Việc thám hiểm mê cung đang tiến triển thuận lợi
Nếu như quá thuận lợi có lẽ tôi sẽ cười thật lớn.
Có vẻ khu vực này là lãnh địa của loài rết.
Cày kinh nghiệm bằng lũ rết này rất tiện lợi.
Các giác quan của chúng quá kém cỏi nên chúng không ngăn được tôi đánh lén.
Ngay khi tôi ra được sau lưng hay trên đầu chúng thì kết quả đã định.
Bởi vậy nên tôi đánh bại chúng rất dễ dàng.
Sau khi giết một số lượng rết nhất định thì tôi đã lên cấp 7.
Tiếc thay, không có skill nào tăng cấp nhờ vào điểm bổ sung. Skill “Kháng Tê Liệt” đã tự nhiên lên cấp 2 vì tôi không ăn gì ngoài rết.
Ở đây tôi có thể dễ dàng cày kinh nghiệm, và skill hữu dụng “Kháng Tê Liệt” cũng có thể lên cấp.
Đây là một bãi săn rất tốt.
Dĩ nhiên tôi không có chỉ chơi đùa vì mọi chuyện dễ dàng.
Tôi cũng thu thập kinh nghiệm về cách chiến đấu và đã tăng thêm các biện pháp đánh lén.
Một trong những điểm yếu của tơ nhện là tôi chỉ có thể nhả tơ từ sau lưng.
Nên tôi phải chu mông ra về hướng đối phương nếu tôi muốn trói chúng lại.
Còn tư thế bắt buộc là tôi phải đứng trụ bằng hai chân sau, rồi căng mông lên.
Vì khả năng bị đối phương phản công là rất cao, nên trước đây tôi chỉ nhả tơ khi đang trực tiếp dính vào người đối phương hay là nhảy lên trên cao rồi xả nhiều loạt “bom” xuống.
Nhưng cả hai phương pháp này đều rất nguy hiểm.
Nhờ vào bản chất của tơ nhện, chỉ cần dùng nó thành công thì tôi sẽ chiến thắng.
Nhưng mà sự cắn trả từ việc thất bại cũng cực kì khủng khiếp.
Khi đang dính trực tiếp vào người đối phương thì cả tôi lẫn nó đều không thể né được đòn của nhau.
Nếu nhảy lên cao thì có khả năng tôi bị bắn cho rơi xuống như người anh em của tôi trước kia.
Cơ bản là “Có chơi thì có chịu”.
Thế nên tôi đã cố tìm ra vài cách để sử dụng tơ nhện một cách an toàn hơn.
Một trong số đó là một loại vũ khí mới tên gọi Tơ Xách Tay!
Nói ngắn gọn, tôi làm sẵn một lưới tơ, rồi để căng ra sẵn bằng hai chân trước.
Cái lợi của lưới tơ nhỏ này là tôi loại bỏ trường hợp bị phản công.
Bởi vì tôi chỉ cần phải chạy đâm đầu tới trước khi sử dụng nó.
Nếu so sánh việc này với tư thế vớ vẩn trước đây tôi cần dùng để nhả tơ thì cái này vẫn tốt hơn nhiều.
Một điểm yếu là tôi không dùng hai chân trước được nếu sử dụng thứ này.
Nhưng tôi còn ba cặp chân khác, nên chỉ hơi bất tiện một chút thôi.
Ngoài ra muốn sử dụng thì tôi phải làm sẵn lưới tơ này.
Hiện tại nếu muốn làm một lưới tơ tôi sẽ chỉ tốn giây lát vì bây giờ tôi đã là một chuyên gia làm tơ tự phong rồi.
Một món vũ khí “Chơi nhiều mà chịu ít”
Tôi còn cố làm nhiều món khác nữa, nhưng đều thất bại cả.
Vì là một người chuyên đánh lén nên tôi muốn tìm được cách chống bị đánh lén.
Thế nên tôi ngay lập tức nghĩ đến tơ dò đường mà tôi đã thử nghiệm một thời gian trước.
