Phong Lẩn ngồi không nhìn trời ngắm đất, trong lòng bỗng dưng như gợn lên một thứ gì đó hoài niệm. Hóa ra là cơn đau đại tràng báo hiệu người bạn cũ Tào Tháo đang chuẩn bị ghé thăm. Phong Lẩn chạy vào wc chuẩn bị mọi thứ tiếp đón người bạn này.
Sau khi 2 bên đàm đạo chừng 15p thì Tào Tháo cũng theo dòng nước rời đi, vừa hay lúc ấy chiếc máy giặt vừa giặt xong, Phong Lẩn bèn đem quần áo ra phơi, bỗng từ trong chiếc quàn sịp một tờ giấy bị vo tròn rơi xuống nền nhà, Phong Lẩn lẩm bẩm
-Quái lạ dạo này mình có quay tay đâu nhỉ
Thế rồi vì tò mò cho nên Phong Lẩn bỏ luôn cục giấy vào thùng rác. Hắn trở về phòng bật tv lên xem
“sau đây là tin tức mới cập nhật ngày hôm kia, vào 16h tối ngày hôm qua 1 nữ sinh đã ra tay sát hại người hàng xóm ruột thịt của mình trong căn nhà hoang bởi vì cô cho rằng ông này đã xem trộm con mèo nhà mình tắm...”
Phong Lần chau mày nói
-Thật là nhảm nhí
Thế là hắn nhẹ nhàng tắt cái tv đi và ném nó ra bụi cây sau nhà. Phong Lẩn đi ra ban công lấy điếu thuốc châm lên một ánh lửa hồng và vứt ra vườn, thói quen này vẫn theo hắn từ cái ngày hắn tập tành hút thuốc và bị sặc. Vì là một người thù dai cho nên hắn quyết định sẽ cho mấy điếu thuốc thử cái giảm giác đốt rồi nhưng không thèm hút giống như crush nhận lời yêu nhưng không cho công khai.
Quanh đi quẩn lại trời đã trở đêm, Phong Lẩn chợt nhìn xuống cái thùng rác và thấy mảnh giấy kia, hắn bắt đầu mơ hồ trong bộ não nhỏ nhoi về 1 kí ức gì đấy liên quan đến mảnh giấy. Thế là hắn lấy ra xem thử, trong mảnh giấy có ghi địa chỉ của cơ quan phòng chống nghệ thuật hắc ám.
Phong Lẩn đã nhớ ra đây là do lão Đông Lít giới thiệu đây mà, vậy là Phong Lẩn lại có công an việc làm rồi.
Sớm hôm sau Phong Lẩn theo địa chỉ trên giấy đến trước cửa quán karaoke, hắn thắc mắc xem mình có nhầm lẫn gì hay không những rõ ràng trên giấy ghi 9527 Nguyễn Thị Định, thế là hắn cứ đi vào.
lễ tân trông thấy Phong Lẩn bèn nói
-Chào anh, anh đi mấy người ạ
Phong Lẩn nói
-Ờoooooo cho tôi vào phòng chống nghệ thuật hắc ám
Nhân viên đơ ra một lúc rồi đáp
-Thưa anh anh có nhầm hay không, ở đây bọn em chỉ có phòng vip với phòng thường thôi ạ.
Chợt từ bên trong có 1 bà chị u49 đi ra, bà chị ấy hỏi
-Có chuyện gì thế
Nhân viên đáp
-Anh này thuê phòng chống nghệ thuật hắc ám nhưng nhà mình làm gì có
Bà chị nhẹ nhàng nói
-Mày ngu lắm con ạ, phòng đấy là phòng chơi đồ đấy, cho khách vào
Đoạn bà chị đon đả mời Phong Lẩn vào phòng, phòng này là phòng 1vs1 tức là chỉ có 1 người và 1 cái cóng để chơi đồ. Phong Lẩn bắt đầu thấy sai sai cho nên mới nói
-Này bà chị em đến xin việc, có người giới thiệu em đến đây
Rồi Phong Lẩn đưa mảnh giấy ra, bà chị kia nheo mắt cố gắng đọc từng dòng chữ dưới cái ánh sáng 7 màu đang nhấp nháy không thôi rồi bà a lên
-Mẹ thằng ngu đây ghi là 9527 Nguyễn Đình Thi, mày đến 9527 Nguyễn Thị Định làm gì
Thế là bà sai đám tay chân đuổi Phong Lẩn ra ngoài.
