Chương 42: Tinh Túy Chiến Đấu
Nephis nhìn về phía cậu và lưỡng lự. Lần này, cô giữ im lặng lâu hơn bình thường.
Sunny cảm thấy hồi hợp dưới ánh mắt của cô ta, hiểu được bản thân đang được đánh giá. Với kĩ năng và ánh mắt của Ngôi Sao Thay Đổi, không khó tưởng tượng cô ta đã nhìn ra được những gì từ những trận chiến với cậu. Cả trình độ hiện tại và tiềm năng của cậu có lẽ đều hiện ra rõ ràng trong mắt cô ta. Liệu chúng có đủ để khiến cậu xứng đáng được cô ấy chỉ dạy.
Sau một lúc, cô nhận lấy mảnh hồn và gật đầu.
"Được."
Sunny mỉm cười, tự chúc mừng bản thân với trao đổi này. Không chỉ nhận được rất nhiều mà không phải bỏ ra bao nhiêu, mà cậu còn vừa mới tạo ấn tượng tốt trước Nephis và Cassie. Một màn biểu diễn khó chê được.
"Vậy khi nào chúng ta bắt đầu?"
Nephis nhún vai.
"Bây giờ."
Bây giờ?
Sunny liếc về phía mặt trời, đã gần như biến mất. Họ chuẩn bị huấn luyện trong bóng tối? Điều đó không gây trở ngại cho cậu. Nhưng Ngôi Sao Thay Đổi thì...
"Chúng ta sẽ chỉ nói vài thứ. Nhiêu đó là đủ cho hôm nay."
Sau khi chần chừ một lúc, cô nói thêm:
"Cassie, cậu cũng nghe."
Sunny và Cassia quay về phía Nephis, lắng nghe như hai học sinh ngoan ngoãn. Mặc dù tuổi tác của họ tương đương nhau, nhưng cả hai đều biết, về mặt võ thuật, người đồng đội của mình có trình độ trên mình như rồng so với kiến.
Nephis suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Học tập chiến đấu có thể được chia làm hai loại. Một là cơ thể, còn lại là tâm trí. Rèn luyện cơ thể không dễ, nhưng khá đơn giản. Chỉ cần lặp đi lặp lại và kinh nghiệm. Trong một trận chiến, nhiều thứ sẽ diễn ra quá nhanh để có thể cân nhắc từng chi tiết một. Đó là tại sao những kĩ xảo phải ngấm vào trong cơ bắp và xương cốt, tốt nhất là biến thành bản năng."
Cô ngưng lại.
"Kết quả ban đầu có thể đạt được thông qua sự lặp lại. Rồi phải được củng cố thông qua kinh nghiệm. Có càng nhiều kinh nghiệm thực chiến thì những kĩ thuật kia sẽ càng ăn sâu vào cơ thể. Không có cách khác. Một nghìn giờ tập luyện cũng không hiệu quả bằng một trận thực chiến. Chỉ những người sống sót qua vô số trận chiến mới có thể làm chủ cơ thể bản thân."
Vừa có lý vừa không hợp lý. Một mặt, quy tắc phát triển thông qua rèn luyện là rất hợp lý. Nhưng mà, những lời nói của Ngôi Sao Thay Đổi làm những Truyền Nhân cao thượng lại có vẻ như những đứa trẻ vô hại mặc dù họ đã rèn luyện nhiều năm. Dù sao thì, cho dù có gia sư giỏi đến đâu đi nữa, thì họ vẫn không có kinh nghiệm thực chiến.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đúng là cô ta đã hạ cả đám bọn họ khá đơn giản - trừ Caster. Nên có lẽ cô ta nói đúng. Nhưng mà việc đó lại đặt ra một câu hỏi mới... Nephis đã có cuộc đời như thế nào để có kinh nghiệm chiến đấu như vậy ở cái tuổi mười tám?
'Mình có nên ngừng kêu cô ta là "công chúa" không nhỉ?'
Nephis tiếp tục:
"Nhưng còn rèn luyện tâm trí thì không đơn giản chút nào. Đó là vì, khi đạt đến một trình độ nhất định, tâm trí mới là thứ quyết định trận chiến. Kết quả thường được xác định trước khi cơ thể di chuyển. Và để làm chủ tâm trí, thì bước đầu tiên là phải hiểu được tinh túy của chiến đấu. Nhưng mà số người thật sự hiểu được là rất ít ỏi."
Cô ta nhìn về phía họ và hỏi:
"Hai người nghĩ tinh túy đó là gì?"
