Chương 1115: Sinh Vật Ánh Sáng Và Bóng Tối

Chương 1115: Sinh Vật Ánh Sáng Và Bóng Tối

Hoàn toàn tập trung vào việc gây ra nhiều hủy hoại nhất có thể, Sunny tàn sát đám Sinh Vật Ác Mộng. Sức mạnh của một vỏ ác quỷ bóng tối được tăng cường tối đa là đáng kinh ngạc...sức mạnh đó thật ra vĩ đại đến mức say mê nó đơn giản là quá dễ dàng.

Nhưng mà, cậu không làm vậy. Màn đồ sát dã man này chỉ là biểu diễn...mặc dù Sunny đã cho phép bản thân vui sướng lao vào sự điên cuồng của trận chiến, cốt lõi trong tâm trí cậu vẫn giữ lạnh lùng và trong suốt. Càng chém giết nhiều, phần ý thức đó của cậu càng trở nên ảm đạm.

'Morgan đang làm quái gì vậy?'

Những Người Giữ Lửa đáng lẽ là phải kiềm chế sự tiến công của đám Sinh Vật Ác Mộng đến khi quân chi viện kéo đến từ những phần khác của chiến trường để chữa trị lỗ hỏng trong đội hình quân đội. Họ đã làm vậy rồi...nhưng mà quân chi viện lại không đến.

Một khủng hoảng khác đã xảy ra, kheiens Morgan không thể cử thêm đại đội đến thay thế họ?...Hay là có gì khác đang xảy ra?

Sunny không biết, và không có thời gian để quan tâm. Cậu có lẽ đang khiến việc chém giết vô số sinh vật là đơn giản đối với mình, và thật ra chỉ mang lại cho cậu sự sung sướng tàn nhẫn, nhưng mà đó thật sự không hề dễ dàng.

Cậu khỏe, nhanh, và cực kì điêu luyện. Giáp và vũ khí của cậu cũng xuất sắc...nhưng mà, có quá nhiều kẻ địch đang đè ép đến năm Bậc Thầy và binh lính của họ. Bầy Sinh Vật Ác Mộng thật sự có vẻ bất tận.

Kể cả nếu như đa số đám sinh vật kinh tởm kia là không đủ mạnh để đe dọa đến Sunny, và cũng dễ giết, chỉ riêng số lượng đó cũng là một mối de dọa. Nhiệm vụ của cậu không phải chỉ chống cự dòng lũ quái vật, mà là chém xuyên qua nó, phá vỡ đà của nó.

Và đó...là một công việc gian nan. Sunny phải cẩn thận từng bước của mình, và suy nghĩ đến chục bước kế tiếp. Nếu không thì, sẽ quá dễ để rơi vào tình huống mà không còn bước tiếp theo nào để đi được cả.

Mặc dù phải công nhận, cậu có thể chém giết xuyên ra khỏi nhiều tình huống mà sẽ là án tử hình đối với một người Vượt Bậc khác. Nhưng dù vậy, Sunny phải cẩn thận về nơi cậu di chuyển và động tác cậu làm ra.

Những người khác cũng chật vật với vấn đề tương tự. Kai là dễ thở nhất, vì tốc độ và khả năng bay khiến khả năng di chuyển quanh chiến trường gần như không thành vấn đề. Nephis cũng có chút không gian để dễ thở, vì những ngọn lửa của cô có thể dọn ra một không gian quanh bản thân.

Sunny, Effie, và Jet thì đang bắt đầu gặp khó. Cơ hội là, họ sẽ phải rút lui về phía đội hình Thức Tỉnh sớm mà thôi - một khi việc đó xảy ra, bản thân đội hình sẽ chịu phải gánh nặng lớn hơn.

'...Nhưng mà vẫn chưa.'

Cậu vẫn chưa đóng xong vai diễn kẻ đồ sát hắc ám của mình.

Nằm trong cái ôm của bóng tối, Sunny nghiến răng và tiếp tục chiến đấu. Đây...đây là tốt, thật sự. Cậu đã nhớ cảm giác này, cảm giác tung ra toàn lực và chiến đấu với tính mạng trên bàn đặt cược.

Lúc ở Trung Nam Cực, cậu đã luôn là một người quan sát tách biệt. Cậu đã đóng vai trò một người mà cũng tuyệt vọng và hoảng sợ như mọi người quanh mình, nhưng mà đó là dối trá. Cậu không hề. Sunny đã cho pháp bản thân đắm mình trong vai diễn đó.

Sự thật thì, cậu đã rất hiếm khi ở trong nguy hiểm thật sự trong những tháng qua. Đã luôn là tính mạng của những người khác mà cậu đã nỗ lực muốn gìn giữ, không phải của bản thân. Những lần mà Sunny thấy mình ở trong nguy hiểm trí mạng ở Nam Cực đã là ít, và những thế lực chống lại cậu vào những lúc đó là quá không thể vượt qua để có thể chiến đấu đàng hoàng. Cậu đã chỉ có thể bỏ chạy.

Thậm chí với Quái Thú Mùa Đông...tính mạng của bản thân cậu đã không hề chịu đe dọa đến tận lúc cuối cùng.

