Chương 1038: Falcon Scott Thất Thủ (56)
'Mệt...quá mệt.'
Sunny đập xuyên qua đám bọ gần nhất rồi nhảy ra sau, trượt vài chục mét trên mặt đất trong lúc móng vuốt để lại những vết hằn sâu trong mặt đất đông cứng để khiến bản thân chậm lại.
Trước mặt cậu...dòng sông hắc ám tan rã. Đám bọ hắc ám, đám mà đã hành động như một cá thể, bây giờ có vẻ mất phương hướng và mù mờ. Vài con trở nên chậm chạp hay bắt đầu đào vào mặt đất, còn những con khác thì lang thang rời khỏi. Vài trăm con vẫn còn đuổi theo cậu...với một ý nghĩ, Sunny ngừng pháp thuật của Nguyện Vọng Cuối Đời và nhìn bầy sinh vật nhỏ kia sợ hãi bỏ chạy.
Bầy bọ ngừng cú tiến có chủ đích của chúng, và bắt đầu tràn ra ngoài, mất đi hình dạng một xúc tu hắc ám. Nó như thể một thùng chứa nước vừa bị vỡ, và nước bên trong đang tràn ra từ hai bên.
Kiệt sức hoàn toàn, thậm chí đến mức ớn lạnh, Sunny thở dốc nặng nề bên trong vỏ bóng tối. Có vài con bọ vẫn còn bò bên trong đó, cứng đầu cố cắn qua làn da cậu. Nhưng mà, ngay cả cú cắn tàn nhẫn của chúng cũng trở nên kém quyết tâm hơn.
'Điểm giới hạn...chúng đã đến mức đó?'
Tâm trí mệt mỏi của cậu không muốn gì khác hơn là thả ra những cái bóng đang hiện thân và để dạo Ác Quỷ Bóng Tối vỡ vụn thành hư vô, nhưng mà cậu ép bản thân phải cảnh giác.
Nhìn trái nhìn phải, Sunny thấy hai bầy láng giềng cũng đang tương tự. Đây là tin tức tốt, nhưng cũng xấu...giờ khi Trái Tim Hắc Ám đang cư xử mất phương hướng, sự răn đe từ nó có vẻ như đã đánh mất phần lớn hiệu quả. Bầy Sinh Vật Ác Mộng, đám mà đã bị bầy bọ hắc ám này dọa đi, giờ đang bắt đầu dè chừng di chuyển gần hơn về phía nhóm nhân loại.
'Cứt...'
Sunny nhắm mắt trong một chốc, rồi quay người và đi vài bước về phía tổ đội mình, những người mà cũng mệt mỏi và tàn tạ như cậu.
Nhưng mà những người lính lại giật lùi tránh khỏi cậu.
Cậu mơ hồ cúi xuống nhìn bản thân.
'Ồ...'
Sau đó, Sunny cuối cùng cho những cái bóng làm nên Bóng Chủng quay trở lại trạng thái tự nhiên và trôi trở vào cái lồng đèn được chạm khắc tinh xảo trên thắt lưng dây cột bằng lụa đen của cậu. Ác quỷ cao kều bốn tay đột nhiên vỡ vụn thành một đám mây hắc ám, và một chàng trai trẻ tuổi với làn da tái nhợt trong một bộ tunic đen xinh đẹp loạng choạng bước ra.
'Argh!'
Sunny ngã xuống đầu gối, rồi giơ lên nắm đấm và giận dữ đập vào mặt đất vài lần, nghiền nát vài con bọ đang bò đi.
"Đ-đại úy? Là c-cậu?"
Cậu liếc nhìn Kim, người mà đang trợn to mắt nhìn cậu chằm chằm.
"Đương nhiên là tôi. Là ai khác được chứ? Và tôi là Thiếu tá rồi, chết tiệt..."
Cậu chậm rãi đứng dậy và triệu hồi Suối Vô Tận, uống vài ngụm lớn thứ nước mát lạnh, sảng khoái.
Có lẽ hủy đi Vỏ Bóng Tối bên ngoài tường thành không phải quyết định khôn ngoan nhất, nhưng mà cậu cảm giác bản thân không thể duy trì nó quá lâu nữa. Ít nhất cách này, cậu sẽ giữ lại một chút tinh túy...cho bất cứ chuyện gì mà sẽ xảy ra tiếp theo.
Bức tường...
Sunny nhìn ra sau, cuối cùng chứng kiến toàn cảnh tổn thất của bức tường thành. Phần phía nam biến dạng và tan vỡ ghê gớm, với nhiều phần nằm thành đống vỡ vụn, tan chảy khổng lồ...nhiều hơn hẳn lúc cậu rời khỏi đó. Đâu đó bên dưới, bị biển sinh vật che mất, những người Thức Tỉnh của Quân Đội Đầu Tiên vẫn đang kiềm chế đám Sinh Vật Ác Mộng.
Cậu tự hỏi bao nhiêu người họ vẫn còn sống.
'Chuyện gì đang xảy ra? Tại sao Trái Tim Hắc Ám đột nhiên...ngừng đập? Nơi quái..."
Lung lay, cậu nhìn về bên tría, nơi Thánh và Ác Mộng - và tổ đội của Kẻ Gặt Hồn - đã chiến đấu.