Điều này thì Phong Lẩn cũng đã quen rồi, cái khả năng lạc đường của hắn nhiều khi đến các nhà khoa học cũng không giải thích nổi. Có hôm hắn đang nấu canh thì hết mì chính, vậy là hắn xuống cửa hàng tạp hóa ngay dưới nhà mua nhưng không biết vì sao đến lúc hắn tìm được đường về nhà thì thấy đội cứu hộ đang dập đám cháy phát ra từ nhà hắn.
Phong Lẩn theo địa chỉ mà đi, chỉ 2 ngày sau hắn đã đến được số 9527 Nguyễn Đình Thi, lần này hắn lại ngạc nhiên hơn khi đây là cục điều tra hình sự.
Phong Lẩn gãi đầu gãi tai nhưng vẫn đi vào trong, hắn gọi một người lại hỏi
-Này anh, anh có biết phòng chống nghệ thuật hắc ám ở đâu không
Người này đứng đần ra 15p rồi a lên
-À tôi biết
Đoạn anh ta dẫn Phong Lẩn đến một căn phòng kín rồi gọi thêm 2 người nữa vào. Người kia hỏi
-Số ma túy còn lại mày giấu ở đâu
Phong Lẩn còn chưa hiểu chuyện gì, hắn mới nói
-Anh có nhầm lần gì chăng, tôi đến đây để xin việc chứ không phải đầu thú
3 người kia cười nói
-Mấy thằng phê đồ chưa thằng nào dám nói đến đây xin việc bao giờ, ấy thế mà thằng này liều thật
Họ đang định sử dụng công cụ cơ học sơ khai để làm Phong Lẩn khai ra đống mai thúy thì nhặt được tờ giấy từ tay Phong Lẩn rơi trên đất, một người hỏi
-Đây là cái gì
Phong Lẩn sợ hãi đáp
-Đây là giấy giới thiệu việc làm của tá Đông Lít ghi cho tôi.
Vừa nghe đến đây 3 người lập tức thay đổi thái độ người cầm búa nhẹ nhàng đặt công cụ xuống rồi nói
-Ấy chết vừa rồi có sự hiểu nhầm mong anh bạn bỏ qua cho
Phong Lẩn tuy tức lắm nhưng ngày đầu xin việc cho nên không dám làm to chuyện đúng hơn là ở trong cục cảnh sát hắn nào dám ho he gì, hắn bèn nói
-Đại tá có ghi rõ là Phòng chống nghệ thuật hắc ám không biết là ông ấy có đang hút viết khi cần không nữa
Một người trong bọn có vẻ đã đứng tuổi ra chiều đăm chiêu lắm, thế rồi 1 lúc sau anh ta cũng nhớ ra, anh nói
-À tôi nhớ rồi, cái Phòng này anh bạn phải đi đến cuối dãy nhà thấy lối rẽ trái thì đi thẳng, thấy lỗi rẽ phải thì rẽ trái là sẽ đến.
Phong Lẩn cảm ơn rồi y lời mà làm, có điều cũng phải qua 2 tiếng hắn mới tới nơi. Trước mặt hắn là một cánh cửa chăng đầy mạng nhện giống như những thiếu nữ ngoài 40 mà hãy còn độc thân. Bên trên có một tấm biển ghi dòng chữ “Phòng chống nghệ thuật hắc ám”. Phong Lẩn vui mừng định mở cửa bước vào thì một giọng nói từ phía sau vang lên
-Đến báo án hả
Phong Lẩn quay lại thì thấy một người đàn ông cắt quả đầu overcut miệng ngậm 1 điếu thuốc mặc áo sơmi quần đùi vô cùng lịch sự. Phong Lẩn bèn nói
-Chào ông, tôi tới để xịn việc
Người đàn ông hốt hoảng đánh rơi cả điếu thuốc, 2 hàng nước mắt cứ thế tuôn ra không ngừng, không biết là chuyện gì đã khiến ông ta xúc động đến thế. Phong Lẩn bèn hỏi
-Này ông ơi, có chuyện gì làm ông đau lòng thế
Người đàn ông xua tay nói
-Không có gì, cậu làm tôi nhớ đến mấy người cộng sự trước đây ý mà, thôi ta vào trong nói chuyện
Phong Lẩn theo người đàn ông vào trong, khác với vẻ ngoài bụi bặm, bên trong căn phòng thật là luộm thuộm vô cùng cứ như thể lần cuối có người tới đây là năm con tàu TiTanic rời bến cảng Nhà Rồng vậy.