Bây giờ cũng vậy. Nhưng mà, Sunny đã gạt bản thân cảm giác là không phải vậy.

Vậy nên, cậu giết Sinh Vật Ác Mộng.

Có bao nhiêu cậu giết bấy nhiêu.

Cậu dễ dàng chém giết những sinh vật yếu hơn, gần như chỉ đi ngang qua - cơ thể cao to có vẻ như di chuyể với sự duyên dáng tàn nhẫn, ớn lạnh của một kẻ giết chóc bẩm sinh. Màn sương đỏ và âm thanh gầm rú đau đớn vây quanh cậu như một tấm áo choàng hắc ám.

Những sinh vật mạnh hơn thì mất chút thời gian để giết, nhưng chúng cũng không thể thoát khỏi cảnh ngã xuống. Có quá ít thứ ở Nam Cực mà có thể chịu đựng sức mạnh, kĩ năng của cậu, và sự sắc bén của Tội Lỗi An Ủi. Những sinh vật duy nhất mà khiến Sunny phải ngưng lại là đám Ác Quỷ, đơn giản vì năng lực của chúng là đa dạng và khó đoán.

Nhưng mà, đến hiện tại, đã có đủ dụng cụ trong tủ đồ nghệ của cậu để có thể lo liệu hầu hết những mối đe dọa kia. Chỉ là vấn đề nhận dạng điểm mạnh của kẻ địch, và tìm cách biến sức mạnh đó thành một điểm yếu.

Tất cả ngã xuống dưới kiếm cậu. Chậm rãi, một đống xác mọc lên trước Sunny, tạo thành một rào cản tự nhiên chống lại bầy sinh vật đang tiến đến. Ban đầu, cậu vui vẻ vì có chút phòng ngự thêm mà chiến lũy ghê rợn kia mang lại.

Nhưng một khi ngọn đồi đủ cao, đám Sinh Vật Ác Mộng bắt đầu lao về phía Sunny từ trên cao. Đó...là không lý tưởng...

Nhưng mà, Sunny tiếp tục chiến đấu.

Kể cả khi Effie không thể đẩy lui bị đẩy lui và buộc phải quay trở lại đội hình, cậu vẫn giữ yên vị trí, thực hiện điệu khiêu vũ dã man của tử thần. Kể cả khi Kẻ Gặt Hồn không biết ngừng nghỉ phải chửi thề qua hàm răng nghiến lại và rút lui, cậu vẫn tiếp tục chém giết. Kể cả khi Kai linh hoạt bay cao vào bầu trời, hủy đi kiếm và triệu hồi cung, cậu vẫn không chịu lùi lại một bước.

Đến cuối cùng, chỉ còn lại hai người họ ở phía trước đội hình - Sunny và Nephis. Một như là thiên thần bọc trong ánh sáng trắng rực rỡ, còn lại như ác ma bọc trong hắc ám và bóng tối.

Cả hai chiến đấu với sự quyết tâm lạnh lẽo, tàn nhẫn, không chùn bước, tàn sát kẻ địch bằng mọi giá...như thể hai người họ đang thi đấu xem ai có thể giết nhiều hơn.

Sunny đang làm hết sức để có thể trở thành người chiến thắng trận thi đấu đó.

Đến một lúc, đang chiến đấu với một sinh vật đặc biệt mạnh mẽ, cậu cảm giác vỏ bóng tối bắt đầu không chịu nổi nữa. Không chần chừ, Sunny hủy đi Áo Choàng và triệu hồi Hoàng Hôn Thất Sủng. Rồi, cậu cho phép hình dạng bóng chủng tan biến và lao ra khỏi bộ vỏ tan vỡ về phía kẻ địch.

Tội Lỗi An Ủi lóe lên, và cùng lúc, cái đuôi bọ cạp của Sinh Vật Ác Mộng bắn ra trước. Nó xuyên qua lớp lụa bền chắc của tunic cậu, và cả làn da cứng như đá của cậu, cắm sâu vào da thịt.

Nhăn nhó, Sunny chém đầu con mantichora (quái vật đầu người, thân sư tử, đuôi bọ cạp), rồi đẩy bản thân khỏi mũi chích ghê gớm của nó và dùng Nguyện Vọng Cuối Đời được nạp đầy để chữa trị vết thương của mình.

Rồi, như thể không có gì vừa xảy ra, cậu tiếp tục giết.

Cậu đã trở nên yếu hơn khi thiếu đi sự hỗ trợ từ vỏ của con quỷ bóng tối, nhưng mà cũng linh hoạt và khó giữ lại hơn. Thanh kiếm ngọc không từng ngừng lại trong công việc gặt hái tính mạng.

Giờ khi Sunny lại mặc Hoàng Hôn Thất Sủng, thì có vài việc khác mà cậu có thể làm.

Nhìn về phía mà đám Sinh Vật Ác Mộng có vẻ như lần lượt biến mất vào ánh sáng trắng rực rỡ, không để lại dấu vết, Sunny chần chừ một giây, rồi kích hoạt Phước Lành Hoàng Hôn.

Rồi nói với giọng nhàn nhã, thư giãn:

[Chào Neph...như nào rồi?]