Một sợi tơ mỏng, vô hình dính trực tiếp từ tuyến tơ, nhờ vào nó tôi lẽ ra có thể thu nhập toàn bộ thông tin về chuyện có kẻ thù sau lưng hay không.
Nhưng khác với lúc ở trong nhà, khi mà tôi chỉ cần phải để nó lơ lửng khắp nơi. Bây giờ để thiết lập nó quá phiền phức.
Rất là phiền phức là đằng khác, nếu như để nó yên thì sớm muộn nó cũng sẽ dính với những sợi tơ khác và rồi bị tính lên tường.
Hơn nữa, trong lúc nhận thông tin liên tục từ sợi tơ tôi sẽ bị mất tập trung..
Ngay cả việc cố gắng lờ thông tin đi cũng tốn sức và làm tôi bị mất tập trung.
Đó là lúc tôi bỏ cuộc với ý tưởng tơ dò đường.
Tiếp theo đó, tôi đã nghĩ đến việc tăng khả năng phòng thủ yếu ớt của mình, nên tôi đã thử làm trang phục tăng phòng thủ với tơ.
Chỉ nhìn vào kết quả thì ý tưởng này thất bại.
Vì mặc dù tôi có thể may được trang phục, nhưng mà mặc nó vào lại là một vấn đề hoàn toàn khác.
Tôi là một con nhện cơ mà.
Tay tôi không tinh hay nhạy bén như tay người, hơn nữa tôi có kết cấu cơ thể phức tạp hơn.
Thế nên tôi không có cách nào mặc đồ vô được cả.
Vậy, còn quấn tơ quanh người thì sao?
Ý tưởng này cũng bị bỏ qua.
Tôi có thể tự quấn tơ quanh người, nhưng nếu làm không kĩ thì tôi sẽ tự làm giảm tốc độ của bản thân.
Làm giảm tốc độ, một trong những chỉ số tốt nhất của tôi, vì lí do nhảm nhí như thế là không được.
Và tôi không thể quấn tơ đàng hoàng khắp người cùng lí do với tôi không mặc quần áo được.
Hơn nữa, ngay cả khi tôi mặc được, nếu không thể cởi ra thì cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Mỗi khi tôi ăn thì người của tôi lại thay đổi.
Nếu như đang quấn tơ đầy người mà lại ăn rồi phồng ra như trái bong bóng, đó là kiểu tự ngược gì thế?
Nếu nhờ được bàn tay của người khác thì hẳn tôi sẽ có cách, nhưng với tám cái chân của tôi và cơ thể không thể nhìn ở đằng sau thì vô vọng rồi.
Thế nên ý tưởng này bị bỏ qua.
Umu.
Nghĩ như thế này, cơ thể nhện cũng có những cái lợi và hại khác nhau.
Mặc dù tôi có thẻ nhảy cao, nhảy xa, dính lên tường, nhưng mà không có hai bàn tay linh hoạt.
Lần đầu tiên tôi thực sự hiểu rằng bàn tay người tiện lợi đến mức nào.
Nhân tiện, qua lần thí nghiệm này skill “Tơ Nhện” vẫn chưa lên cấp nào.
Hiển nhiên, độ thông thạo yêu cầu theo mỗi cấp lại tăng lên.
Khác với lúc ở trong ngôi nhà yêu quý, tôi không thể dùng tơ một cách lãng phí khi ở đây.
Khác với lúc đó, khi ở ngoài này chuyện bất ngờ có thể xảy ra bất kì lúc nào, nên tôi muốn đảm bảo bản thân luôn ở trạng thái sẵn sàng.
Lí do lần này tôi thí nghiệm được nhiều như thế là vì có lượng thức ăn dồi dào gọi là rết ở đây.
Mặc dù có rất nhiều thất bại ở lần thí nghiệm này, nhưng tôi cũng biết được thêm nhiều thứ.
Nếu lại có cơ hội chắc tôi sẽ thí nghiệm thêm một chút.