Chương 1032: Falcon Scott Thất Thủ (50)
Cơ thể không đầu khổng lồ của Goliath nghiêng ra trước, và bắt đầu ngã xuống. Bởi vì kích thước khủng khiếp của nó, có vẻ như cái xác của tên khổng lồ đang chậm rãi lơ lửng trong không khí thay vì ngã sầm xuống như một cơn lở đá.
Nhưng mà, hàng trăm Sinh Vật Ác Mộng bên dưới đã bắt đầu hoảng hốt cố bỏ chạy và thoát khỏi cảnh bị nghiền nát.
Sunny đứng hình, choáng váng trong một giây.
'...Chuyện gì vừa xảy ra?'
Cậu...cậu vừa mới giết con khốn kia? Làm sao có thể? Đó không phải là kế hoạch!
Sunny đã bỏ vô số giờ vào tạo ra Món Quà Thành Chiến và đảm bảo Thánh Vượt Giới Hạn kịp thời. Nhưng mà, cậu chưa từng nghĩ đến có thể giết con Titan Ngã chỉ với một đòn duy nhất. Một titan là một titan! Chúng đáng lẽ không nên chết dễ như vậy.
Kế hoạch là để mũi lao phá tan bộ vỏ đá trên ngực tên khổng lồ, tạo ra một con đường về phía trái tim hắn. Bậc Thầy Jet rồi sẽ tiến vào lỗ hỏng đó và hủy diệt hồn tâm của Goliath từ bên trong, trong lúc Sunny và Thánh tấn công hắn từ bên ngoài. Cùng nhau, họ sẽ chậm rãi hạ gục tên khổng lồ...và thậm chí có lẽ sống sót quá trinh đó.
Khi titan để lồ con mắt tỏa sáng mà làm tan chảy bức tường thành, Sunny bị buộc phải thay đổi mục tiêu và ra lệnh cho Thánh nhắm vào con mắt đó. Cậu chưa từng dám nghĩ Goliath có thể bị giết chỉ bởi một đòn tấn công duy nhất đó.
...Liệu con mắt đó là gót chân Achilles của con titan?
Nhưng mà Kim đã không phát hiện một điểm yếu rõ ràng nào ở lần họ gặp tên khổng lồ trên cao tốc. Có lẽ năng lực của cô là không đủ để nhìn thấy nó? Hoặc là điểm yếu đó chỉ bị lộ ra khi Goliath hiện ra con mắt ẩn giấu bên trong của hắn?
Dù sao đi nữa, con titan...con titan không hề nghi ngờ là đã chết.
Sunny đã giết hắn.
Trong một giây, một sự vui vẻ hắc ám thắp lên trong tim cậu.
'Đó là cho Đồng Erebus, con khốn kiếp ghê tởm...và cho tao nữa. Đây là cái giá mày phải trả vì suýt giết tao...'
Nhưng rồi, sự vui vẻ biến mất. Tính như nào đi nữa, thí Sunny đáng lẽ phải cảm thấy phấn khích - cậu vừa mới giết một titan đó! Nhưng mà thay vì sung sướng, cậu cảm thấy sống lưng lạnh ngắt.
Đột nhiên căng thẳng, Sunny nhìn quanh. Những vũ trang trên tường thành gần như đều bị hủy diệt, và bản thân bức tường thì bị tổn hại và biến dạng. Vài phần đã hoàn toàn sụp đổ, nhưng mà chủ yếu là vẫn còn đứng.
Những người bảo vệ cũng đã chịu thương vong nặng nè, đặc biệt là trong số những người điều khiển MWP. Nhiều người lính đã mất đi những khẩu súng của họ, và tầng bên ngoài của những bộ giáp cơ khí của họ cũng bị tổn thương nghiêm trọng. Nhưng mà, vẫn còn đủ số người còn sống để tiếp tục chiến đấu...có lẽ.
May mắn là, đa số những người Thức Tỉnh đã kịp lúc hủy đi những Ký Ức thép của họ, cứu chúng khỏi cảnh bị phá hủy, và giờ đang triệu hồi chúng trở lại.
Mọi người vẫn còn hoàn toàn choáng váng, bị mê hoặc bởi cảnh tượng tên khổng lồ từ từ ngã xuống.
Nhưng mà có gì đó sai. Rất, rất sai.
...Goliath đáng lẽ không nên chết dễ, hay nhanh đến vậy.
Bậc Thầy Jet, người mà đã treo người bên ngoài bức tường, chuẩn bị đẩy bản thân ra trước theo kế hoạch và tấn công con titan, leo trở lại và nhìn cậu, một biểu hiện bối rối hiếm có hiện lên mặt cô.
"Sunny, cái quái gì...làm thế nào?"
Cậu không trả lời, nhìn ngang qua cô về phía ngọn núi đang ngã xuống kia.
'Mình đã giết hắn. Mình thật sự...'
