại Đội Bất Thường Số Một để cho vị này đủ thời gian để đến đây. Và cô ấy đã đích thân chiêu mộ ngài ấy."

Luster chớp mắt vài lần. Nếu Kẻ Gặt Hồn đã chủ động đảm bảo người như vậy tham gia vào đơn vị của cô, thì người đó chắc chắn phải là một con quái thú!

Belle xác nhận nghi ngờ của hắn:

"Tôi thật ra có nghe thấy rằng Vượt Bậc Giả Sunless là một con quái vật thật sự. Một chiến binh như một con ác ma với chút hoang dã và khát máu. Hình như, ông ta đã giết bốn trăm sinh vật Thức Tỉnh...khi còn là người Ngủ. Thậm chí có người còn nói rằng ông ta đã săn một con Ác Quỷ Ngã trước khi Thức Tỉnh."

Một sự yên lặng kì lạ lắng xuống phòng tập luyện.

Luster khịt mũi.

"Có mới lạ...đó là bất khả thi."

Samara, người mà đã yên lặng từ nãy đến giờ, đột nhiên lên tiếng:

"Thông tin của tôi thì khác. Từ những gì tôi được kể, thì đó là một nhà thám hiểm nổi danh và là một nhà nghiên cứu học thuật. Những bài viết của người này có vẻ như là ở khắp trong cơ sở dữ liệu của chính phủ. Chúng là những báo cáo thám hiểm rất kĩ càng về những vùng nguy hiểm trong thế giới Mộng Ảo và đương nhiên là những Sinh Vật Ác Mộng sống ở đó."

Nghe có vẻ dễ tin hơn. Những nhà thám hiểm ở thế giới Mộng Ảo có lẽ không phải những chiến binh nổi tiếng nhất, nhưng mà có phải có khả năng sống sót những vùng hoang dã bao la của nó. Cũng hợp lý nếu Kẻ Gặt Hồn muốn chiêu mộ một học giả nhiều kiến thức, vì những đại úy khác của Đại Đội Bất Thường Số Một đã có thừa về sức mạnh chiến đấu.

Vandal, Mustang, Queen, Knight, và Pride đều là những huyền thoại trong số những binh lính của chính phủ. Sự nổi tiếng của họ chỉ kém khi so sánh với chính bản thân Kẻ Gặt Hồn.

Kimmy đột nhiên nhúc nhích và nói với giọng rụt rè:

"Tôi...ừm...tôi nghe nói người đó hoàn toàn điên rồ. Có người nói rằng anh ta thật ra đến từ Vùng Đất Lãng Quên, nơi mà anh ấy đã sống một mình trong Thành Phố Hắc Ám một thời gian dài. Họ thậm chí còn nói Ngôi Sao Thay Đổi của gia tộc Bất Diệt Hỏa từng nói anh ta là người duy nhất mà cô ấy sợ phải chiến đấu. Ý tôi là...đương nhiên điều đó là nực cười..."

Giọng cô gái dần khẽ hơn đến khi không còn nghe được nữa.

Sau một khoảng yên lặng hơi ngượng nghịu, gã đàn ông khổng lồ, Dorn, nói với giọng từ tốn:

"Đều chỉ là tin đồn. Tôi chỉ biết rằng Vượt Bậc Giả Sunless là tương đối trẻ tuổi...nhưng mà, không cần phải đoán mò. Có nhiều thứ mà chúng ta có thể phỏng đoán chỉ từ những người mà ngài ấy đã lựa chọn làm thành viên của tổ đội này."

Luster vặn cổ để ngước nhìn người to con dễ sợ.

"Ừm? Như là?"

Dorn nhún vai.

"Ừ thì, ví dụ như tổ hợp này của chúng ta khá là nhiều gợi ý. Có hai chiến binh tấn công, một healer, một chuyên gia tầm xa, và hai chuyên gia hỗ trợ. Tổ đội có vẻ toàn diện, nhưng mà nó thiếu những biện pháp để hoàn thành vài vai trò quan trọng. Chúng ta không có một do thám đáng tin cậy, và phòng ngự của chúng ta tương đối không cao lắm."

