Một sợi tơ trắng mỏng gắn trên hai chân trước của tôi.
Khi tôi kéo thì có căng ra.
Nếu thả ra thì nó trở lại hình dáng ban đầu.
Un.
Đúng là nó đã trở nên giống như cao su như tôi mong muốn.
Tôi đang làm gì à?
Từ khi biết “Tơ Nhện” là một skill, tôi đã bắt đầu thử nghiệm những sợi tơ bằng nhiều cách khác nhau và nhân tiện tăng độ thông thạo cho skill.
Cho tới giờ tôi chỉ sử dụng tơ cho việc làm tổ và trói con mồi lại.
Thế nên dù tôi là người làm ra những sợi tơ này, tôi vẫn không rõ lắm về chúng.
Eh?
Ra ngoài mà cày cấp á?
Vô vọng.
Mặc dù lúc lên cấp thì tôi rất hăng, nhưng mà nghĩ kĩ lại thì chuyện đó là vô vọng rồi.
Cứ nghĩ xem nào.
Một cô gái chỉ giỏi chơi game liệu có thắng nổi một trận chiến không?
Vô vọng.
Dù cơ thể này là cơ thể của một con quái vật, nhưng điều khiển quá kém cỏi thì cũng vậy thôi.
Điều khiển cơ thể trong game với ngoài đời khác nhau một trời một vực.
Trong game thì nhân vật thế nào cũng không thấy mệt, nhưng ở ngoài đời càng di chuyển nhiều thì càng dễ mệt hơn.
Hơn nữa ở kiếp trước tôi không đi đâu ngoài đi học ở trường, nên tôi chỉ là một cô bé yếu ớt mà thôi.
Muốn tôi đánh thắng một con quái vật sống nhờ vào bản năng hoang dã thì hơi khó đó.
Dĩ nhiên không phải là tôi không có tỉ lệ thắng, nhưng mà thất bại đồng nghĩa với cái chết. Tôi muốn tránh lựa chọn nguy hiểm đó.
So sánh với việc đó thì chờ một con mồi đáng thương lọt vào lưới dễ hơn rất nhiều.
Ngoài ra như thế này cũng hiệu quả hơn chạy vòng vòng hầm ngục mà không biết đường đi.
Một ngày nào đó tôi sẽ rời khỏi nhà, nhưng phải chờ sau khi tôi lên cấp đủ đã.
Mặc dù trong trò game online thì tôi sử dụng một nhân vật không cân bằng như thế nhưng cày cấp nhẹ nhàng ở lúc đầu là lối chơi của tôi.
Cứ thanh thản vừa lên cấp nhờ giết boss vừa ngâm nga một bài hát.
Đặc biệt bây giờ mạng sống của tôi có thể bị nguy hiểm, nên muốn đánh nhau thì phải chờ tôi tự tin vào bản thân thêm chút đã.
Nâng độ thông thạo cho “Tơ Nhện” là một phần của việc cày cấp của tôi hiện tại.
Nghĩ kĩ lại thì mớ tơ nhện này cơ bản là nguồn sống của tôi.
Nghĩ đến việc đi vòng vòng hầm ngục do không thể xây nhà làm tôi rùng mình.
Nếu như thế thì bây giờ chắc tôi đã chết rồi?
Không thể nghỉ ngơi được, không thể bắt mồi được.
Tất cả là nhờ vào tơ nhện mà tôi có thể sống thoải mái như bây giờ.
Với lối suy nghĩ đó, bây giờ quan trọng nhất là nâng cấp cho tơ nhện.
Không biết lên cấp thì nó sẽ như thế nào, nhưng chắc chắn không thể yếu hơn được.
Đầu tiên tôi đã tìm hiểu đặc tính của tơ nhện bằng cách thử sử dụng nó nhiều cách khác nhau.
Trước hết là vừa nhả tơ vừa thử điều chỉnh độ dày, độ dính, độ khỏe và độ co giãn.
Điều chỉnh độ dày cực kì dễ dàng.
Muốn nhả một sợi tơ mỏng như tóc tôi cũng làm được.
