Chương 18: Tôi đã chơi bẩn đường đường chính chính

《Độ thông thạo skill đã đủ. Skill『Giám Định LV2』đã trở thành 『Giám Định LV3』》

Cấp độ skill tăng lên một cách dễ dàng.

Chưa bao lâu trôi qua kể từ lúc tôi bắt đầu giám định.

Vậy nếu không ru rú ở trong nhà thì nó tăng cấp dễ như thế này.

Tôi có cảm giác phức tạp về việc này.

Kệ, miễn sao cấp độ skill cứ tiếp tục tăng là được rồi.

Không biết ở cấp 3 thì nó sẽ ra thông tin gì nhỉ?

Tôi tự giám định bản thân.

『Taratect Nhỏ Hạ Cấp LV5 Không tên』

Có thêm cấp rồi kìa.

Wai.

Haa…

Dù sao cũng có thêm thông tin rồi.

Nhưng tới bao giờ skill này mới có ích đây.

Muu.

Nhưng rồi tôi thắc mắc, không biết chủng loại Taratect Nhỏ Hạ Cấp của tôi mạnh cỡ nào trong hầm ngục này?

Có một chuyện không tưởng đã xảy ra lúc tôi nghĩ thế.

『Taratect Nhỏ Hạ Cấp: Ấu kì của chủng loại Taratect đang dần thoái hóa.』

Hơ...Hở?

Ể, đây là kết quả của việc giám định tên chủng loại của tôi sao?

Giám định kép?

Ồ.

Vậy ra tôi vừa tìm được một mánh quan trọng à?

Vậy tôi chỉ cần phải giám định mọi thứ lại.

『Taractect: một chủng loại quái vật nhện』

Có thể làm được!

Không phải thế này rất là tuyệt vời sao!?

Nếu như tôi giám định cái gì đó rồi có từ ngữ lạ xuất hiện tôi cũng có thể giám định từ lạ đó.

Uha!

Lời giải thích vẫn khá ngắn và không có bao nhiêu thông tin, nhưng nếu tôi càng cho nó lên cấp cao thì nó sẽ càng tuyệt vời hơn sao?

Chỉ cần giám định một lần là tôi sẽ có rất nhiều thông tin khác nhau.

Fuhyoi!

Giám Định-san, tôi xin lỗi đã gọi cậu là vô dụng.

Từ đây trở đi tôi sẽ cố gắng hết sức cày cấp cho cậu!

Giám Định liên tục cũng tốt, nhưng hiện tại xuất hiện hai vấn đề.

Tôi vừa đói vừa buồn ngủ!

Là vậy đó.

Bỏ chạy hết tốc lực từ cuộc tấn công bất ngờ vào nhà tôi, đi lòng vòng trong hầm ngục thế này, dĩ nhiên tôi sẽ vừa đói vừa buồn ngủ rồi.

Mặc dù giờ vẫn chịu đựng được, nhưng sớm muộn gì tôi cũng cần phải ăn và ngủ.

Có quái vật nên cả hai việc này đều gặp vấn đề.

Để ăn, tôi phải tìm một con quái vật và giết nó.

Ngược lại, tôi phải tránh né quái vật trong lúc đang ngủ.

Tôi bị gặp một vấn đề nan giải, không thể thỏa mãn cả hai nhu cầu được.

Muu.

Thực ra có một cách giải quyết cả hai vấn đề này.

Chỉ cần làm một căn nhà đơn giản và ngủ trong đó.

Nếu thế, tôi có thể ngủ yên tĩnh và tìm được bữa ăn nếu có con quái vật nào bị mắc vào bãy.

Một mũi tên giết hai con chim.

Nhưng.

Tôi đã quyết định trước đó rằng phải giết kẻ thù bằng hai bàn tay của mình càng nhiều càng tốt.

Khi tôi ngủ, tôi sẽ phải làm một ngôi nhà đơn giản, việc này không tránh được. Nhưng tôi muốn phải chiến đấu ít nhất một lần sau khi tỉnh dậy.

