Chương 1093: Khoảnh Khắc Hoàn Hảo
APC hơi chật chội, nhưng mà bốn Bậc Thầy đã có thể khiến bản thân thoải mái. Họ đang ngồi trên những thùng đạn đã rỗng, thưởng thức vài món ăn vặt mà Kai đang đưa ra. Bầu không khí bên trong phương tiện bọc giáp là thả lỏng đến ngạc nhiên, và đội Thức Tỉnh dưới chỉ huy của cung thủ cũng đang tôn trọng cho họ chút không gian.
Effie đang nói chuyện.
"...đợi đã, đợi đã, đợi chút đã. Gì cơ? Đó đúng là buồn cười mà!"
Cuộc đối thoại tự nhiên chuyển sang hướng kì lạ, dẫn đến việc Kai chia sẻ những chi tiết về lúc hắn và Sunny gặp nhau lần đầu. Lúc đó, một người đã bị giam trong một cái giếng sâu, người còn lại thì đã hơi điên dại sau khi sống một mình ở Thành Phố Hắc Ám.
Nữ thợ săn đã biết về những điểm cơ bản, nhưng mà đây là lần đầu tiên cô nghe kể lại toàn bộ câu chuyện đó. Cô ta không ngừng cười được.
"Tôi có thể tưởng tượng ra mà..."
Effie chùi mắt, rồi liếc nhìn Effie và tò mò hỏi:
"Còn chị, Đại tá? Làm sao chị lại trở thành tiên đỡ đầu cho Sunny?"
Kẻ Gặt Hồn mỉm cười, tựa ra sau với một lon nước giải khát trong tay.
"...Tiên đỡ đầu là gì? Là một loại Sinh Vật Ác Mộng?"
Effie nhìn cô ta chăm chú vài giây, rồi lắc đầu chán chường.
"Tiên đỡ đầu là gì...chết tiệt. Hai người đúng là từ cùng một lò mà..."
Jet bật cười.
"Chắc là không phải hả. Ừ thì, cũng không có nhiều chuyện gì để kể. Tôi được giao nhiệm vụ trông chừng một Khát Khao Giả, và Khát Khao Giả đó đã là Sunny. Rất hiếm khi có những đứa trẻ từ ngoại ô như chúng tôi sống sót Ác Mộng đầu tiên, nên tôi duy trì liên lạc."
Sunny thở phào nhẹ nhõm khi cậu nhận ra Jet sẽ không miêu tả khoảnh khắc chính xác mà cậu đã tỉnh lại...và việc xảy ra ngay sau đó. Không cần gì phải cho thêm Effie đạn dược! Nếu Jet nói lộ ra, cậu sẽ không bao giờ được cô ta để yên cho cả...
Cậu mở miệng định thay đổi chủ đề, nhưng mà vào đúng lúc đó, một thông báo khẩn cấp vang lên trong APC. Sunny không hề thích âm thanh đó chút nào cả. Ngước lên nhìn màn hình liên lạc, cậu cau mày. Gần như cùng lúc, thiết bị liên lạc của cậu rung lên, cũng nhận được một tin nhắn.
Trong lúc Kai đứng dậy để đi đến máy tính, ba người còn lại kiểm tra thiết bị liên lạc của mình. Tin nhắn mà Sunny và Jet nhận được có lẽ hơi khác, vì SRU có được nhiều thông tin hơn...nhưng mà cơ bản là như nhau.
"Chết tiệt thật."
Sunny liếc sang hai người bạn mình, nhìn thấy biểu hiện buồn rầu trên mặt họ. Chuỗi Ác Mộng...vừa mới vào một đợt leo thang nhanh chóng nữa. Hàng chục Cổng vừa mở ra trên khắp Đông Nam Cực cùng lúc, và những tín hiệu ban đầu cho thấy đa số, nếu không phải toàn bộ, là ở Cấp Độ Ba.
Tệ hơn nữa, đã được xác nhận là có vài titan đã xuất hiện, sẵn sàng phá hoại khắp trên lục địa này. Mặc dù ba vị Thánh đã giết vài sinh vật như vậy trong vài tháng qua, tình hình vẫn tương tự đến ghê rợn với việc đã xảy ra ở Trung Nam Cực. Liệu toàn bộ Quân Đội Sơ Tán có thể lo liệu khủng hoảng đột ngột này? Sunny không chắc.
Cơ hội của họ là cao hơn nhiều so với quân đội ở Trung Nam Cực, nhưng dù vậy...tình hình vừa chuyển từ xấu sang tồi tệ.
Jet thở dài.
"Lại thêm titan hử...không biết có con nào là Đồi Bại hay không."
Effie tiếp tục ăn những thức ăn vặt của mình, có vẻ không hề bận tâm với tin tức nghiêm trọng này. Cô chỉ nhún vai.
"Chúng ta sẽ sớm biết mà thôi. Bây giờ lo lắng cũng đâu được gì, phải không hả?"
Kẻ Gặt Hồn nhếch mép cười.
"Đúng là vậy. Ừ thì...trừ khi một trong số những titan đó tình cờ xuất hiện ngay giữa chúng ta và thủ đô công hãm."