Thậm chí trước khi cơ thể ngã xuống, những vết nứt rộng tỏa ra khắp người nó. Những tảng đá to vỡ ra và ngã xuống. Từ phía xa, trông như thể tên khổng lồ...bị bệnh tật, làn da hắn đầy những khối u ghê gớm...
Và những vết nứt. Đằng sau vài vết nứt đó, thay vì đá rắn chắc, không có gì ngoài hắc ám. Như thể những phần bên trong cơ thể con titan đã bị làm rỗng từ trước khi trận chiến bắt đầu.
Vài giây trước khi cơ thể khổng lồ kia ngã vào mặt đất, Sunny trợn to mắt.
'Nguyền rủa!'
Trong giây kế tiếp, đống đá khổng lồ va vào mặt đất, khiến cả thế giới rung chuyển. Những đám mây tuyết, bụi và mảnh vụn khổng lồ bay lên không trung, và vô số Sinh Vật Ác Mộng bị đè nát dưới trọng lượng hủy diệt đó. Một âm thanh khủng khiếp tràn qua khắp trường giết chóc, và những mảnh đá bắn đi như những đầu đạn, hủy diệt nhiều sinh vật hơn nữa.
Thêm một phần của bức tường thành sụp xuống.
Nhưng mà, Sunny không nhìn những thứ đó. Ánh mắt cậu vẫn khóa chặt vào bản thân cái xác khổng lồ kia.
Khi cơ thể Goliath đánh vào mặt đất, một phần lớn của nó rạn nứt như vỏ của một quả trứng thối. Và từ bên trong...
Một cơn thủy triều hắc ám trôi chảy, hủy diệt vài Sinh Vật Ác Mộng bị thương mà vẫn đang bám víu vào sự sống, rồi vươn ra về phía bức tường thành tan vỡ như những xúc tu đen.
'Trái Tim Hắc Ám...'
Dòng sông côn trùng đen mà đã bí ẩn biến mất vài ngày trước đó, và gần như cùng lúc, tốc độ của Goliath đã chậm lại.
Đám bọ thích đào hầm qua những ngọn núi và cắn nuốt những sinh vật hùng mạnh từ bên trong. Con Titan Ngã thì đã như là một ngọn núi biết đi, và hùng mạnh không cần phải nói. Ai đó đáng lẽ phải đoán được tên khổng lồ có thể bị quân đoàn sinh vật bé tí và đáng sợ kia kí sinh vào. Nhưng mà không ai đã đoán vậy.
Nhìn lại...là quá rõ ràng. Bản thân Sunny cũng đã quá bị mối đe dọa từ con titan làm mù lòa, không cân nhắc đến khả năng đó. Những định kiến của cậu về thứ tạo nên sức mạnh, và mối thù hằn cá nhân với tên khổng lồ đá, mang đến kết quả là cậu đã quá tập trung vào chỉ một thứ. Kết quả mà có thể dẫn đến hủy hoại cho mọi thứ.
'Chết tiệt!'
Cậu liếc nhìn phòng ngự của thành phố một lần nữa, nhận ra gần như mọi thứ mà có thể dùng để chống lại đám côn trùng bé tí kia đã bị Goliath hủy diệt. Quân Đội Đầu Tiên đã chuẩn bị để đối mặt với một kẻ địch áp đảo, chứ không phải vô số những sinh vật tương đối yếu hơn, nhưng vẫn nguy hiểm không kém.
Cậu nhìn Jet, môi run rẩy.
"Bloodwave..."
Cô cau mày.
"Gì?"
Sunny nắm lấy vai Kẻ Gặt Hồn và gầm lên:
"Bloodwave! Gọi Bloodwave đến đây! Ông ta là hi vọng tốt nhất chúng ta có để ngăn lại Trái Tim Hắc Ám!"
Cô chần chừ một tích tắc, rồi nhìn qua bức tường và rồi chửi thề một tiếng. Sau đó, Jet lùi lại một bước và bắt đầu triệu hồi một Ký Ức mà dùng để cho vị Thánh đáng sợ kia một tín hiệu là cần từ bỏ nhiệm vụ bảo vệ những con thuyền và tham chiến.
Còn Sunny thì đã di chuyển, gọi ra vài món Ký Ức của bản thân.
Cậu không biết làm sao họ có thể giải quyết đống Sinh Vật Ác Mộng to lớn mà đã đến cùng Goliath và cơn thủy triều hắc ám với hàng phòng ngự hư hại và đang miễn cưỡng cầm cự.
Bức tường bị thiệt hại nghiêm trọng, và nhiều người lính hoặc đã chết hoặc không còn khả năng chiến đấu, vũ khí của họ đã bị phá hủy.
...Vậy mà, họ không có lựa chọn nào khác ngoài chiến đấu, giành giật thắng lợi từ nắm tay của định mệnh bằng cách nào đó.
Đơn giản là không có đường lui.