Chương 1091: Bóng Thứ Năm

Chương 1091: Bóng Thứ Năm

Sunny vẫn còn đang khôi phục từ việc linh hồn bị xé rách, rồi may lại vào nhau. Nhưng mà, trận chiến vẫn đang sôi sục, nên cậu không có thời gian để yên bình nghỉ ngơi...đó cũng ổn. Dù sao thì cậu từ lâu đã quen với việc chiến đấu trong những tình trạng tồi tệ nhất.

Chỉ mất cậu một giây để đánh giá tình hình. Có vẻ như cậu đã mất tỉnh táo một lúc lâu. Chiến trường đã bị tàn phá và xới tung lên, ngay cả dòng sông cũng hơi thay đổi đường chảy của nó. Nước sống, vốn là trong veo, giờ có vẻ đục ngầu và độc hại. Effie và Kai vẫn đang chiến đấu với con rết ghê gớm kia ở nơi nước nông, với Thánh hỗ trợ họ từ bóng tối. Cả ba có vẻ vẫn đang ổn.

Nhưng mà những người lính thì đang chật vật để thủ vững. Dốc của bờ sông đầy những mảnh xương vỡ vụn, và hàng trăm thủ hạ kinh tởm của con Bạo Chúa đã bị phá hủy. Nhưng mà vẫn còn hàng trăm con nữa, và giờ khi Thánh bận rộn biến Rết Đầu Lâu thành cái bia nhắm bắn và dùng pháp thuật [Gánh Nặng Hòa Bình] của Cung Chiến Của Morgan đè nó xuống, cô không còn có thể phá đi đà của những làn sóng quái vật tiếp theo.

Chỉ có một mình Jet. Kẻ Gặt Hồn di chuyể như một bóng mờ xinh đẹp giữa đám quỷ xương, xóa từng con này đến con khác khỏi tồn tại, nhưng mà cô chỉ là một người. Cho dù có nhanh và chết chóc đến mấy, cô vẫn không thể ở vài nơi cùng lúc.

Sunny chần chừ, cố gắng làm ra quyết định. Bản năng của cậu là đi về phía mối đe dọa lớn nhất, và tự mình loại nó khỏi phương trình. Nhưng mà, con Bạo Chúa vẫn còn mạnh mẽ và hung hăng. Ngay cả khi không có phần lớn năng lực của nó, con rết đang chiến đấu đáng sợ. Khó để nói rõ sẽ mất bao lâu để hạ gục nó. Còn những người lính thì sẽ tiếp tục chịu đau khổ dưới đợt tấn công của đám quỷ xương đến khi nó ngã xuống.

Vậy nên, cậu phải làm gì đây? Theo thói quen của mình và chạy đua giết con Bạo Chúa, hay là chống lại bản năng và tin tưởng Effie và Kai, tập trung vào việc tiếp sức cho những người lính thường?

Sunny thở dài.

'Bản năng là rất tuyệt. Nhưng mà nhân loại có thể vươn lên trên đám dã thú là nhờ có lý trí.'

Đến cuối cùng, cho dù nó có cảm giác không tự nhiên đến mấy, cậu không thể làm tốt hơn là tiếp tục theo kế hoạch. Vai trò của cậu là dẫn dụ con Bạo Chúa đến nơi mai phục, rồi đặt những trở ngại trên đường tiến của quân đội xương để khiến những người Thức Tỉnh và lính thường có thể dễ dàng cầm cự hơn.

Nên...Sunny sẽ đặt bản thân giữa đám sinh vật kia và những nhân loại.

Trước khi lao vào tham chiến, cậu hủy đi Ác Mộng và tiểu yêu. Chúng đã làm tốt trong việc bảo vệ cậu - ném hai kẻ đó vào bầy kẻ địch Ngã sẽ hại nhiều hơn lợi.

Rồi, Sunny liếc xuống, về phía những cái bóng ở trên mặt đất trước mặt cậu. Bốn cái đầu tiên là những kẻ đồng hành cũ - ảm đạm, vui vẻ, ớn lạnh, và kiêu ngạo. Cái thứ năm thì là mới.

Cái bóng thứ năm có vẻ ngây thơ và tốt tính. Mặc dù nó không sôi nổi bằng, tên này có vẻ tương tự cái bóng vui vẻ...hơi quá nhiều. Nhiều đến mức mà Sunny không thể không cảm thấy vẻ thân thiện hòa ái kia chỉ là mặt ngoài.

Và bên dưới mặt nạ đó, cậu có thể cảm nhận được một dấu vết của sự xảo quyết bất tận. Cái bóng này nhất định không tốt lành gì...nó rõ ràng là đủ loại tinh quái!

