Chương 1074: Quyền Uy

Chương 1074: Quyền Uy

Sunny cúi xuống, nhìn biển mây lăn qua. Cậu suy ngẫm những lời Neph vừa nói.

Vài thứ trong đó là kiến thức thông thường...người ta từ lâu đã có giả thuyết rằng có một ý nghĩa sâu xa trong cách Ma Pháp đặt tên những Cấp Bậc. Người Vượt Bậc được gọi là Vượt Bậc vì họ đã dâng lên trên bản chất nhân loại, Vượt Giới Hạn thì được gọi là Vượt Giới Hạn là vì họ đã phá xuyên qua nó, có được vài đặc tính của thần thánh.

Những Đỉnh Cấp thì đi thêm một bước nề về phía Thần Vị, và bước đó có vẻ như có liên quan đến quyền uy. Thật sự cũng hợp lý. Bởi vì quá trình đó là tương tự với cách Sinh Vật Ác Mộng nâng lên Lớp Bạo Chúa mà cũng có liên quan đến sự thống trị và quyền uy.

Nhưng mà, có một thứ trong những việc Nephis vừa nói bắt lấy sự chú ý của Sunny. Cậu liếc nhìn cô và hỏi:

"Cô nói rằng "bắt đầu" kết lại Lĩnh Vực của họ?"

Từ đó mang nhiều ý nghĩa hơn người ta cho rằng. Nếu có một bắt đầu, thì cũng sẽ có một kết thúc. Quan trọng hơn nhiều, nó cho thấy Lĩnh Vực không phải thứ mà những người Đỉnh Cấp đơn giản có ngay.

Có một quá trình.

Neph mỉm cười.

"Đúng vậy, cậu đã bắt đúng trọng tâm của vấn đề. Lĩnh Vực không phải là cố định...như mọi dạng quyền lực khác, chúng có thể thay đổi và bị thay đổi. Nói đơn giản, một Lĩnh Vực có thể phát triển lớn hơn - thật ra thì tôi nghi ngờ rằng nó phải lớn lên để một người Đỉnh Cấp có thể đến được tiềm năng của họ. Và, vì vậy, một Lĩnh Vực cũng có thể bị làm cho giảm đi."

Mắt Sunny lóe lên. Cậu đã bắt đầu hiểu được...

'Ra là vậy. Mình hiểu rồi...đương nhiên! Quá là hợp lý!'

Cậu nhìn cô chăm chú, những cái bóng quanh cậu trở nên hắc ám hơn.

"Và chính xác thì những Lĩnh Vực lớn hơn bằng cách nào?"

Ngôi Sao Thay Đổi yên lặng một giây, rồi nhìn về phía bầu trời.

"Ừ thì...khó nói. Dù sao thì toàn bộ Lĩnh Vực đều là độc nhất, cũng như mỗi Phân Loại là độc nhất. Nhưng mà, có vài điểm tương đồng mà khả năng cao là chúng đều sẽ có. Nên, tôi nghĩ là có hai cách. Một là cách tự nhiên - đó là cách mà những người cổ đại của thế giới Mộng Ảo tỏa ra quyền uy của họ và xây dựng Lĩnh Vực."

Sunny chậm rãi gật đầu. Những người như Noctis và Auro của Chín Người đều là người Thức Tỉnh...nhưng mà, cậu biết rất ít về cách họ đã có thể lên đến Cấp Bậc cao hơn. Trong quá khứ cổ đại đã không có Ác Mộng, và cũng không có Ma Pháp.

Ma Pháp...

Nephis nhìn thấy vẻ mặt nhận ra của cậu và gật đầu.

"Đúng vậy. Ma Pháp cung cấp bánh xe tập chạy cho những người Thức Tỉnh ở Cấp Độ thấp hơn, tạo ra những con đường khủng khiếp, nhưng mà nhanh chóng và thẳng thắn để họ đến được sức mạnh vĩ đại hơn. Có quá nhiều dụng cụ mà nó cung cấp cho chúng ta, đến mức chúng ta thậm chí còn không để ý đến. Nên tại sao nó không hỗ trợ những Đế Giả chứ?

Ma Pháp đã tạo ra một con đường thẳng tắp để những người Đỉnh Cấp có thể mở rộng Lĩnh Vực của họ."

Cô lùi lại một bước và đặt bàn tay lên bức tường ngà của tòa tháp.

"Cậu đã hiểu chưa?"

Sunny nhìn chằm chằm, im lặng. Vài giây sau đó, cậu nói bằng giọng trầm thấp:

"Những...Thành Thị?"

Neph mỉm cười.

