Chương 1143: Thiệt Hại Ngoài Ý Muốn
Ngài Amiran, một trong những Hiệp Sĩ cao quý của đại gia tộc Valor, đang đứng trên một tòa tháp chung cư vừa mới được xây dựng, nhìn xuống khung cảnh thành phố rộng lớn bên dưới. Có một đoàn dài những tòa nhà công nghiệp giữa ông ta và bức tường phòng ngự của thủ đô công hãm, rào cản giữ lại sự hoang dại của Chuỗi Ác Mộng.
Cũng có nhiều những nơi trú ẩn cho dân thường và những chung cư - kể từ lúc bắt đầu sơ tán, ngay cả những khu vực công nghiệp như này cũng đã được tận dụng làm nơi ở cho vô số người tị nạn.
Những người tị nạn đang di chuyển ở xa bên dưới như nhưng con kiến nhỏ bé. Âm thanh sấm rền của những khẩu súng điện từ có vẻ không làm hư hỏng tâm trạng của họ...sau nhiều tháng liên tục chịu công hãm, người ta đã trở nên quen thuộc với sự ồn ào của nó.
Hiệp Sĩ Amiran nhăn nhó.
"...Thiệt hại ngoài ý muốn sẽ là cao."
Nhưng đó là chiến tranh. Không ai trong số những người này sẽ phải chết nếu kẻ địch tuân thủ sự đồng ý ngầm là giữ việc tranh chấp ra khỏi những thành phố, nhưng mà giờ khi gia tộc Song đã giở trò, cánh tay của những chiến binh cao quý của Valor đang bị ép buộc.
Dù sao thì, mạng sống của những người dân thường này chỉ là như nước chảy mà thôi. Cho dù hắn có hi sinh bao nhiêu để giành lấy thắng lợi, thì đó cũng chỉ là một giọt nước trong cả đại dương. Amiran không vui vẻ với cái giá về mạng người cho chiến thắng không thể tránh khỏi của mình, nhưng mà hắn cũng không đặc biệt buồn bã.
Biết thứ hắn biết, cái chết của họ là không đáng kể.
Hắn nghe thấy những tiếng bước chân nhàn nhạt đằng sau lưng và nhìn qua vai. Một trong những người Thức Tỉnh của hắn đến gần, mang theo tin tức. Có một biểu hiện háo hức, hắc ám trên mặt cô ta.
"Chúng ta đã xác nhận vị trí của chúng, thưa ngài."
Hắn gật đầu.
Nhóm sát thủ của Song đã xâm nhập vào thủ đô công hãm cùng với một đoàn tiếp tế. Những nhân viên nguyên gốc đã bị giết hại, và những kẻ giả mạo kia đã nhận lấy danh tính của họ. Sau khi vượt qua cổng thành, chúng đã biến mất vào sự hỗn loạn của thành phố quá tải dân số này mà không để lại dấu vết.
...Hoặc là chúng đã cho rằng như vậy.
Sự thật thì, Valor từ lâu đã đoán trước được đợt tấn công này. Những việc lén lút của đám sát thủ kia là vô dụng. Chúng đã chỉ tiến vào được thành phố bởi vì Tiểu Thư Morgan muốn chúng làm vậy.
Sẽ dễ hơn nhiều và kém đẫm máu nếu xử lý đám thủ hạ của Nữ Hoàng Sâu ở cổng, nhưng mà làm vậy thì vài tên trong số chúng có thể trốn thoát. Nên, chúng được phép cho tiến vào sâu hơn cái bẫy này.
Và bây giờ, Hiệp Sĩ Amiran được giao cho vinh dự trừng phạt đám hèn hạ khốn kiếp kia với danh nghĩa Valor.
Có thiệt hại ngoài ý muốn thì có sao chứ?
Hắn ta quay người và liếc nhìn người Thức Tỉnh gan dạ trên mái nhà. Với những chiến binh như này bên cạnh hắn, lũ chó của Song không có cơ hội gì cả.
Một nụ cười lạnh lẽo hiện lên môi Amiran.
"Vậy thì chuẩn bị đi. Chúng ta sẽ tấn công ngay khi chúng hành động."
Trong một phòng sản xuất trống rỗng của một nhà máy ngầm đã không còn hoạt động, một nhóm người đang ngồi quanh đống lửa ma quái. Ngọn lửa đó có màu xanh dương, và cháy mà không tạo ra chút khói nào. Một mùi hương dễ chịu lan ra từ ngọn ửa, nhưng mà những người vây quanh nó không có vẻ để ý đến.
Thủ lĩnh của nhóm người này là một cô gái mặc một bộ thường phục đơn giản, với một vết sẹo nhàn nhạt ngang trên gương mặt vốn xinh đẹp của cô. Cô là Vượt Bậc Giả Morrow, một cung phụng của đại gia tộc Song.
Hiện tại, Morrow đang lắng nghe âm thanh cào cào mà có vẻ đến từ đâu đó dưới sàn của nhà máy.
Gương mặt những người Thức Tỉnh quanh cô hơi căng thẳng.
Có một người mới trong số họ - một người đàn ông trong bộ đồng phục của Quân Đội Sơ Tán - lắng nghe âm thanh đó, mắt hắn ta mở rộng hơn một chút. Hắn là liên lạc của họ bên trong thủ đô công hãm này.