Cậu nhướng mày và thở dài.

"...Mày là một kẻ hư hỏng, phải không hả?"

Cái bóng hư hỏng nhìn cậu chăm chú, tỏa ra không gì khác ngoài sự bất ngờ ngây thơ. Đến cuối cùng, cái bóng lắc đầu với sự chân thành thuần khiết. Nó có vẻ hơi bị tổn thương.

Như thể cái bóng đang nói:

"Ai cơ? Tôi ư? Ôi không, đương nhiên là không rồi! Tôi sẽ không bao giờ..."

Sunny nheo mắt lại.

"Ừ...ừ, được rồi. Vậy thì, đi thôi. Không biết mày phát hiện chưa, nhưng chúng ta đang ở giữa một trận chiến."

Cái bóng nhìn cậu, rồi gãi gáy và liếc nhìn những anh em của nó, như thể không rõ phải làm gì. Khi bốn cái bóng kia di chuyển về trước để quấn bản thân vào cơ thể cậu, thì nó cũng nhanh chóng theo sau.

Một cảm giác sức mạnh tràn trề truyền ra khắp cơ thể cậu. Cậu hít sâu một hơi, làm quen với giới hạn mới của mình, rồi nhìn thấy Effie vừa phá vỡ một tá cái chân của con Bạo Chúa với cái khiên tròn của cô. Ngay tức thì, giới hạn của cậu được mở rộng thêm nữa.

Sunny mỉm cười, triệu hồi Cảnh Tượng Tàn Nhẫn, và lao về phía trước. Cùng lúc, cậu dùng [Phước Lành Hoàng Hôn] để thiết lập một liên kết tinh thần với Jet và phối hợp hành động giữa họ.

Cô di chuyển sang phải. Kẻ Gặt Hồn sẽ phụ trách nửa phía tây của hàng phòng ngự, còn Ác Quỷ sẽ làm loạn ở nửa phía đông.

Những cái óng dâng lên trước. Trong giây kế tiếp, âm thanh xương vỡ tràn ra khắp chiến trường.

Cuối cùng, Kai là người hạ gục Rết Đầu Lâu. Thánh đã khiến nó chậm chạp và đầy sơ hở với những mũi tên của cô, cho Effie một cơ hội để tung ra một đòn đánh hủy diệt về phía đầu sinh vật, khiến hộp sọ nó rạn nứt.

Đương nhiên, chỉ nhiêu đó là không bao giờ đủ giết một Bạo Chúa Đồi Bại. Nhưng mà, nó đã cho Kai một cơ hội để tung ra đòn trí mạng đối với sinh vật ghê tởm kia.

Bay qua bầu trời, hắn đặt bản thân ngay trên con rết và kéo cung. Lần này, một mũi tên làm từ ngọn lửa thiêu đốt xuất hiện trên dây cung. Nhiệt độ từ mũi tên đáng sợ đến mức có vẻ như bản thân thế giới đang tan chảy quanh nó.

May mắn là, Kai được bảo vệ bởi một bộ giáp làm từ vảy rồng. Không bị ảnh hưởng bởi nhiệt độ thiêu đốt đó, cậu thả ra mũi tên rực lửa. Nó bay xuống như một tia sáng, tiến vào đầu lâu sinh vật thông qua vết nứt nhỏ.

Rồi, một vụ nổ đáng sợ thắp sáng đầu con Bạo Chúa từ bên trong. Những tia lửa và những dòng khói bắn ra từ miệng nó, từ cái lỗ mà thân cây gãy đã từng mọc ra từ, và từ những hốc mắt trống rỗng của vô số đầu lâu.

Cái đầu lâu khổng lồ, không thể phá hủy của bản thân con rết có vẻ muốn nổ tung ra, trong một chốc. Nhưng mà đến cuối cùng thì nó không làm vậy. Những dòng khói lửa tỏa ra từ đầu nó, sinh vật lung lay, rồi nặng nề ngã sầm xuống đất.

Rết Đầu Lâu đã chết.

Không còn con Bạo Chúa, đám thủ hạ của nó mất đi sự gắn kết. Effie, Kai và Thánh cũng rảnh tay để tấn công chúng từ phía sau. Bị kẹt giữa họ và lực lượng chính, quân đội xương nhanh chóng tiêu tan.

Chỉ một lúc sau đó, nó đã hoàn toàn bị tiêu diệt.

Nhìn chiến trường, đầy những mảnh xương vỡ, Sunny hít một hơi sau.

'Không thể tin nổi. Một kế hoạch thật sự đã thành công. Hình như đây là lần đầu tiên...'