Chương 1081: Hồ Đổ Nát
Không lâu sau đó, họ đến tiền đồn của quân đội. Đã có vài Sinh Vật Ác Mộng tấn công họ trên đường, bao gồm một con Quái Vật Đồi Bại đặc biệt tà ác. Những con trước bị Sunny xé xác với những cánh tay dệt ra từ bóng tối, con sau thì bị cậu đích thân chém gục với một thanh kiếm cũng từ bóng tối.
Những ngày nay, cậu cố gắng tránh làm bẩn tay mình, chủ yếu dựa vào Hiện Thân Bóng Tối để tàn sát kẻ địch. Sunny muốn trở nên thành thạo Kĩ Năng đó, và để làm vậy, cậu cần nhiều rèn luyện.
Thêm vào đó nữa, cậu cảm giác không cần thiết phải đến mặt đối mặt với mỗi con quái vật nguyền rủa cản đường mình.
Có lẽ là vì bản chất của nhiệm vụ hiện tại trong vai trò trinh sát độc lập, hoặc có lẽ là vì Sunny đã có cơ hội quay trở lại cách hành động cẩn trọng và lén lút sau nhiều năm bị ép phải đóng vai trò chiến binh ở tiền tuyết...dù sao đi nữa, cậu cố gắng chỉ trực tiếp cận chiến với kẻ địch nếu cậu chắc chắn có thể giết chúng chỉ với một đòn duy nhất.
Thường thì, chỉ một đòn tấn công của Sunny là đủ. Nếu không thì cậu sẽ lựa chọn tránh né trận chiến đó hoàn toàn.
Tiền đồn quân đội này nằm dưới lòng đất, tương tự với trạm tiếp tế mà cậu từng ghé đến ở Trung Nam Cực. Tuy nhiên, là một thành viên của Đơn Vị Trinh Sát Đặc Biệt, Sunny biết rất rõ nơi ẩn giấu của những tài nguyên quân đội. Tốt hơn nữa, Đông Nam Cực không có vấn đề gì trong sự liên lạc...ừ thì, ngoại trừ sự quấy nhiễu thông thường từ Kêu Gọi...nên cậu đã có thể radio đến cho họ biết trước sự xuất hiện của hai người họ.
Sunny và nữ phi công MWP được một tổ đội Thức Tỉnh thiếu ngủ đón lấy. Bất chấp sự mệt mỏi thấy rõ của họ, những người lính thẳng người và nghiêm chào cậu đầy tôn trọng. Mắt họ cho thấy một tia tôn kính.
'Lại như này...'
Sunny gặp những ánh mắt như này khắp nơi ở Nam Cực, ít nhất là từ giữa những người lính. Quân Đội Đầu Tiên và Quân Đội Thứ Hai đã hợp thành một, nhưng mà trong đó, những người mà đã ở Góc Nam từ ngày đầu tiên của Chuỗi Ác Mộng được đối xử với sự tôn trọng thầm lặng.
Việc này là tăng lên gấp mười lần đối với những người mà đã chiến đấu ở Trung Nam Cực. Trung Nam Cực đã là chiến trường kinh khủng nhất của chiến dịch đến thời điểm hiện tại, và gần như cả một tập đoàn quân được cử đến đó đã bị diệt sạch. Chỉ có vài người sống sót đây đó và trong số đó thì phần lớn cũng là những người bị thương được sơ tán khỏi.
Không cần phải nói, Sunny vừa là người từ Trung Nam Cực vừa là Vượt Bậc. Đó là tại sao đa số những người lính đều kính nể cậu.
"Bậc Thầy Sunless, thưa ngài!"
Cậu gật đầu với đội đón tiếp và giao nữ phi công cho họ. Cô gái đã làm tốt để theo kịp tốc độ cậu đặt ra trên đường đến tiền đồn, nhưng mà giờ khi đã đến nơi an toàn, cô trông như muốn ngã lăn ra. Đương nhiên, đó là không có gì bất ngờ...
Sunny thở dài và liếc nhìn người Thức Tỉnh.
"Nghỉ đi. Chăm sóc tốt thiếu úy này...ồ, và nhân tiện, tôi đã dọn đường xuyên qua những ngọn đồi và xử lý con Quái Vật Đồi Bại mà đã rình mò trong khu vực đó. Nếu vội vàng thì mọi người có lẽ sẽ thu hoạch được những thứ để lại trước khi có nhiều sinh vật hơn xuất hiện."
