Midtown highschool,
Jason cùng gwen đang chuẩn bị lên lớp thì jason thấy được peter đang một mặt hưng phấn hướng hắn chạy đến.
“Peter ? làm gì hưng phấn thế?” thấy Peter một mặt tuoi cười khiến jason cảm thấy kì lạ.
“Hắc tiểu nhị, hôm qua ta được thông báo rằng nghiên cứu của tiến sĩ curt đã phần nào có tiến triển rồi, mà công thức hôm đó tớ nghĩ ra góp phần quan trọng nhất.” Peter một hơi đem toàn bộ sự việc nói ra làm cho đứng một bên nghe Jason một mặt ngốc, hắn không phải không hiểu mà hình như thuộc tính nói nhảm của peter được nâng cấp rồi thì phải, một hơi nói gần ba phút mà đến thở dốc cũng không có.
“Rồi rồi peter, sắp trễ lớp rồi.” Jason lập tức ngắt ngang lời của peter, hắn không muốn lên lớp trễ chỉ vì đứng nghe peter luyên thuyên đâu.
“Ách, đi thôi” Nghe thấy jason lời nói peter cũng ý thức được lớp học sắp bắt đầu rồi.
Cả hai lập tức chạy đến trên lớp. Như mọi khi Harry cũng không có lên lớp học, Jason nghe peter nói là do harry hắn phải học quản lý để kế thừa tập đoàn osborn.
Vừa lên lớp thì Jason cảm thấy bầu không khí có chút kì lạ. Hôm nay mọi người dường như tụ tập thành nhóm hơi nhiều. Bình thường thì vẫn sẽ có vài người tụ tập cười cười nói nói cái gì đó nhưng hôm nay dường như toàn bộ mọi người đều đang bàn luận về một cái gì đó trông có vẻ rất thú vị. Jason đi đến một bên nhìn thì thấy đó là bài báo của nhật báo Bugle về vụ việc tối hôm qua.
Jason nhất thời không biết nói gì, hắn chỉ có thể cảm khái tốc độ lan truyền của nhật báo Bugle, không giống như trong spider man bộ ba, nhật báo Bugle lúc này đã có báo điện tử, cái này là nhờ sự phát triền của khoa học kĩ thuật, tuy jason chê bai đân dụng kỹ thuật là thứ phẩm nhưng hắn cũng biết cái này new york so hắn thế giới trước tuy không nói dẫn trước vài chục năm nhưng tầm năm mười năm là vẫn có.
Nhìn thấy trên báo hình ảnh Jason mặt muốn bao nhiêu đen liền có bấy nhiêu đen. Tại sao lúc đó một bên bóp cò khí thế Frank không ai nhắc đến, rồi còn là cái nào quỷ khốc thần sầu đặt tên đây, “Bịt mặt đỏ” là cái đồ chơi gì? Jason bây giờ đang suy nghĩ nên đánh vào nhật ký bugle từ cổng nào ý tưởng đều có rồi.
Mà ở một bên, gwen nhìn mặt ngày càng đen Jason mặt đã đỏ lên vì cố nén cười. E rằng mọi người trong lớp cũng chẳng biết cái “Bịt mặt đỏ” mà mọi người đang liên tục bàn tán đang đứng bên cạnh họ.
Mà Peter lại ngược lại, hắn hai mắt nổi tinh quang, dường như rất muốn gặp người này, hoặc là trở thành giống như hắn trong lòng siêu anh hùng captain america.
Peter cảm thấy hai ngày này thân thể hắn biến hóa rất lớn, hắn trở nên săn chắc hơn này, hắn phản xạ cũng nhanh hơn trước kia rất rất nhiều, ngoài ra hắn còn có thể leo lên một số bức tường thẳng đứng mà không có chút nào khó khăn cả. Điều này làm peter lúc phát hiện mình siêu năng lực là vừa mừng vừa sợ, hắn mừng vì bản thân không còn yếu đuối nhưng hắn sợ, sợ bản thân bị mọi người kì thị. Peter không sợ người ngoài nói gì về hắn vì cơ bẳn hắn cũng chẳng quan tâm mấy, nhưng bạn bè của hắn như Jason, hay harry thì lại khác, cả người hắn thích nữa. Hắn không có nhiều bạn nên hắn không muốn bản thân vì một cái lý do ất ơ nào đó mà đánh mất đi những người bạn hiếm hoi này.
Với lại đây là nước mĩ, việc một người trở nên bất bình thường rất dễ gây nên chính phủ chú ý. cái này là do trong một lần đi tham quan Jason nói với hắn. Nguyên văn câu nói là “ đôi khi một người giá trị cũng chẳng phải do họ định đoạt mà là do người khác muốn họ có giá trị như thế”.
Lúc đầu peter cũng không để ý câu nói đó nhưng càng về sau hắn lại phát hiện câu nói này rất có đạo lý.
Nếu Jason mà biết một câu nói của bản thân làm cho tương lại spider man trở nên không còn ngây thơ nữa thì hắn sẽ hô lên “oan uổng nha” lúc đó hắn chỉ cảm khái một câu mà thôi, với lại đó cũng là chuyện của 4 5 năm trước rồi, ai nhớ nỗi chứ.
New york, manhattan khu một nơi nào đó.
“Báo cáo ông chủ, lần này chúng ta thiệt hại hơn ba mươi người kèm theo toàn bộ số hàng ạ” một người áo đen hướng về phía bàn làm việc khom đầu nói. Có thể thấy thân hình hắn liên tục khẽ rung, trên mặt lại là sợ hãi cùng bất an. Lần này giao dịch là vì một người đặc biệt chỉ định, giá cả cũng rất cao. Nhưng giờ khắc này lại bị người khác trực tiếp bưng. Hắn cái này quản lý, không dễ làm a.
“Điều tra đi, tìm ra thân phận của hắn.” chỉ nghe phía bàn làm việc phát ra một thanh âm trầm thấp đầy uy nghiêm hướng người áo đen ra lệnh.
“Vâng” tên áo đen kia cũng không chần chừ mà trực tiếp ly khai.
“Dám phá gia tộc Rossolt người, chỉ có cái chết.” chỉ nghe người kia thì thầm tự nói.