Chương 1120: Đánh Giá Hiệu Suất

Chương 1120: Đánh Giá Hiệu Suất

Sự khác biệt với mọi khi cũng tiếp tục sau khi trận chiến đã kết thúc. Thường thì, lực lượng nhân loại sẽ vội vàng rút lui khỏi chiến trường để thoát khỏi những sinh vật mà sẽ bị hấp dẫn đến bởi âm thanh và mùi máu...

Nhưng mà lần này thì quân đội tổng hợp lại ở yên tại chỗ. Một trại dã chiến được lập ra, vây quanh bởi những phòng ngự được vội vàng xây dựng lên. Những đội thu hoạch đi khắp chiến trường rộng lớn, thu thập mảnh hồn và mổ xẻ những cái xác của những Sinh Vật Ác Mộng mạnh mẽ nhất cho những vật liệu quý giá.

Như thể những chỉ huy của lực lượng chinh phạt này không hề lo lắng đến mối đe dọa từ những bầy sinh vật đang di chuyển. Trái lại, họ có vẻ chào đón mối nguy hiểm đó.

Quân đội tổng hợp đã được kết hợp lại để hủy diệt đám titan và giảm đi lượng Sinh Vật Ác Mộng ở trong vùng trước khi những thủ đô công hãm có thể chịu đe dọa. Cả hai mục tiêu đã được hoàn thành, nhưng mà những vị Thánh đã quyết định giết thêm nữa trong lúc có cơ hội - không ai biết khi nào thì Valor, Song, và chính phủ sẽ lại hợp sức lần nữa.

Chiến đấu ở biên giới của trại khả năng cao là sẽ tiếp tục trong ngày hôm nay và cả đêm, với vài bầy nhỏ hơn bị nghiền nát bởi bảy vị Thánh và những binh lính của họ.

Tuy nhiên, những thứ đó không khiến Sunny bận tâm lắm. Hiện tại, cậu có thể chỉ việc nghỉ ngơi.

Những Người Giữ Lửa, Bầy Sói và Người Hát Đêm đã kết thúc trận chiến cùng nhau, nên họ đã được nhận cùng nơi ở trong trại. Bất chấp việc chiến đấu mãnh liệt, thương vong là ít - không ai trong số những người sống sót từ Vùng Đất Lãng Quên, và chỉ vài người từ hai đại đội của Effie và Kai.

Đó chủ yếu là nhờ vào năm Bậc Thầy đã che chắn phần tệ nhất mà bầy sinh vật vô số kia có thể đưa ra.

Nên, tâm trạng bên trong phần này của trại là sôi nổi hơn là nghiêm trọng.

Trong lúc Sunny đi qua những hàng lều về phái một phương tiện tiếp tế nơi thức ăn đang được chuẩn bị, cậu nhận được nhiều phản ứng.

"Nhìn kìa! Là cậu ta!"

"Thần thánh vĩ đại...khi Bậc Thầy Sunless dụ con Bạo Chúa kia đến sông, tôi đã biết cậu ta rất tài giỏi. Nhưng mà tôi đã chỉ cho rằng cậu ta là trinh sát cực kì tài năng thôi, hiểu không? Ai biết được chúng ta có một con quái vật như vậy bên cạnh mình ngay từ lúc đó chứ..."

"Quái vật? Ác Quỷ thì đúng hơn! Chết tiệt, giờ thì tôi biết cái biệt danh kia từ đâu mà có được. Cậu ta phải là một trong những Vượt Bậc Giả đáng sợ nhất trong Góc, phải không? Không - trong cả thế giới ấy chứ."

"Tại sao mấy người ngạc nhiên chứ? Bậc Thầy Sunless là từ tổ đội của Ngôi Sao Thay Đổi, như Wolfie(Wolf/sói + Effie, biệt danh của Effie trong đại đội của cô) của chúng ta. Đương nhiên cậu ta cũng điên khùng không kém gì cô ấy rồi..."

"Tôi nghĩ mình sẽ mơ về cậu ta đêm nay. Tôi chỉ không biết đó là ác mộng hay là, bà hiểu mà...một loại giấc mơ khác..."

"Cái con nhỏ ngu ngốc này, mê trai đến mất cái não bé tí của cô teo lại nốt rồi hả? Cô là người Thức Tỉnh! Cô không có nằm mơ."

"À, ừ...đáng tiếc nhỉ...nhẹ nhõm, ý tôi là nhẹ nhõm!"

Sunny hơi thấy buồn cười với cuộc nói chuyện cuối cùng mà cậu nghe được, nhưng mà cậu không để ai phát hiện điều đó. Có vẻ như màn trình diễn nho nhỏ của cậu đã có hiệu quả...ít nhất là đối với những người lính thường này. Còn hiệu quả nó có đối với những mục tiêu của cậu - Morgan, Seishan, và từ đó là lực lượng của hai đại gia tộc trên lục địa - thì phải chờ xem mới biết được.

Cậu nhận một phần súp quân đội hào phóng và đi đến cái lều nơi bốn Bậc Thầy khác đang tập trung.

