Chương 13: Hồn ma sau trường học

Loan Khồn là một cô gái xinh đẹp không có tiếng trong vùng, cô làm giáo viên ở một ngôi trường trung học cơ sở tên là Trường Lôn.

Bởi vì Loan Khồn hằng ngày đều dùng hết tâm tư để dạy bảo học trò cho nên học sinh trong trường không ai yêu quý cô cả.

Một hôm cô đang dạy học thì trong lớp có một bạn học sinh đột nhiên lên cơn giật kinh phong sùi cả bọt mép, cả lớp sợ lắm chạy toán loạn vui như trẩy hội. Loan Khồn thấy chuyện chẳng lành bèn chạy tới đỡ đứa bé dậy, có điều đột nhiên nó mở chừng 2 mắt rồi thăm hỏi mẫu thân của Loan Khồn.

Loan Khồn sợ lắm, cô bế đứa bé ra trạm xá nhưng vừa ra đến nơi thì nó lại tỉnh như sáo và không nhớ gì đến chuyện ban nãy.

Tuy vậy Loan Khồn cũng vẫn không quên được chuyện kinh khủng vừa rồi. Ngày hôm sau cũng là trong giờ học, khi đang giảng bài đột nhiên mấy đứa học sinh hét toáng lên chỉ ra cửa sổ nói là có ma.

Loan Khồn cũng thất kinh nhưng người làm giáo viên không được mất bình tĩnh, cô cố trấn an các học sinh nhưng mấy đứa trẻ nói vừa rồi ngoài cửa sổ có một con ma đầu bê bết máu đang thò mặt vào trong.

Loan Khồn sợ lắm nhưng không biết làm gì, cô đành thông báo cho Hiệu trưởng về những việc lạ thường xuyên diễn ra trong mấy ngày vừa rồi. Hiệu Trưởng là một người không hề tin vào chuyện hoang đường nên đã mời thầy cúng và cúng nhưng mọi chuyện vẫn lặp lại không có chiều hướng tốt đẹp.

Chuyện đến nước này Hiệu Trưởng đành phải gọi cho Phòng chống nghệ thuật hắc ám mà Phong Lẩn phụ trách nhờ giúp đỡ.

Phong Lẩn liền cùng Cúc Xứt tới ngay. Trường Lôn nằm ở một khu vực cách xa thành phố, dân cư thưa thớt cảnh vật cũng cô quạnh một cách rợn người. Vừa tới đầu làng đã thấy 2 ngôi mộ to như 2 cái chuồng chó khiến cho Cúc Xứt rất đỗi kinh rợn.

Hai người đi tới Trường Lôn gặp cô Loan Khồn, cô bèn kể lại sự việc cho Phong Lẩn nghe, Phong Lẩn sau khi biết được sự tình thì liền đi ra sau lớp học quan sát xem sao. Với kinh nghiệm của mình qua nhiều vụ án kinh dị thì Phong Lẩn linh cảm ở bãi đất sau trường có điều bí ẩn.

Như đã nói địa bàn này cách xa đô thị có nên còn nhiều thiếu thốn, phía sau trường có một bãi đất hoang rộng lắm chỗ ấy cây cối bụi rậm um tùm như thể đã lâu không có người vun vén, Phong Lẩn nói với Cúc Xứt

-Mày còn nhớ vụ án thi thể dưới gốc cây ven đường hay không

Cúc Xứt gật đầu nói

-Có chứ, không lẽ vụ này cũng tương tự như vậy hay sao

Phong Lẩn đáp

-Có thể lắm, có lẽ ở gần cái cửa sổ này đây.

Thế là Phong Lẩn cùng Cúc Xứt tìm kiếm quanh khu vực cửa sổ nơi học sinh nhìn thấy ma. Quả nhiên sau một hồi nỗ lực tìm kiếm họ cũng không thấy gì ngoài mấy cái bcs.

Tuy nhiên Phong Lẩn vẫn đinh linh suy đoán của mình là chính xác, có điều hôm nay trời đã muộn rồi cho nên không tiếp tục tìm nữa.

Đêm đó Hiệu trưởng sắp xếp cho 2 người ngủ lại tại phòng văn nghệ, tuy nói là chỗ ngủ tạm bợ nhưng phòng này cũng chẳng có giường. 2 người còn đang trò chuyện bỗng nhiên ngoài cửa có bóng đen lướt qua làm Cúc Xứt giật mình ôm chặt lấy Phong Lẩn.