Sau vài giây yên lặng, người đàn ông lên tiếng:
"Thứ đó...nó sẽ không thoát ra chứ hả?"
Vượt Bậc Giả Morrow mỉm cười.
"Đương nhiên là sẽ. Khi ta ra lệnh cho nó làm vậy."
Cô yên lặng một giây, rồi nói thêm:
"Nhưng đừng lo lắng. Những Nô Lệ của Chị Bậc Thầy Muôn Thú là rất vâng lời. Mặc dù phải công nhận, thứ này là mạnh mẽ hơn những thú cưng bình thường của chị ấy."
Người đàn ông kia bật cười khô khan.
"À, ra là vậy. Vậy thì tốt."
Tên tội nghiệm này thậm chí không biết rằng hắn cũng là một trong những nô lệ đó.
"Dù sao thì, người của ngươi đã hoàn thành những chuẩn bị chưa?"
Người lính kia chần chừ một chút, rồi chỉ về phía tấm bản đồ chiếu ra từ thiết bị liên lạc của hắn:
"Rồi...tầng hầm ngay kia. Nó sẽ trống rỗng khoảng hai mươi bốn giờ kể từ bây giờ. Như cô có thể thấy, thưa tiểu thư, tầng hầm này kéo dài đến tận nội thành mà không vượt qua bất cứ trung tâm hậu cần lớn nào khác. Nó cũng đủ rộng để vận chuyển...thứ mà cô mang...đến nơi cô cần nó. Nhưng vài cây số cuối cùng dẫn đến cơ sở của Valor thì được bảo vệ quá kĩ càng."
Morrow lắc đầu.
"Để việc đó cho bọn ta. Trường hợp tệ nhất thì chúng ta sẽ bị buộc phải thả con nô lệ kia sớm hơn vài phút so với kế hoạch và để nó mở đường đến tận cơ sở trên mặt đất. Hiệp Sĩ Mùa Hạ sẽ không có thời gian để quay trở lại kịp từ tường thành. Và vì Lưỡi Kiếm Thì Thầm có vẻ như thật sự đã đến thế giới Mộng Ảo...thương vong mà sinh vật kia sẽ gây ra cho Valor sẽ là nghiêm trọng."
Cô không thích gì hơn tự mình tàn sát đám đạo đức giả mà phục vụ Kiếm Đế, nhưng tiếc là, nhiệm vụ của cô đơn giản là đưa món quà của Bậc Thầy Muôn Thú đến cho Morgan của Valor, đánh vào quân lính và cả danh tiếng của kẻ địch.
Dù sao thì, loại ngu ngốc vô năng gì mà lại cho phép một Sinh Vật Ác Mộng tàn phá ở ngay giữa thành phố của chúng?
Người đàn ông kia hắng giọng.
"A...nhưng tôi phải cảnh cáo cô, thưa tiểu thư. Những người Thức Tỉnh của Gia Tộc Valor gần đây có vẻ không yên. Vài tổ đội đã biến mất không để lại dấu vết. Tôi không cho rằng chúng tôi đã bị phát hiện...nhưng mà tốt hơn hết là không nơi chần chừ."
Vượt Bậc Giả Morrow quan sát gương mặt hắn một lúc, rồi gật đầu.
"Lời khuyên hợp lý. Chúng ta sẽ chờ đến khi Hiệp Sĩ Mùa Hạ chiến đấu với con Khủng Bố mà đang đến gần thành phố, nhưng mà những nhà tiên tri của chúng ta đột nhiên đều trở nên không có hiệu quả. Với sự mù mờ này, tốt hơn là nên đẩy nhanh kế hoạch."
Cô liếc nhìn những người Thức Tỉnh của mình và mỉm cười.
"Đến lúc hành động rồi, những chị em. Chuẩn bị tiến vào đường hầm. Hai người, truyền mệnh lệnh của ta cho những người canh gác sinh vật kia. Họ cần khiến nó chuẩn bị di chuyển nhanh nhất có thể. Chúng ta sẽ tấn công..."
Ở tầng đầu tiên của tháp chung cư, Hiệp Sĩ Amiran đang được vây quanh bởi những chiến binh Thức Tỉnh của Valor. Một trong số họ đang báo cáo:
"Kẻ địch có vẻ đã bắt đầu di chuyển. Chúng chắc chắn là đang nhắm vào việc tiến vào mạng lưới đường hầm hậu cần bên dưới thành phố...nếu chúng làm vậy, bắt toàn bộ chúng sẽ là rắc rối."
Amiran gật đầu.
"Quả thật. Đám khốn kiếp kia không thể được phép chui vào lòng đất. Không, chúng ta cần phải ép chúng ngoi lên bề mặt. Chuẩn bị tấn công. Chúng ta sẽ phá xuyên nóc của nhà máy và tàn sát chúng!"
Có một cái bóng quan sát hắn ta nói những lời đó.
Có một cái bóng quan sát Vượt Bậc Giả Morrow ra lệnh cho những sát thủ.
Cách đó một đoạn, Sunny thở dài và uống nốt chút cà phê của mình. Rồi, cậu cảm ơn chủ quán cà phê tị nạn kia, đứng dậy, và rời khỏi, lười biến ngáp một cái.
Cũng đến lúc cậu cần bắt đầu.