Mặc dù làm nó mỏng đến mức vô hình thì lại không được.
Trong hầm ngục tối thế này thì chắc nhìn thấy sợi tơ này cũng đủ khó rồi.
Có điều, kết quả của việc thử độ khỏe thì cho thấy sợi tơ càng mỏng thì nó càng yếu.
Chuyện này dễ hiểu thôi.
Hiển nhiên là nó sẽ yếu đi.
Nếu lên cấp nữa có lẽ sợi tơ sẽ tự mình khỏe hơn. Hãy mong chờ chuyện đó.
Ngược lại thì sợi dây càng dầy thì nó càng khỏe.
Sợi dây dầy nhất tôi có thể tạo ra bây giờ có đường kính 2cm.
Giống một sợi dây thừng bình thường.
Đó là mức tối đa hiện tại của tôi, nhưng nếu bện nhiều sợi lại thì nó có thể dầy hơn được.
Hơi tốn thời gian thôi.
Tôi hơi hối hận một chút lúc đang làm thí nghiệm độ dính.
Mọi người cứ nghĩ tơ nhện nào cũng dính, nhưng cũng có loại không dính.
Lí do nhện bình thường không bị mắc vào tơ của nó là vì nó biết cách dùng đúng.
Lúc dùng bản năng làm tổ tôi đã biết điều này.
Nói chung là, lúc đang làm thí nghiệm thì tôi bị mắc kẹt vào tơ nhện của chính bản thân mình.
A, un.
Để biết cách dùng cả hai loại tơ một cách hiệu quả, tự bị kẹt vào tơ của bản thân là cần thiết.
Tôi là một tên ngốc vì bị mắc kẹt trong tơ của bản thân.
Tôi đã mất kiên nhẫn.
Thực ra, lúc đó tôi không biết độ dính của tơ vẫn có thể được điều chỉnh sau khi tơ đã được nhả ra, kết quả là tôi suýt chết vì bị kẹt trong cái bẫy do chính mình làm ra.
Độ dính của sợi tơ sẽ có thể được thay đổi khá nhiều nếu sợi dây vẫn còn dính trên tuyến tơ của tôi.
Sau đó tôi đã thử thay đổi độ dính của một sợi tơ đã bị cắt ra khỏi tuyến tơ, kết quả là độ dính chỉ đổi một chút.
Bình tĩnh lại, tôi kiểm tra sức mạnh.
Tơ mỏng thì yếu tơ dầy thì mạnh. Nhưng thực sự mức độ chịu đựng của một sợi tơ là bao nhiêu?
Ý tôi là sao hở?
Khi tôi làm sợi tơ khỏe hết mức có thể thì dù dùng sức cỡ nào tơ cũng không đứt được.
Ngay cả khi tôi dùng răng cắn cũng không được.
Nếu cái gì đó bị mắc vào sợi dây này thì đừng hòng thoát.
Thực ra có lẽ có nhiều quái vật khác khỏe hơn tôi có khả năng xé rách tơ của tôi. Vì vậy quá tự tin là cấm kị.
Cuối cùng là kết quả của thí nghiệm độ co giãn. Hiện tại tôi có một sợi tơ đang được kéo căng ra.
Un.
Sợi tơ-dây thun này có vẻ có ích.
Nếu có đá ở đây tôi có thể làm một cái ná đơn giản.
Hơn nữa nó còn nhiều cách dùng khác.
Hiện tại tôi thỏa mãn với kết quả của thí nghiệm.
Nhưng dù tôi đã dùng tơ nhiều như vậy đi nữa cấp độ của nó vẫn chưa tăng lên.
Hơn nữa còn một vấn đề rất lớn không thể bỏ qua được.
Càng nhả nhiều tơ thì tôi càng dùng nhiều năng lượng.
Nói ngắn gọn thì tôi đang rất đói dù chỉ mới ăn con ếch gần đây.
Mức độ tiêu dùng năng lượng này không phải quá tệ, nhưng nếu lần sau muốn sử dụng tơ có lẽ tôi phải ăn cho đầy bụng đã, nếu không sẽ rất nguy hiểm.