Ngôi nhà đơn giản là nơi an toàn để nghỉ ngơi, không phải là công cụ để săn bắt.

Dĩ nhiên nếu có con quái vật nào bị mắc vào lưới thì tôi sẽ ăn không ngại ngùng gì.

Hiện tại thì tôi lại tiếp tục đi vòng vòng kiếm quái vật.

Kìa.

『Ếch Elro LV3』

Ở ngay cửa lối đi mà tôi đang núp, có hình dáng của con ếch quen thuộc.

Nó đang quay lưng về hướng tôi.

Tên này chưa phát hiện ra tôi à.

Có nên tấn công bất ngờ không?

Ngay khi đang suy nghĩ thì nó đã phát hiện ra tôi.

Tch.

Kishaaa!

Đầu tiên tôi cố gắng dọa nó sợ.

Pe! ( tiếng phun nước bọt)

Owa!?

Tên kia, tấn công bất ngờ bằng nước bọt là không công bằng!

Suýt nữa là không né được rồi!

Pe! Pe! Pe!

Đừng phun liên tục chứ !!!

Uwa, Uwa, oufu!?

Làm sao mà tôi né hết nổi!

Đau, Đau!

Mặc dù không đau như lần đầu nhờ vào skill Kháng, nhưng đau vẫn là đau!

Đúng hơn là, lúc không bị trói lại thì mi thực sự năng động quá nhỉ!?

Pe! Pe! Pe!

Khoan khoan!

Pigyaa!?

Tôi lại né hụt một viên nữa.

Không tốt, nếu cứ tiếp tục thế này tôi sẽ bị đánh bại mà không phản kháng được!

Đã như vậy thì, chỉ còn cách liều mạng!

Pe! Pe! Pe!

Làm như có ai sẽ dính cùng một chiêu nhiều lần như thế!

Ăn đạn nãy giờ ta đã biết mi chỉ có thể phun ba lần mà thôi!

Đừng có mà xem thường con mắt của người chơi có tên gọi là Idaten và khả năng né đòn của ta!

Tôi né được những viên nước bọt.

Và giơ vuốt ra về hướng con ếch.

Kuu, như dự đoán, con ếch né được nhờ việc nhảy về sau và dùng lưỡi tấn công!

Bitan!

Đau!

Cái lưỡi của nó có cảm giác như đang ghiền nát tôi vậy.

Hơn nữa, lưỡi của nó có axit, và cơn đau không phải chỉ đến từ việc bị đập mà còn từ việc dính axit lên người.

Oou.

Đây là sát thương nguy hiểm.

Nếu có thanh máu lúc này thì nó sẽ đang nháy đỏ.

Nếu bị dính thêm một đòn như thế có lẽ tôi sẽ chết.

Nhưng chuyện đó sẽ không xảy ra.

Kết cục đã được định sẵn.

Vì tôi đã chuẩn bị sẵn lưới ở hướng mà con ếch nhảy.

Mánh khóe rất đơn giản.

Chỉ cần nhả tơ trên mặt đất trong lúc né nước bọt của con ếch.

Về phần tôi, chuyện nhả tơ vô ý trong lúc di chuyển là chuyện bình thường.

Lần đầu tiên tôi lợi dụng chuyện này.

Tôi tăng độ dính của những sợi tơ đã được nhả ra.

Sau đó thì chỉ cần dụ con ếch vào hướng đó.

Tôi điều chỉnh góc và tốc độ của móng vuốt của tôi để đảm bảo nó nhảy về hướng đó.

Tôi chỉ không ngờ nó sẽ phản công trên không…

Khi đáp xuống đất thì con ếch bị tóm gọn.

Tôi không chần chừ cuộn nó lại trong một lớp tơ nữa.

Sau đó mọi chuyện quá dễ đoán.

Cạp!

Cuộc chiến đầu tiên của tôi kết thúc với chiến thắng suýt xao.