Nữ thợ săn đột nhiên ngừng nhai, đây là một hành vi rất kì lạ đối với cô, và yên lặng lườm Jet.
"Đại tá Jet...chị thật sự phải nói câu đó ra miệng hả?"
Vào lúc đó, Kai quay trở lại từ màn hình máy tính với vẻ mặt lo âu. Hắn nhìn họ vài giây, rồi thở dài.
"Có thay đổi trong kế hoạch. Con đường mà chúng ta đáng lẽ dùng để quay lại không còn khả thi nữa, nên...Chỉ Huy Quân Đội ra lệnh điều hướng lực lượng thám hiểm. Chúng ta sẽ rút lui đến một thành pố khác, và đóng quân ở đó đến khi có mệnh lệnh khác."
Effie thở dài và chán nản lắc đầu.
"Thấy chưa..."
Sunny và Jet nhìn nhau. Họ đã không nhận được mệnh lệnh mới, nên SRU vẫn trông đợi họ ở cùng hai đại đội. Đó là một sự nhẹ nhõm.
Kai quay sang họ và nặn ra một nụ cười.
"Sunny, Vượt Bậc Giả Jet...chúng tôi sẽ phải làm phiền hai người trợ giúp trong việc di chuyển qua vùng hoang dã, cũng như hỗ trợ những trinh sát của chúng tôi. Hi vọng hai người không ngại. Nếu mọi thứ ổn thỏa, thì chúng ta sẽ ở sau tường thành trong ba ngày."
Sunny nhìn quanh.
"Tại sao hai người chúng tôi lại ngại chứ? Nơi này như là khách sạn cao cấp vậy...tôi đã không được cho ăn ngon như vậy từ một lúc rồi."
Một nụ cười nhỏ hiện lên mặt cậu. Kai gật đầu.
"Tuyệt vời! Vậy thì tôi xin phép. Tôi sẽ đi sắp xếp việc thay đổi phương hướng cho đoàn."
Hắn quay trở lại trạm liên lạc, để lại ba người ngồi đó. Sunny thở dài, nụ cười biến mất khỏi gương mặt cậu.
'Vậy là lúc này đây. Một khoảnh khắc hoàn hảo...'
Hai ngày trôi qua trong bầu không khí căng thẳng nhưng vẫn lo liệu được. Lực lượng thám hiểm đang tiếp tục cuộc hành quân, di chuyển qua những đồng bằng bao la của Đông Nam Cực với tốc độ có thể chấp nhận. Những trận chạm trán mà họ có tăng lên về tần số lẫn độ mãnh liệt, nhưng mà với những cái bóng của Sunny dò đường ở trước, họ đã có thể tránh thoát những trận chiến lớn.
Phần còn lại của lục địa không ổn như vậy. Đông Nam Cực rối loạn, với những đợt tấn công các thành phố trở nên đáng sợ hơn theo từng ngày. Quân Đội Sơ Tán đang cầm cự, trong lúc này, nhưng mà tương lai có vẻ âm u. Cùng lúc, những vị Thánh hợp sức lại để đối mặt đám titan phá hoại. Trận chiến của họ kéo dài nhiều giờ mãnh liệt, và kết thúc trong một kết quả hòa cay đắng.
Hai con titan chết đi, nhưng mà những người Vượt Giới Hạn phải rút lui, mỗi người đều mang trong người những vết thương nặng nề. Vài sinh vật vẫn còn đó, bao gồm một con Titan được xác nhận là Đồi Bại. Hiện tại, không có con nào trong số chúng di chuyển về phía những thủ đô công hãm. Nhưng mà đó chỉ là vấn đề thời gian.
'Tệ...nghe mùi đúng là tệ mà.'
Sunny đang ở phía sau APC của Kai, ngồi trên một cái thùng với mắt nhắm lại. Những cái bóng của cậu đang ra ngoài trinh sát, và Jet thì đang ngủ trên một thùng hàng bên cạnh, dùng áo khoác quân sự của cô làm chăn đắp.
Đột nhiên, thiết bị liên lạc của cô phát ra âm thanh du dương. Vì đó không phải là thông báo từ Chỉ Huy Quân Đội, Sunny không để ý đến nó. Nhưng mà Kẻ Gặt Hồn thì ngồi dậy, đánh một cái ngáp, và liếc nhìn tin nhắc với biểu hiện bực bội. Cô giữ im lặng vài giây, rồi nhăn nhó và đưa cậu nhìn màn hình thiết bị liên lạc.
Sunny mở mắt ra và đọc tiêu đề của một bài viết tuyên truyền được đính kèm với tin nhắn. Mắt cậu hơi tối đi. Tiêu đề là:
"Những Đại Gia Tộc Truyền Thừa thông báo sẽ toàn lực ủng hộ những nỗ lực sơ tán ở Góc Nam! Trong giờ phút nhân loại cần nhất, những chiến binh vĩ đại nhất của họ đứng lên chống lại lực lượng của Ma Pháp Ác Mộng. Những tinh anh của Bastion và Ravenheart đã trên đường đến chi viện cho những người lính quả cảm của Quân Đội Sơ Tán..."