" chạy. Chạy nhanh lên" - Tay Nhất Thiên nắm chặt tay cô gái hét to.
Giữa sân trường vào lúc 10h trưa nắng, một cuộc rượt đuổi đầy gây cấn giửa cặp tình nhân yêu nhau thắm thiết và một đám giang hồ bán thanh long.😂
" Im ngay thằng tác giả lol" - Nhất Thiên chỉa tay thẳng vào ống kính hét lên
" Bang Thanh Long, không phải bán thanh long thằng tác chó" - thằng tóc vuốt ngược cũng vừa rượt vừa rống to.
" các ngươi muốn chết" - ta đang ngồi bấm điện thoại cũng rống to ( lâu lâu được vô truyện khà khà)
Cô gái nhỏ bị Nhất Thiên kéo đi đôi mắt vẫn ướt nhòa nhưng khóe môi nhết cười hạnh phúc. Lại nói về cô gái dáng người mỏng manh trong rất yếu đuối khuôn mặt hơi gầy nhưng ngũ quang sáng sủa, tóc dài đang mặt chiếc váy ngắn tới đầu gối, trông ra dáng con nhà người ta, thân hình cứ buông lỏng tay nắm chặc tay chạy theo Nhất Thiên.
" Cậu buông mình ra đi, một mình cậu chạy được rồi" - cô gái thẹn thùng nói khẽ.
" tụi bây chạy không thoát"- Thằng tóc vuốt ngược lại la lên.
" Nhanh lên tới rồi " - chạy tới chiếc cub 50 tàn của mình Thiên phóng lên xe lôi cô bé vào yên sao đề máy vọt đi.
"Hừ hừ tụi mày chờ đó rồi tao sẽ xé xác mày ra" - thằng tóc vuốt ngược dừng lại hét lên .
"sao mình không đuổi theo ạ!"
Bốp...
"đ*t, tao chưa có bằng lái rượt nó trên đường công an bắt thì sao?"
Một thằng đàn em xấu số bị thằng đại ca thẹn quá hóa giận tặng cho cái bụp tai vào mặt.
" hazz giang hồ mà sợ công an bắt " thằng bị đánh nói nhỏ, thầm khinh thường.
Lại nói về Nhất Thiên và cô bé vọt ra khỏi trường phóng vèo vèo trên quốc lộ 1A với vận tốc 40km/h ( vãi thằng sợ chết lấy đâu mà kéo ga)
Sao 5 phút đồng hồ khi quay lại không thấy đám bang Thanh Long đuổi theo Thiên mới quẹo vào một qán nước nhỏ xíu xìu xiu tên vườn Lim dưới chân núi Tà Cú kêu 2 li nước hai đứa ngồi thở như bò "phì phì"
" Này tớ chưa biết tên cậu đấy, tớ là Nhất Thiên lớp 10a11 còn cậu" - sao khi đánh giá khuôn mặt, thân hình, số đo ba vòng của cô bé Nhất Thiên lên tiếng
" Tớ là Thảo Vi, lớp 10a1 cảm ơn bạn cứu tớ" - Thảo Vi thẹn thùng đôi mắt khẻ liết Thiên nói.
" What a1 lớp giỏi a" Nhất Thiên há mồn.
Lá vàng khẽ rơi từ cành cây lim xuống hồ nước bên cạnh trôi đi trôi đi thật nhẹ, cái gió của mùa cuối hè nó cứ nhè nhẹ thoảng qua làng nước gợn sóng động lang ra xung quanh, làm người ta không tự chủ phải hít thêm vào hơi thơm của mùa cuối hè tháng 8.
Đâu đó trong quán vắng ngay góc ngồi gần hồ có đôi bạn trẻ đang nói chuyện rôm rã bỗng dừng lại, ôi sao nàng không nói sao đôi mắt ta cứ nhìn nàng, nàng cũng vậy không nói chỉ nhìn ta, tại sao? Tại sao? Thời gian nơi này tại sao lại đứng lại có phải chăng là phép thuật của mụ phù thủy hay là sự nhiệm màu của 2 đôi mắt vô tình lạc vào nhau hoặc,... hoặc là đôi tim ta đã cùng nhau loạn nhịp, chả biết nói gì vì thẹn vì ngượn và vì sét tình.
" TÀO LAO " Nhất Thiên và Thảo Vi la lớn cùng lúc
" Thảo Vi cho mình hỏi chuyện lúc nảy là sao tiền bảo kê gì"- Nhất Thiên nghi hoặc hỏi.
" Lớp 10 mới vô ai cũng phải đóng tiền bảo kê mình không có đóng tiền nên bọn nó chặn đường mình"- đôi mắt Thảo Vi nhìn xa xăm về phía hồ đáp.
" Lại có chuyện đó, ta sẽ xử lí mới được" Nhất Thiên Tức giận la lớn.
Ngồi nói tào lao bí lao gần một tiếng ê đít, Nhất Thiên nói:
" Nhà cậu ở đâu chiều rồi tớ đưa cậu về"
" Tớ không muốn về nhà" - Thảo Vi cuối mặt nói.
" Cậu bỏ nhà đi á" - Nhất Thiên trợn mồn không thể tin một cô gái như vậy bỏ nhà đi trốn.
" không không, chả là ba mẹ toàn đi công tác, về nhà cũng không có ai, hay là hay là tối nay cậu tới nhà tớ chơi nhé tớ làm vài món cảm ơn cậu luôn ! "- Vi vừa nói giọng buồn sực ngưởng mặt nhìn Thiên đôi mắt lóe sáng.
" Hả hả tối, tới nhà cậu, Chơi á . Được a " - Đôi mắt Thiên trở nên sáng qắt há mồn bộ dán đê tiện lại lướt nhìn kĩ thêm Thảo Vi vài lần
Khuôn mặt thon gầy chân mầy tuy nhợt nhưng mắt to lông mi dài mũi cao môi hồng bộ dáng hiền lành, đôi đào tiên không quá to như cô Thảo nhưng cũng thuộc dạng đủ tiêu chuẩn, đôi chân thon trắng nỏn kết hợp với giày cổ cao màu trắng, trong bộ đồng phục váy ngắn, mỹ nhân a khặc khặc.
" Được được giờ tớ chở cậu về nhà trước, tớ về nhà thay đồ rồi qa ngay a" - Nhất Thiên cuốn quýt gấp gáp cứ sợ Vi đổi ý
" được, đêm còn dài cậu không cần gấp vậy đâu" - Thảo Vi trông bộ dáng gấp gáp của Thiên thì phì cười giả làm giọng nủng nịu đáp.
" phục vụ tín tiền đi"
Trên đường lại có đôi bạn trẻ lon ton trên chiếc xe cub chạy bon bon đi về.
Chút bốt rối vì đôi tay không biết để đâu rồi Thảo vi cũng ôm eo Nhất Thiên miệng mỉm cười.
Còn Thiên Thì trong lòng nhảy nhót như thằng điên " hú hú ngày đầu đã có kèo a tối nay haha mong qá đi mình cần mua bao nhiu hộp nhỉ cần mua thuốc hay gì không ta, red bull không ta..." miệng treo lun nụ cười đê tiện a
( kèo này chờ chương kế nhé các đạo hũ hãy lun ủng hộ ta yêu các ngươi . Bị lão chưởng môn Hậu Môn la rầy ta đã đổi cách viết khác nếu không thích cứ nói ta ta quyết chiến với hắn a 😘😘😘)