Những cái Bóng của cậu đang đến gần, cả hai đều đầy vết thương. Họ không chết, nhưng mà đã chịu rất nhiều tổn thương. Ngay cả Thánh, người mà đã Vượt Giới Hạn, và vì vậy bền bỉ hơn Sunny rất nhiều, đã chịu đựng ghê gớm trong lúc chiến đấu với bầy bọ đen. Có lẽ là vì những sinh vật nhỏ bé kia đặc biệt thành thạo trong việc gặm nhấm qua đá...
[Áo Choàng Hắc Ám] cũng đang chậm chạp trong việc chữa trị tổn thương đó, như thể nguồn hắc ám đích thực bên trong của Thánh cũng hao hụt không kém gì lượng dự trữ tinh túy của Sunny. Nhưng ít nhất thì những vết thương của cô đang tự lành lại...chỉ là không nhanh như cậu muốn.
Cũng có một bóng người khác mà đang đi về phía cậu. Sunny cảm thấy cực kì nhẹ nhõm khi nhìn thấy Jet.
Kẻ Gặt Hồn...trông không quá tốt. Bộ giáp của cô có vẻ bị phá hủy từ lúc nào đó, và bây giờ, cô chỉ mặc bộ đồng phục liền thân, thứ vải thông minh ướt át và nặng nề vì máu. Gương mặt cô tái mét.
Trong vài nhịp tim, cả ba người họ đến.
...Trong cùng thời gian đó, đám Sinh Vật Ác Mộng bắt đầu di chuyển đến gần hơn, cơn đói khát và điên dại cháy lên trong mắt chúng.
Sunny là người đầu tiên nói chuyện:
"Bậc Thầy Jet? Chuyện gì xảy ra? Tại sao đám bọ đột nhiên..."
Cô loạng choạng, khiến cậu phải nâng đỡ cô. Sunny và những thành viên tổ đội cậu nhìn thủ lĩnh của Bất Thường với vẻ lo lắng.
Jet hít vài hơi khó khăn, rồi nói bằng giọng khô khàn:
"Tôi ổn. Là Bloodwave...ông ta đã chiến đấu vào trung tâm bầy, và giết thứ chủ đạo."
Sunny chớp mắt.
"Gì cơ? Làm sao chứ? Và chính xác thì ông ta giết thứ gì?"
Cô lắc đầu.
"Tôi không biết."
Đến lúc này thì Sunny mới nhận ra Kẻ Gặt Hồn chỉ có một mình. Cậu chần chừ một giây, rồi hỏi:
"Tổ đội của cô?"
Jet nghiến răng.
"...Đã chết."
Rồi, cô đẩy bản thân khỏi tay cậu và đứng thẳng người.
"Những Vượt Bậc Giả mà đáng lẽ đến chi viện cho chúng ta...cũng đã chết. Họ không thể chiến đấu xuyên qua bầy sinh vật. Và nhắc đến đám đó, chúng ta cần phải rời khỏi nơi quái quỷ này, nhanh. Chúng ta cần đến hàng phòng ngự thứ hai thật sự, thật sự nhanh chóng...nếu không thì, Chỉ Huy Quân Đội có lẽ sẽ nổ tung cả chúng ta..."
Sunny đứng hình một giây.
'Giao...Giao Thức Thành Lũy...'
Đương nhiên là Quân Đội Đầu Tiên có đủ loại phương án dự phòng. Vài cái cũng được đặt ra trong trường hợp bức tường thành ngã xuống - từ tương đối từ tốn đến thật sự quyết liệt.
Giao Thức Thành Lũy là thứ quyết liệt nhất cả.
Có những đường hầm được đào bên dưới trường giết chóc, và cả dưới những con đường bị bỏ hoang giữa tường thành và hàng phòng ngự thứ hai. Toàn bộ chúng đều lấp đầy chất nổ cực mạnh, đa số được tạo ra với công nghệ ma pháp.
Toàn bộ chất nổ đó được thiết lập để cùng nhau bốc cháy, biến mọi thứ bên ngoài hàng phòng ngự thứ hai thành một nơi rộng lớn chìm trong biển lửa.
Biện pháp này đáng lẽ chỉ có thể được dùng đến sau khi mọi người lính đều đã an toàn rút lui về đến khu vực an toàn...và đa số bọn họ đúng là đã. Chỉ Huy quân Đội có lẽ sẽ đợi Sunny, Jet và đặc biệt là Bloodwave trở lại trước khi kéo cò.
Nhưng mà tình hình là cực kì hỗn loạn, và liên lạc đang không hoạt độn. Không cách nào nói chắc chắn cả.
'Chết tiệt thật...'
Sunny liếc nhìn bên phải và thấy một Tiếng Vang tàn tạ - hai thứ kia chắc là đã bị phá hủy - và một dáng người đáng sợ trong bộ giáp da cá mập xuất hiện từ đám bọ đen và lao về phía họ.
Ở sau hai bóng dáng kia một đoạn, một bầy Sinh Vật Ác Mộng đã lao về phía trước.
Cậu nhìn trở lại Jet và nhếch mép cười.
"Vậy thì chúng ta đợi cái quái gì nữa? Chạy thôi!"