Những người lính nhìn nhau, mắt họ lấp lóe. Con quái vật đó đã gây ra rất nhiều vấn đề cho tiền đồn. Đặc biệt là vì nó đã chặn lại con đường xuyên qua những ngọn đồi. Không còn nó nữa, vấn đề hậu cần của họ sẽ trở nên dễ hơn nhiều.
"Cảm ơn thưa ngài!"
Sunny gật đầu.
"Vậy thì, tôi đi đây."
Cậu nhìn nữ phi công, lưỡng lự vài giây, rồi ngượng nghịu nói:
"Tiếp tục sống sót, người lính."
Dứt lời, Sunny bước xuyên bóng tối và biến mất. Cậu đã lãng phí quá nhiều thời gian và đã trễ trong việc họp mặt với Kẻ Gặt Hồn.
Những người lính bất động ở đó một lúc, nhìn chằm chằm vào không gian trống rỗng nơi cậu vừa đứng. Cuối cùng, một người trong số họ nói:
"Là ngài ấy. Là Ác Quỷ..."
Một người khác gật đầu với gương mặt choáng váng.
Nhưng mà đương nhiên là Sunny đã đi xa và không hề nghe thấy những thứ này.
Mặt trời đang vòng quanh trên bầu trời, không bao giờ ngã xuống sau đường chân trời. Cậu lướt xuyên bóng tối nơi có thể, và chạy ở những nơi còn lại. Đôi lúc, Sunny đơn giản núp trong bóng tối, chờ đợi những bầy Sinh Vật Ác Mộng đi ngang qua. Những đợt ngừng lại đó khiến cậu chậm lại, nhưng mà chúng cũng cho phép cậu khôi phục chút tinh túy.
Cậu cũng tránh né chiến đấu để tiết kiệm hơn nữa...và cũng vì không có nguyên nhân gì phải làm vậy. Đã là đêm, hay là thứ mà có thể xem là đêm ở vùng đất kì lạ này, khi Sunny đến gần một nơi đổ nát khác. Thành phố trước mặt cậu gần như hoàn toàn bị phá hủy, và chìm trong một cái hồ rộng lớn, chỉ có tàn tích của những tòa tháp cao là dâng lên trên mặt nước băng giá.
Đống đổ nát này là khác cái trước kia, và cũ hơn nhiều - nó đã được để lại bởi những trận chiến tranh mà nhân loại đã có với lẫn nhau trong Thời Đại Tăm Tối, chứ không phải bởi Chuỗi Ác Mộng. Dù sao thì, thành phố nhấn chìm này là nhiệm vụ hiện tại của Sunny.
Cậu che mình trong bóng của một đống kim loại gỉ sét và quan sát khu di tích này. Có những cơ thể Sinh Vật Ác Mộng trôi nổi gần một trong những tòa tháp, khiến nước bị nhuộm đen. Mỗi con có vẻ đã bị giết bởi một mũi tên duy nhất. Sunny quan sát khu vực vài phút, phát hiện những gợn sóng kì lạ trên bề mặt hồ - có nhiều hơn nữa những sinh vật đang núp dưới nước.
Cuối cùng cũng thỏa mãn, cậu kích hoạt thiết bị liên lạc và liên hệ với Jet.
"Kẻ Gặt, là Ác Quỷ. Tôi đến rồi."
Vài giây sau đó, giọng nói cô vang ra từ âm thanh nhiễu sóng.
"...Mất cậu đủ lâu. Ở đâu rồi?"
Cậu nhìn quanh.
"Bờ phía nam, gần một thứ kim loại gỉ sét trên dốc của một ngọn đồi bằng bằng."
Jet mất vài phút để trả lời.
"Tôi thấy nó rồi. Di chuyển về phía tây khoảng một cây số, rồi theo sau tòa tháp sụp đổ vào trong hồ. Từ đó, cậu sẽ có thể thấy ba ống khói to đùng, tôi ở trong cái chính giữa, gần phía trên cùng. Đến đây nhanh nhất có thể...và cẩn thận với nước. Nó đầy những bầy cá nhỏ xíu, đói bụng đó."
Sunny yên lặng một giây.
"Hiểu rồi. Vậy còn mục tiêu?"
Kẻ Gặt Hồn trả lời sau vài giây, giọng nói nghe chút căng thẳng:
"Đang ở giữa hồ. Tôi đang chờ cậu đến trước khi đến nhìn kĩ hơn."
Gật đầu, Sunny liếc nhìn những gợn sóng trên nước lạnh lẽo một lần nữa, rồi lao ra khỏi nơi ẩn nấp hiện tại.