Người đàn ông cười nói
-Bởi vì lâu ngày không có ai đến cho nên hơi bừa bội, cậu cứ tìm chỗ nào sạch nhất mà ngồi tạm
Thế là Phong Lẩn đứng nguyên chắp 2 tay sau đít, người đàn ông cười nói
-Trong cục có bao nhiêu là phòng ban sao cậu lại chọn phòng chống nghệ thuật hắc ám
Phong Lẩn lấy ra tờ giấy đưa cho người kia rồi nói
-Là đại tá Đông Lít giới thiệu tôi đến đây
Người đàn ông cười nói
-Ra là Đông Lít, được rồi ta bắt đầu nhé, tôi là Thắng Giải trưởng phòng phòng chống nghệ thuật hắc ám, còn cậu tên gì
Phong Lẩn đáp
-Tôi là Phong Lẩn.
Thắng Giải nói
-Cậu đã được đề bạt chắc hẳn phải có thực lực, tạm thời cũng không cần phải làm gì vì lâu rồi không có hồ sơ tồn kho, bây giờ cậu hãy dọn dẹp căn phòng này cho sạch đã rồi đến tối ta sẽ đi ăn mừng ngày đầu tiên cậu đi làm.
Phong Lẩn có được 1 công việc tử tế thì vui lắm, hắn nhanh chóng sắp xếp đồ đạc gọn gàng rồi lau chùi sạch bong như cái bồn cầu mới lắp. Mọi người đi qua cũng là lần đầu thấy được phòng chống nghệ thuật hắc ám có sức sống như vậy.
Phong Lẩn thấy mấy bức ảnh treo trên tường bèn hỏi
-Ảnh này là gì thế, có phải là tội phạm truy nã hay không
Thắng Giải chau mày đáp
-Phủi phui cái mồm cậu, đấy là những cộng sự trước đây của tôi, họ chết rồi nên tôi treo để thờ ấy mà
Phong Lẩn đếm nhanh cũng được 13 người, hắn ngạc nhiên nói
-Nghề này nguy hiểm lắm à sao họ chết nhiều thế
Thắng Giải lắc đầu nói
-Đâu, có 3 người là cộng sự của tôi thôi còn lại là mấy thằng cắm sừng tôi ấy mà, tôi treo đấy để tự nhắc nhở bản thân
Phong Lẩn dọn dẹp xong xuôi đâu đấy trời cũng đã tối, các phòng ban đều có người trực nhưng riêng phòng của Thắng Giải thì là ngoài lệ bởi vì làm mẹ gì có việc đâu, có khi đến cuối năm cục trưởng sẽ hạ quyết định giải tỏa phòng này cũng nên.
Thắng Giải thì chẳng quan tâm lắm lão bảo Phong Lẩn nghỉ tay rồi cả 2 ra quán bia làm 2 cốc trà đá kem cheese hay còn gọi là bia và một đĩa ngọc mễ tắm dầu hay còn gọi là ngô chiên.
Phong Lẩn tò mò hỏi
-Tại sao phòng của chúng ta lại là phòng chống nghệ thuật hắc ám, cái tên lạ lùng như vậy tôi tưởng chỉ có ở trường Hogwarts thôi chứ.
Lão Thắng Giải cười nói
-Bởi vì phòng ta chuyên giải quyết những vụ án phi khoa học, hay nói chính xác hơn chính là những vụ án tâm linh li kì.
Phong Lẩn nghe nói thì da gà chợt gợn lên đôi chút hắn lại hỏi
-Đù nghe chất vậy nhưng sao phòng ta đông như chùa Bà Đanh thế
Thắng Giải đớp 1 ngụm bia rồi kể tiếp
-Nhắc lại mới nhớ đến thời huy hoàng của phòng ta, thời gian đó công nghệ thông tin còn chưa phát triển, cứ 10 người thì 8 người mê tín cho nên hễ động chuyện gì cũng nghĩ là ma quỷ cho nên phòng ta lúc nào cũng tiếp nhận vô kể các vụ án. Thế rồi thời đại 4.0 cũng đến tất cả những việc kì bí đều được kho học giải thích, nhân sự cũng rời sang các phòng ban khác chỉ còn lại mình tao thôi.
Nói rồi lão thở dài một hơi như chưa trút bỏ được cái thời quá vãng còn hoài niệm trong lá phổi của mình vậy.