Sunny chần chừ. Tinh...túy chiến đấu? Là gì chứ?
Nếu người hỏi là một Truyền Nhân thông thường khác, thì có lẽ cậu sẽ nói những thứ ngu ngốc gì đó như là "danh dự", "lòng can đảm" hay là "nghĩa vụ". Nhưng cậu biết đã biết Nephis không trùng với cái hình ảnh quý tộc mà cậu đã có trước đây. Cô ta không phải dạng người nghe theo những từ ngữ trống rỗng đó.
Sau khoảng một phút, Cassie lên tiếng:
"Thắng lợi."
Và gần như cùng lúc, Sunny cũng nói:
"Sinh tồn."
Ngôi Sao Thay Đổi lắc đầu.
"Không."
Rồi cô vuốt cổ và nhìn họ với ánh mắt lạnh như dao cắt.
"Tinh túy của chiến đấu là giết chóc."
Cassie giật mình, mở to mắt. Sunny thì cau mày một chút. Nephis lại không có vẻ quan tâm phản ứng của họ. Cùng giọng nói bằng phẳng, cô ta tiếp tục:
"Về cốt lõi của vấn đề, chỉ có như này: cậu đang cố giết đối thủ, và họ đang cố giết cậu. Cuối cùng, một người sẽ bị giết và một người sẽ trở thành kẻ giết người. Tất cả những thứ khác chỉ là tạp âm mà thôi."
Những lời nói của cô chìm sâu vào tim Sunny và vang vọng trong đó, khiến thứ gì đó bên trong cậu cộng hưởng và thức tỉnh.
"Phong cách không quan trọng. Vũ khí không quan trọng. Lý do và ý định không quan trọng. Thứ duy nhất quan trọng là ai sẽ còn lại sau cùng. Theo cách này, mọi thứ người ta làm trong lúc chiến đấu có thể được chia thành một trong hai mục đích: giết kẻ địch hoặc là ngăn kẻ địch giết mình."
Nephis hạ ánh mắt.
"Nếu hai người có thể hiểu được việc đó, thì sẽ có thể thấu hiểu cách làm chủ tâm trí."
Sau đó, Sunny không thể ngủ trong một lúc lâu. Cậu nằm trên mặt đá lạnh ngắt, nhìn về phía bóng tối và nghĩ về những gì Nephis vừa dạy họ.
'Lặp lại, kinh nghiệm và thấu hiểu.'
Đó là ba yếu tố cần thiết để trở thành một chiến binh đáng sợ. Cả ba đều quan trọng, nhưng cái cuối cùng khiến cậu khó chịu nhất.
Thật sự giống như Ngôi Sao Thay Đổi đã nói sao? Cốt lõi của một chiến binh không gì khác ngoài sát ý lạnh lẽo? Trực giác nói cậu biết đúng là như vậy. Theo một cách nhìn, thì sự thật tàn nhẫn này là sự tập hợp của tất cả những kinh nghiệm sống của cậu.
Dù sao thì, với một kẻ như cậu, cuộc sống vốn luôn là một trận chiến sống còn. Có người thắng, những luôn luôn có người thua. Người trước sống lâu hơn vài ngày, người sau thì... không ai quan tâm đến người sau.
Đương nhiên, cuộc sống là cuộc sống, và chiến đấu là chiến đấu. Với đa số mọi người, hai thứ đó rõ ràng không phải một. Nhưng còn những Thức Tỉnh Giả? Mục đích duy nhất cho sự tồn tại của họ là chiến đấu chống lại Sinh Vật Ác Mộng. Rất ít người có thể tránh thoát vận mệnh đó.
Sau khi đến Học Viện, Sunny đã cho phép bản thân nghĩ rằng cậu đã thoát được số mệnh luôn luôn giằng co với sự sống. Nhưng bây giờ nghĩ lại, có vẻ như cậu chỉ thay trận chiến cũ bằng một trận chiến mới.
Một suy nghĩ không dễ chịu.
Nhưng mà, nếu cậu nhìn từ một góc độ khác... thì liệu có phải cậu luôn có một lợi thế quan trọng? Đa phần những người được Ma Pháp chọn trúng đều bị buộc phải thích nghi với lối sống tàn nhẫn này. Nhưng mà cậu vốn đã sống như thế.
Liệu cậu có phải một trong những người hoàn hảo để được chọn trở thành Thức Tỉnh Giả?
Với suy nghĩ đó, Sunny chìm vào giấc ngủ.
...Lúc sáng sớm, cậu bị đánh thức bởi một tiếng thét chói tai.