"Chính xác. Cho dù người ta có quyền uy gì, thì nó chỉ có thể được mở rộng thông qua hai biện pháp...tôi nghĩ vậy.

Địa bàn, hoặc những người khác. Thành Thị tự nhiên bao gồm cả hai. Chúng ta biết từ lâu là Ma Pháp tạo ra những Cổng Dịch Chuyển, thứ mà là trái tim và mục đích tồn tại của những Thành Thị.

Tuy nhiên, hóa ra là có nhiều hơn như vậy nữa. Nhiều hơn hẳn..."

Cô yên lặng vài giây, rồi cau mày.

"Tôi...không quá chắc về quy mô thật sự của những công năng mà những Thành Thị che giấu. Nhưng mà thứ tôi biết, thì là những vị Thánh đã có khả năng trói buộc chúng. Chúng ta vẫn chưa hoàn toàn tìm ra sự trói buộc này là có liên quan đến những gì, nhưng mà tôi cho rằng chúng ta có thể an toàn mà đoán rằng nếu có một vị Thánh dưới một Đế Giả chiếm quyền kiểm soát một Thành Thị, thì Lĩnh Vực của Đế Giả sẽ mở rộng."

Ngôi Sao Thay Đổi chần chừ.

"Cũng có vẻ như là không phải những Thành Thị đều là ngang bằng nhau. Có những cái rất đặc biệt và được thèm khát hơn hẳn...như là Bastion, hay Ravenheart. Hay hòn đảo này. Không phải tình cờ khi mà mỗi đại gia tộc đã chiến đấu để chinh phục một trong những địa điểm đánh dấu trên tấm bản đồ mà cậu tìm thấy ở Tháp Mun."

Sunny nhìn cô sắc bén, cân nhắc đến những ý nghĩa sâu xa trong đó. Bastion, Ravenheart, Tháp Ngà...từ những gì cậu biết, mỗi một nơi đều đã từng là cứ điểm của một daemon. Nhà Đêm sở hữu nơi thứ tư. Thứ năm là nằm ở trong Dãy Núi Rỗng hoàn toàn chết chóc...thứ mà gia tộc Valor vẫn đã bỏ ra thật nhiều công sức để khám phá, bất chấp mọi sự nguy hiểm. Và thứ sáu - cái cuối cùng, khi nghĩ đến Weaver không có vẻ có một cứ điểm - cái thứ sáu.

Là kim tự tháp đen ở xa về phía đông. Kim tự tháp mà có vẻ như có liên kết với Chuỗi Ác Mộng bằng cách nào đó.

Sunny hít một hơi sâu.

"Vậy, chính xác thì cô đang muốn nói gì?"

Nephis lắc đầu.

"Chẳng phải rõ ràng? Cả Anvil của Valor và Ki Song đều cần mở rộng phạm vi ảnh hưởng để hoàn thiện Lĩnh Vực của mình. Nhưng mà...chỉ có bao nhiêu đó Thành Thị nhân loại.

Có nghĩa là hai Lĩnh Vực - hay ít nhất là hai Lĩnh Vực cụ thể này - không thể cùng tồn tại. Để một cái có thể hoàn thiện, nó phải nuốt chửng cái còn lại."

Cô im lặng một lúc, rồi nghiêm trang nói tiếp:

"Đó...là nguyên nhân thật sự của trận chiến tranh giữa hai gia tộc họ."

Sunny nhìn đi, gương mặt cậu nhăn nhó xấu xí. Một cơn giận dữ tăm tối, đậm đặc cháy âm ỉ trong tim cậu.

Neph thở dài.

"Nam Cực sẽ là chiến trường chính của trận chiến tranh này, nhưng mà nó sẽ không phải là chiến trường cuối cùng. Đa số sẽ diễn ra trong thế giới Mộng Ảo sau khi cả hai bên ra đòn. Nhưng mà đòn đầu tiên cũng là quan trọng nhất...nếu một trong hai gia tộc có thể lấy được đà ở Góc Nam, lợi thế của họ rất có thể như một quả cầu tuyết lăn nhanh thành một cơn lở tuyết không thể ngăn cản. Nên, cuộc chiến của họ ở Nam Cực sẽ là cực kì hung hăng và đẫm máu. Thật ra...Anvil đã cử con gái của ông ta đến đó. Morgan sẽ dẫn dắt lực lượng của Valor ở Góc Nam. Chỉ nhiêu đó là đủ cho thấy chủ ý của ông ta là nghiêm túc đến mấy."

Ngôi Sao Thay Đổi quan sát bầu trời trong xanh, rồi quay sang Sunny và nói, giọng nói cô bằng phẳng:

"Vậy...bây giờ, cậu đã hiểu chưa?"