Chương 55: Quái xế nhện tái xuất

Nghe Jason nhấc lên đám kia trẻ em những tên này càng thêm hoảng sợ. Tên vừa bị Jason bắn mất một ngón tay liền run rẫy nói.

“Bọn.. bọn nó không phải, không phải người. Bọn nó là quái vật.”

Nghe tên này nói như thế Jason cùng Frank và Matt đều cau chặt mày. Bọn hắn không hiểu câu này ý tứ cho lắm. Jason vừa định giơ súng lên bắn thêm một phát thì tên này thấy thế lần nữa run rẫy nói.

“Bọn nó không phải người, bọn nó là dị nhân.”

“Dị nhân? Là Mutant à?” Jason hỏi lại.

“Đúng, đúng là mutant, bọn nó bị người trong bang vô tình bắt được nên ông chủ bảo vận chuyển về đây.”

Tên kia thấy Jason không nổ súng liền nói tiếp.

“Ông chủ của bọn mày cụ thể là ai?” Jason gằn giọng hỏi.

“Là gia tộc Rossolt. Người ra lệnh cho bọn ta là August Rossolt. Bọn ta chỉ biết đến thế.”

Tên kia liền nói ra một cái tên đồng thời bày tỏ hắn không biết thêm gì nữa.

Jason quay sang nhìn Frank. Thấy thế Frank nói ra.

“August Rossolt ta biết, hắn là con trai của gia chủ gia tộc Rossolt. Nếu hắn ra lệnh thì chỉ có thể là lệnh từ tên cầm đầu kia, tên hắn là Alexandre Rossolt.”

Nghe Frank nói ra hai cái tên này đúng là người của gia tộc Rossolt thì Jason cũng bỏ qua cho tên kia đồng thời xịt cho hắn một tí thuốc cầm máu.

Jason dự định về nhà nhờ Red Queen tìm hiểu hai cái này cha con với gia tộc Rossolt kia một hồi.

“Mấy anh dự định xử lý cái này đám nhỏ như thế nào? Không thể đưa đám bé cho cảnh sát chứ. Người trong chính phủ không phải thứ gì ra hồn cả.”

Nghe Jason hai người cũng trầm mặc bọn họ hai tên một nghèo với bận cả ngày một thì nghèo cộng lưu linh thì sao lo được cho đám này trẻ em, huống hồ còn là mutant.

Jason nhìn hai người biểu cảm càng đau bi a. Nhà hắn hiện tại đã là cái viện phúc lợi thu dưỡng thanh thiếu niên mất bố mẹ hoặc bỏ nhà ra đi rồi. Giờ thì thành cái viện phúc lợi thật luôn à.

Jason chỉ trong lòng chửi như thế nhưng cơ thể lại rất thành thực hướng phương hướng của đám trẻ đi qua.

Vừa đi đến bên đám trẻ Jason đã một mặt tươi cười hỏi.

“Mấy đứa có nhớ vị trí nhà không để anh đưa cho về.”

Nhưng nghe thấy Jason lời nói mấy đứa bé không những không cao hứng mà là trực tiếp co lại thành một đoàn. Cái này khiến Jason nhất thời có chút khó hiểu.

“Anh trai có thể, có thể không đem bọn em về nhà được không?” một đứa có vẻ lớn nhất trong đám người lên tiếng nói.

Nghe thấy điều này Jason có chút nhất thời khó hiểu. Thấy Jason một mặt khó hiểu đứa bé vừa rồi lại lên tiếng nói.

“Do bố mẹ sợ bọn em do bọn em là mutant nên mới bán bọn em đi. Anh đừng đưa bọn em về được không?”

“Haiz vậy thì tạm thời mấy đứa đến ở chỗ anh đi. Về sau lại tính.” Jason trực tiếp lên tiếng làm cho đám người ngây ra. Jessica với Gwen thì đã sớm đơ ra vì không hiểu hai bên đang nói cái gì. Còn đám bé thì đơ ra vì Jason đề nghị nằm ngoài suy nghĩ của bọn hắn.

“Có thật vậy không? Anh không sợ bọn em à?” Một đứa nhỏ trong đám liền hỏi Jason.

Nghe thế Jason chỉ cười xoa đầu đứa bé nói.

“Thật chứ, với lại anh cùng mọi người ở nhà đều so mấy đứa đều mạnh hơn nhiều.” Jason lời nói này thật ra là có chút an ủi đám nhỏ. Nhưng nếu hắn biết toàn bộ cái nhà hắn hiện tại trong tương lai đều có thể tổ đội ra một nhóm siêu anh hùng không thua gì Avenger thì Jason không biết sẽ có bao nhiêu mộng bức a.

Đợi đám nhỏ ăn xong thì Jason cùng đám người dẫn đám nhỏ ra xe, còn cái tàu chở hàng cấm này thì nên để lại cho NYPD(Cục cảnh sát New York) lo đi.

Jason lúc này đang chở một đám nhỏ trên xe cùng Jessica. Còn Gwen thì thấy xe đã đầy nên cô nàng đã “Xung phong” lái mô tô. Nhìn cảnh Gwen trực tiếp lấy con Tsunami Cycle lái đi, nhìn cảnh này Jason lời gì cũng không nói ra được. Vốn không gian của hắn do để con Camaro đã chiếm phần lớn chỗ nên không đem theo xe khác, nên đành lấy con Tsunami Cycle lần trước mua đưa cho cô nàng. Nào ngờ Gwen lái xe theo phong cách hết ga hết số, lần nữa đem con xe phóng đến hơn 200km/h. Đến hắn cũng chẳng thấy bóng dáng cô nàng đâu.

“E là mai lại thấy quái xế nhện rồi!” Jason quay qua ngồi cạnh Jessica cười cười nói.

Mà nghe Jason nói Jessica chỉ cười. Nhưng sau đó lại mặt nghiêm túc hỏi.

“Mấy đứa bé này cậu định như nào chăm sóc!”

“Mấy đứa này tạm thời ở chỗ chúng ta đi, rồi tớ liên hệ với ngôi trường đặc biệt cho bọn chúng sau.” Nghe Jessica hỏi Jason liền nghĩ đến ngôi trường đặc biệt đó. Hắn không rõ ngôi trường đó ở đâu nhưng để Red Queen tra thì tí là ra chứ gì.

Đám người cứ thế một đường lái xe về đến cửa hàng.

“Gwen tớ nghĩ cậu lại sắp nổi tiếng tiếp rồi.” Vừa xuống xe Jason đã nói với Gwen.

Nhìn Jason mặt đầy ý cười Gwen ban đầu khá khó hiểu nhưng lát sau cô nàng chợt nhớ ra cái gì quay về phía Jason hỏi dò.

“Nãy, nãy tớ lái xe nhanh lắm sao?”

“Không nhanh, tầm 200km/h thôi.” Jessica từ trên xe đi xuống trả lời thay Jason.

Lúc nghe nữa đoạn đầu Gwen cũng chỉ thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau biết bản thân thế mà chạy như thế nhanh thì cô nàng trực tiếp ngây ra. Ban nãy cô nàng thật sự chạy đến tận hứng nên quên cả việc nhìn đồng hồ tốc độ. May mà không có cảnh sát nào đuổi theo, nếu không phiền phức rõ to.

“Rồi rồi, đem đám nhóc này lên phòng thôi, tớ đi tìm xem còn nhà nào bán quần áo với mền gối không. Thấy Jason dự định đi Gwen cũng đi theo lên xe.