Phong Lẩn sướng lắm nhưng cũng không dám quên nhiệm vụ, hắn mang đèn pin chạy ra ngoài để xem bóng đen vừa rồi là cái gì, Cúc Xứt cũng chạy theo. 2 người đi một lúc thì thấy một bóng đen đang soi đèn ra bãi đất sau trường.

Phong Lẩn rón rén đi tới gần rồi giơ chân đạp cho kẻ kia một cái làm gã ngã sóng soài ra đất rồi cười nói

-Á à mày là thằng nào, có tật giật mình hay gì

Nói rồi hắn toàn nhảy vào ăn thua thì người kia hốt hoảng nói

-Ấy chết, tôi là bảo vệ trường này

Hóa ra là ông bảo vệ đang đi tuần quanh trường, Phong Lẩn vội đỡ ông bảo vệ dậy rồi xin lỗi rối rít. Cúc Xứt thì cười nói Phong Lẩn quá đa nghi rồi.

Ông Bảo vệ nói

-2 người nên quay về phòng văn nghệ ngủ đi đừng nên ra ngoài. Dạo gần đây tôi thường thấy có chuyện bất thường, vừa rồi cũng nghe thấy tiếng động cho nên mới đi ra xem thử.

Cúc Xứt nghe thấy thì run rẩy dắt Phong Lẩn quay về phòng, Phong Lẩn cũng theo lời ông bảo vệ.

Hôm sau 2 người mượn được cuốc xẻng ra sau chỗ đất ấy đào bới 1 hồi cuối cùng cũng thấy 1 xác người đang trong thời gian phân hủy. Cúc Xứt ngửi thấy mùi xác thối thì không kìm chế được mà gọi chị “huệ” liên tục. Phong Lẩn khẩn cấp gọi cho cơ quan pháp y tới khám nghiệm.

Thi thể là 1 đứa bé nam chừng 12 tuổi đã chết được 2 tuần, nguyên nhân tử vong ban đầu xác định là do bị vật sắc chém vào vùng gáy.

Phong Lẩn sau khi thông báo lên loa xã về vụ tử vong thì ngay lập tức có 1 gia đình đến nhận thân nhân. Đấy chính là gia đình của ông Nhân Phỏ. Ông Nhân Phỏ nói thằng con ông là Thư Siến năm nay học lớp 7 đã mất tích 2 tuần này rồi

Sau khi trông thấy thi thể thì ông Nhân Phỏ khóc nấc lên nói chắc là đúng rồi bởi vì thằng Thư Siến mặc bộ quần áo ấy vào ngày mất tích. Ông Nhân Phỏ kể

-Hôm ấy đã muộn mà không thấy nó về chúng tôi cũng lo có chuyện chẳng lành, cả làng cùng nhau đi tìm nhưng nghĩ nó đi chơi ở bờ sông cho nên chỉ tìm ở quanh khu vực ấy. Đến khuya thì tìm thấy cặp sách nó ở bên bờ sông tôi đinh linh nó bị ngã xuống sông rồi nào ngờ nó lại bị vùi xác ở chỗ này.

Phong Lẩn liền hỏi ông bảo vệ xem gần đây có thấy động tĩnh gì không, bởi vì kẻ thủ ác chắc chắn phải mang thi thể nạn nhân tới đây phi tang. Ông bảo vệ cũng nói rằng cách đây 2 tuần có nghe tiếng động lạ nhưng phần vì sợ phần vì lười cho nên ông cũng không ra xem.

Phong Lẩn hỏi giáo viên thì giáo viên nói hôm ấy em Thư Siến vẫn đi học bình thường nhưng sau khi tan học đi đâu thì không rõ. Cúc Xứt cũng hỏi hết học sinh trong trường, nếu em nào thấy điều khả nghi thì báo lại cho đội điều tra.

Lúc này mới có 1 em học sinh đến khai báo là đã nhìn thấy Thư Siến đi cùng một anh lớp 9 tên là Quân Cò là học sinh cùng trường.

Phong Lẩn và Cúc Xứt triệu tập Quân Cò lên để hỏi chuyện, trước sự tra hỏi của 2 người Quân Cò nói là hôm ấy chỉ đi nhờ Thư Siến về đến nhà rồi cũng không biết là Thư Siến đi đâu sau đó. Phong Lẩn cũng dò hỏi những người quen của Quân Cò nhưng vì sự việc đã trôi qua 2 tuần cho nên không ai nhớ nổi những gì Quân Cò nói có đúng hay không.

