Dù trong lòng thừa biết người đến là ai nhưng Jason vẫn cất tiếng hỏi Mary Jane.
“Phóng viên? Tại sao lại xuất hiện ở đây lúc này.”
“Tôi bảo là tôi vô tình đi ngang mà” Mary Jane cũng không tỏ ra sợ hãi vì nàng biết thanh niên trước mắt ít nhất sẽ không hại nàng. Vì vừa rồi cảnh thanh niên này ân cần thăm hỏi những đứa trẻ ở đây nàng đều thấy tất cả, cả lúc chiến đấu cũng bị nàng vô tình chụp lại không ít.
Không trách được Mary Jane không phát hiện ra Jason. Vì lúc này tính cách Jason biểu hiện ra có phần quá băng hàn, so với cái nam thanh niên vui vẻ hòa đồng ở trường thì khác một trời một vực, huống hồ Jason còn luôn mở ra giọng nói giả thì dù cho đứng cạnh bên là cha mẹ hắn cũng chẳng thể nhận ra được.
“Thôi hai bên bình tĩnh đi.”
Dare devil thấy hai người không ai nhường ai bèn lên tiếng hòa giải. Từ nãy giờ hắn triệt để bị Jason xem như người vô hình.
Nghe thế jason cũng chẳng nói gì chỉ cất đi vũ khí hướng đám trẻ đi qua. Hắn lấy từ trong không gian ra một ít thực phẩm như bánh mì ăn liền và nước lọc cho đám nhỏ, đồng thời cũng lấy ra vài bình thuốc khép lại vết thương và băng gạt để băng bó cho đám nhỏ. Mary Jane thấy Jason làm việc cũng từ từ lại gần giúp đỡ.
Jason vừa làm việc một bên lấy ra điện thoại gọi cho cảnh sát. Hắn không trực tiếp lấy bản thân điện thoại mà vẫn quy tắc cũ, tìm lấy tên nào đó điện thoại trực tiếp gọi. Đây là cách Jason tránh khỏi cảnh sát tình nghi, vì nếu dùng hắn điện thoại hay những cái điện thoại mua từ hệ thống đều không lo bị theo dõi nhưng số điện thoại có thể bị chú ý, do đó Jason cực kì hạn chế gọi người ngoài bằng số cá nhân.
Không bao lâu thì Frank quay lại, nhìn có vẻ là đã điều tra được cái gì. Jason cũng không quan tâm Frank mà hắn sức chú ý bị hệ thống thu hút.
Một vạn năm ngàn tích phân khiến Jason sững sờ. Khi mở ra chi tiết hắn mới biết, 1 vạn tích phân là đánh quái, còn 5000 tích phân là tặng thêm do phá hủy một hành vi phạm tội nghiêm trọng. Jason đọc xong cũng hiểu ra nên chẳng chút nào xoắn xuýt.
Đợi tầm mười lăm phút thì tiếng xe cảnh sát đã vang lên. Nghe thấy thế Jason cũng đứng lên chuẩn bị đi. Dù gì Dare Devil với Frank đã đi trước hắn bây giờ ở lại chỉ thêm phiền phức. Vừa đứng dậy thì Mary Jane thanh âm vang lên.
“Anh không định trình bày với cảnh sát à?”
“Không! Dù gì bọn họ cũng không tin mà.” Jason không quay đầu lại mà phóng xe lao đi. Để lại Mary Jane và đám nhỏ chỉ thấy một bóng lưng đen tuyền dần ẩn vào màn đêm.
“Chị ơi, chị có biết anh trai đó là ai không.” Một đứa bé lên tiếng hỏi Mary Jane.
“Chị cũng không rõ. Có thể là một anh hùng hoặc không.” Mary Jane xoa đầu đứa bé rồi đáp lại.
Lúc này Jason đã tháo xuống mặt nạ. Hắn dự định tìm một nhà quán ăn để ăn tối, dù gì hắn lúc đi cũng chưa ăn mà bây giờ thì quá trễ nên hắn nhất thời cũng cảm thấy lười.
Jason đi vào một nhà quán ăn thì thấy chủ quán đang hì hục làm sau bếp. Hắn trực tiếp lên tiếng.
“Bác Lâm cho cháu một phần ăn tối nha!”
“Ồ! Là Jason à, sao cháu ăn trễ thế.” Bác Lâm nhìn thấy Jason thì trên mặt có chút tươi cười hỏi.
Bác Lâm là chủ cửa hàng nhỏ này, trước đây Jason từng ở đây làm việc một thời gian, hắn cũng từng học làm bếp do chính Bác Lâm dạy. Đừng xem quán ăn này nhỏ, chủ quán ở đây là một đầu bếp từng làm cho rất nhiều nhà hàng Michelin danh giá. Nhưng vì lớn tuổi nên bác ấy mới nghỉ hưu rồi mở ra nhà này quán ăn. Jason một thân trù nghệ đều do Bác Lâm đạo tạo, theo lời bác lâm thì Jason có thể làm đầu bếp cho nhà hàng 4 5 sao chứ chẳng đùa.
“Nay cháu có tí công việc nên về trễ.” Jason đáp lại. Trong lúc đó hắn cũng nhìn xung quanh. Lúc này hắn thấy được một cái hộp màu đen ở phía sau quầy. Nhìn thấy kì lạ Jason liền kéo chiếc hộp ra. Hắn phát hiện chiếc hộp này tựa hồ khá nặng so với kích thước của nó. Đồng thời chiếc hộp này còn trang bị một loại khóa điện tử 3 lớp cực kì tân tiến. Điều này làm Jason có chút nghi ngờ nên hỏi Bác Lâm.
“Bác Lâm, cái hộp là từ đâu có được vậy ạ?”
“À cái hộp đó à, hôm trước có cậu thanh niên mặc vest đen để quên á. Cũng được hai ngày rồi mà không có quay lại, chắc người ta vứt đi ấy mà.” Bác Lâm Nhìn thấy chiếc hộp liền nói.
Jason nghe đến đây liền cau mày lại. Hai ngày trước, chẳng phải ngày hôm đó à. Jason liền nhớ đến, địa chỉ của quán ăn này tuy không đặc thù nhưng nó lại nằm ở giao nhau giưac đại lộ 4 và đường số 12 à.
Jason liền lấy ra Gundephone05 liên hệ với RedQueen.
“Red queen, điều tra rõ xem nam thanh niên kia có từng đi qua tiệm ăn này khồng, nhớ thanh lý vết tích cho kĩ.”
Jason trực tiếp cất hộp vào trong không gian hệ thống. Hắn định một lát nữa về căn cứ phải điều tra rõ cái hộp này.
Cất xong cái hộp Jason lại lần nữa mặt tươi cười ăn hết bữa cơm tối.