Bầu không khí bên trong là thư giãn, nhưng mà không có ai hủy đi bộ giáp của họ. Mặc dù tình hình có vẻ được kiểm soát, và những vị Thánh có vẻ tự tin về khả năng bảo vệ trại, không ai có thể biết chắc được gì khi có liên quan đến Ma Pháp. Nên, những chiến binh kinh nghiệm như họ sẽ không bao giờ hạ cảnh giác.

Kai đang lơ đãng lau mặt với một khăn ướt, Nephis mệt mỏi ngồi trên một giường gấp, Jet đang nằm ra trên một cái khác với biểu hiện sung sướng trên mặt, và Effie...đương nhiên là Effie đang ăn như sói đói một lượng thức ăn không hợp lý.

Khi nhìn thấy cậu bước vào thì cô buộc bản thân ngừng lại một giây. Nữ thợ săn nhìn chăm chú Sunny với ánh mắt mở to tròn.

"Sunny...cái quái gì vậy? Cậu chỉ...bùm! Rồi như hóa cuồng! Thật ra là có phần hoành tráng."

Effie ngừng lại một giây, rồi nói thêm với ánh mắt lấp lóe:

"Và kể từ lúc nào mà cậu có thể biến thành quỷ bóng tối?! Cậu Vượt Giới Hạn rồi? Cậu bí mật là Thánh phải không hả? Không, đó là không thể...có thể không vậy?"

Cậu hứng chịu đợt oanh tạc câu hỏi đó, rồi ho khan.

"Chỉ là một chiêu trò tôi nghĩ ra ở Trung Nam Cực. Một ứng dụng đặc biệt của Kĩ Năng Vượt Bậc của tôi."

Effie giữ im lặng vài giây, rồi lắc đầu.

"Cậu đáng sợ lắm đó. Chúng ta làm bạn đi!"

...Rồi, cô nhếch mép cười và nói thêm:

"Ồ...và lần sau thử làm con quỷ bóng tối của cậu to hơn nữa. Nhìn nó khiến tôi thật sự muốn cưỡi cậu lần nữa..."

Trong lúc một biểu hiện kì lạ xuất hiện lên mặt Jet, nữ thợ săn bắt đầu cười khúc khích và nhét một muỗng đầy súp vào miệng mình.

Sunny chán nản lắc đầu.

"Đừng để ý cô ta. Con quỷ đó thật ra là cơ thể tôi trong Ác Mộng. Còn con...đồ lưu manh to xác kia...thì bị đưa vào cơ thể một đứa trẻ nhỏ. Nên tôi để cô ta cưỡi trên vai tôi, để tiết kiệm thời gian. Nghĩ lại thì, đó là một sai lầm khổng lồ."

Jet lười biếng mỉm cười từ trên giường.

"Cậu thật sự đâu có cần phải giải thích, biết mà hả?"

Sunny thoáng liếc sang Neph rồi trợn mắt.

"Tôi biết. Nhưng tôi muốn!"

Kẻ Gặt Hồn bật cười.

"Hiểu rồi. Ừ thì, dù sao đi nữa...hôm nay làm tốt lắm. Còn về việc Sunny đã làm và danh tiếng cậu ta nhận được..."

Cô nhìn Kai, Effie, và Nephis rồi nhún vai.

"Thì là như vậy đó. Ở Trung Nam Cực, mọi người đều biết cậu ta là một chiến binh quyết liệt đến dường nào. Bây giờ, mọi người ở Đông Nam Cực cũng sẽ biết."

Kai ngập ngừng một chút, rồi nói:

"Chúng tôi đương nhiên biết rõ việc đó. Hơn ai khác. Chỉ là...Sunny, cậu thường tránh khỏi ánh đèn sân khấu. Nhìn thấy cậu không giống bình thường như thế kia là hơi kì lạ. Mọi thứ ổn chứ?"

Sunny mỉm cười khiến bạn cậu an tâm rồi gật đầu.

"Chắc rồi. Tôi đã tránh ánh đèn vì như vậy là tiện, và giờ thì tôi không...vì như này là tiện hơn. Nên, đừng lo lắng."

Rồi, cậu nhìn sang Nephis và nhướng mày:

"Còn cô? Không bình luận gì hả?"

Cô quay đầu và quan sát cậu vài giây.

Cuối cùng, Nephis nhìn đi và đơn giản nói:

"...Kiếm thuật của cậu đã tiến bộ."

Và chỉ có vậy.

Sunny mở miệng muốn đáp lại, nhưng rồi trở nên im lặng. Lông mày cậu hơi nhíu lại.

Thở dài, cậu tìm cho mình một chỗ ngồi và tập trung vào thức ăn.

Đó là vì cái bóng cậu để bên ngoài lều đã phát hiện ai đó đi về phía họ...

Giáp đen, áo choàng đỏ, mắt chu sa mà đủ sắc bén để cắt cả thép.

Morgan đang đến ghé thăm họ.