Cuộc điều tra đã rơi vào bế tắc bấy giờ Cúc Xứt nói

-Tao nghĩ thằng Quân Cò này có khả năng lắm nhưng ta lại không có bằng chứng gì.

Phong Lẩn chợt nhớ tới lời ông Thắng Giải, muốn đối phó kẻ cứng đầu thì phải sử dụng chiến thuật. Đúng 1h đêm lúc mọi người đang ngủ say thì Phong Lẩn và Cúc Xứt đến gọi Quân Cò dậy để thẩm vấn, tuy răng hắn có thể trả lời trôi chảy nhưng qua 3 lần như thế thì Quân Cò bắt đầu có những câu nói lẫn lộn không đồng nhất với nhau.

Phong Lẩn bấy giờ cũng tin chắc Quân Cò là hung thủ gây án, vừa khi ấy lại có thông tin làm cuộc điều tra có hi vọng trở lại. Chuyện là gia đình ông Nhân Phỏ có thông báo khi đưa Thư Siến về an táng gia đình phát hiện cháu đã bị mất một chiếc đồng hồ giá trị.

Phong Lẩn được biết Quân Cò là thằng nghiện game hơn nghiện ma túy cho nên đã xác định được động cơ gây án có thể là cướp của giết người. Hắn và Cúc Xứt chia nhau đến các cửa hàng cầm đồ điều tra quả nhiên cũng tìm được chiếc đồng hồ của Thư Siến.

Hơn nữa tiệm cầm đồ này cũng xác định chính Quân Cò đã đến cầm đồ, vậy là Quân Cò phải cúi đầu thừa nhận hành vi ác độc của mình.

Quân Cò khai vì thiếu tiền chơi tiện tử hắn đã lên kế hoạch tiếp cận Thư Siến để cướp tài sản. Hôm ấy Quân Cò đi nhờ Thư Siến về nhà thế nhưng hắn bảo Thư Siến đi lòng vòng chứ không về ngay. Khi đi qua cánh đồng vắng, Quân Cò lấy trong cặp ra con dao rựa đã chuẩn bị từ trước chém mạnh vào gáy Thư Siến.

Sau khi sát hại Thư Siến hắn đã đem xe đạp của Thư Siến vứt xuống cái hồ gần đó, còn xác Thư Siến cũng vùi vào đống rơm định để đến tối mới tới thủ tiêu nào ngờ buổi tối quay lại đã không thấy xác Thư Siến đâu, bấy giờ Quân Cò ngỡ là oan hồn Thư Siến sống lại cho nên sợ hãi mà trở về nhà.

Phong Lẩn và Cúc Xứt bấy giờ nhìn nhau không hiểu tại sao thi thể Thư Xiến lại đột nhiên bị thay đổi vị trí như thế. Phong Lẩn nói

-Không lẽ còn có 1 người thứ 3 biết được chuyện này.

Phong Lẩn lại dò hỏi kĩ thì Quân Cò nói là sau khi sát hại Thư Siến hắn có trông thấy một người từ xa đi tới cho nên mới vùi tạm xác Thư Siến vào đống rơm, đó là ông bảo vệ.

Phong Lẩn lập tức tìm đến ông bảo vệ, bấy giờ ông bảo vệ ôm đầu khóc to như đứa trẻ, ông nói thực ra hôm đó ông mới là người giết Thư Siến. Nguyên ông là hàng xóm của Quân Cò, hôm ấy tình cờ đi qua cánh đồng trông thấy Quân Cò đang hí hoáy làm gì đó rồi hớt hải chạy đi ông mới lại gần xem sao thì phát hiện Thư Siến đang thoi thóp trong đống rơm.

Thế là ông bóp chết Thư Siến rồi cất giấu thi thể kĩ càng hơn, đến tối ông quay lại mang thi thể trở lại bãi đất sau trường để chôn, ông còn mang cặp sách và dép của Thư Xiến ném ra bờ sông ngụy tạo hiện trường giả để mọi người nghĩ là Thư Siến chết đuối.

Phong Lẩn hỏi sao ông phải làm như thế thì ông đáp Ông là hàng xóm của gia đình Quân Cò, ông thường giúp bố Quân Cò sửa chữa đồ đạc và tiện thể giúp bố Quân Cò chữa luôn căn bệnh vô sinh luôn. Có điều chuyện này chỉ có ông và mẹ Quân Cò biết.

Vậy là ông bảo vệ nhận án tử hình còn Quân Cò chỉ bị án tiêm thuốc mà thôi