Hắn ngừng lại một giây, rồi nói thêm:

"Điều đó cho thấy Vượt Bậc Giả Sunless là một chuyên gia thực dụng với Kĩ Năng do thám. Hoặc, ngài ấy có thể là một chiến binh thiên về phòng ngự hay đơn giản là một người tin tưởng vào giáo lý quân sự chủ công. Ngài ấy có thể sở hữu một Tiếng Vang mạnh mẽ mà có thể được dùng làm bức tường phòng ngự của tổ đội."

Dorn suy nghĩ một chút.

"Thứ đặc biệt khiến tôi thú vị là ngài ấy cố ý chọn những người Thức Tỉnh với tâm lý bền bỉ hơn bình thường. Ngài ấy cũng đã bỏ qua sự hiệu quả về chiến đấu trực diện và thiên về những Phân Loại mà mang tính lâu dài. Sự có mặt của Thức Tỉnh Giả Luster chỉ xác nhận việc sĩ quan chỉ huy của chúng ta đặt rất nhiều giá trị cho khả năng duy trì. Tất cả những thứ này cho tôi thấy ngài ấy có một cách nhìn rất chững chạc về chiến đấu và rõ ràng là đi ngược lại tuổi tác không lớn của mình."

Luster nghe theo, ngạc nhiên khi bản thân đã không tự mình đi đến những kết luận đó.

'Lão to con cực kì thông minh!'

Hắn hắng giọng, rồi nói:

"Ừ thì...ngài ấy là một Bậc Thầy. Ai cũng nói Ác Mộng Thứ Hai là một sự thay đổi thực thụ. Ai biết được ngài ấy đã trải qua thứ ghê gớm gì ở đó? Những thứ như vậy có thể khiến người ta chững chạc rất nhanh."

"Nói hay lắm."

Luster gật đầu, vui vẻ vì nhận được sự khen ngợi, nhưng suýt nhảy giật.

'Đợi đã...ai nói đó?!'

Đến một lúc nào đó, có người thứ bảy đã bằng cách nào đó xuất hiện trong phòng gym mà không bị ai trong số họ phát hiện. Cậu ta có dáng người nhỏ, làn da ngà không tì vết, tóc đen, và đôi mắt hắc ám khó tưởng. Người này cực kì trẻ tuổi, và trông như một con búp bê sứ. Thật ra, cậu ta khá là dễ thương...theo một cách kì lạ, bất an.

Luster cau mày.

'Cậu lùn kia là ai vậy?'

Rồi, nhận ra người đứng trước mặt mình, hắn đứng hình.

Người mới đến mỉm cười.

"Chào buổi sáng những người Thức Tỉnh. Tôi là Bậc Thầy Sunless. Mọi người có thể gọi tôi là Đại Úy Sunless, hoặc chỉ Đội Trưởng. Kể từ ngày hôm nay, tôi sẽ là sĩ quan chỉ huy của mọi người."

Cậu giữ im lặng vài giây. Rồi một nụ cười dễ chịu dần trở nên bất tường kì lạ.

Đại Úy Sunless, nhìn thẳng về phía sáu người và nói thêm:

"Đúng, tôi đã giết bốn trăm thứ Thức Tỉnh và đã săn một Ác Quỷ Ngã khi là người Ngủ. Đúng, tôi là nhà thám hiểm danh giá và một nhà nghiên cứu mà có những bài viết nổi tiếng trong vòng học thuật. Và đúng, tôi quả thật đến từ Vùng Đất Lãng Quên, nơi tôi sống trong Thành Phố Hắc Ám hoàn toàn cô độc và trở nên...hơi...điên rồ."

Nụ cười đáng sợ trở nên rộng hơn một chút.

"Nhưng đó đều là quá khứ. Bây giờ thần kinh tôi hoàn toàn bình thường. Tôi không hề tâm thần. Mọi người thật sự không có gì phải lo lắng cả!"