Sáng sớm, những tia nắng ban mai nhẹ nhàng xuyên qua tấm cửa kính của khách sạn “xịn”, chiếu vào người nằm trên giường, nói đúng hơn là chiếu vào con chim bự chà bá chềnh ềnh lộ ra trong không khí của ai đó vẫn còn say giấc.
Trong phòng là một mảnh hỗn độn, quần áo vứt bừa bộn khắp nơi, tấm chăn trắng mà khách sạn chuẩn bị cũng nhàu nát một nửa còn đắp trên người vị thiếu niên khôi ngô nước da màu mật ong, một nửa còn lại đã sà xuống ôm lấy mặt sàn bóng loáng.
Thiếu niên khó chịu rên rỉ một tiếng, lông mày đen nhíu lại, mập mờ nói lên vài từ đứt quãng:
- Không được nữa...Điên...m..mất...
Bên cạnh cậu là một nam nhân thân thể lõa lồ tiếp xúc với không khí, hắn ta ngang ngược chiếm hai phần ba cái giường, một tay còn đang giữ eo cậu thiếu niên, hai chân dang hình chữ V, con chim bự còn dính chút dịch thể trắng đục đáng thương không có gì che chắn.
Nhập nhèm mở mắt tỉnh dậy, Cố Dương đờ đẫn nhìn khung cảnh lạ hoắc quanh mình, quay sang bên cạnh nhìn nhìn, cổ họng như được lắp thêm loa, hét lớn một tiếng, kinh thiên động địa:
- Aaaaaaa!!!
Tiếng thét này không hề nghi ngờ đã khiến tên biến thái đang nằm bên cạnh phải tỉnh giấc, hắn ta cử động cánh tay đã hơi tê rần, biếng nhác liếc cậu bé cùng mình qua đêm hôm qua, mở miệng:
- Kêu cái gì, hôm qua là cậu bám lấy tôi không rời, sao hôm nay lại lật mặt rồi?
Cố Dương lắp ba lắp bắp hết nhìn cơ thể bản thân lại nhìn tên đàn ông đối diện, dù cậu không nhớ tối qua mình đã làm gì, nhưng chưa ăn thịt heo cũng thấy heo chạy, Cố Dương có thể chắc chắn mình đã cùng tên đàn ông này lên giường rồi.
Cậu khóc không ra nước mắt, rưng rưng nghĩ, tấm thân trong sạch của cậu phải đi đâu để tìm lại bây giờ, từ khi biết bản thân là gay Cố Dương vẫn luôn ao ước có thể tìm thấy một người đàn ông thuộc về mình, người đó phải thật dịu dàng, ấm áp với cậu...
Nhìn thế nào thì nhìn, người trước mắt cũng chệch khỏi quỹ đạo 360 độ so với gu của Cố Dương, hơn nữa đây chỉ là tình một đêm, vì một phút sa chân mà lầm lỡ. Cho dù Cố Dương thật sự ưng người ta thì sao chứ?
Người ta còn chưa chắc đã muốn cùng một tên thụ thô to như cậu đâu.
Lắc lắc đầu, để mớ suy nghĩ linh tinh trong đầu bay xa mấy con phố, Cố Dương nhớ đến cảm giác khó chịu ngày hôm qua khi ngồi trước bar mà không ai giúp đỡ, tò mò hỏi:
- Hôm qua anh làm cái gì vậy, tôi khó chịu như thế vậy mà qua một đêm đã thoải mái hơn rất nhiều rồi?
Cậu muốn hỏi cái này vì nhỡ đâu sau này lại mắc chứng bệnh dở dở ương ương như vậy, đến lúc không biết tìm ai giúp đỡ thì sao giờ? Cố Dương muốn thể hiện bản thân là một người hiện đại, suy nghĩ thực tế, có bệnh là phải trị, không được phép vì xấu hổ mà giấu diếm!
Cố Dương tuyệt không nghĩ đến việc làm tình có thể là nguyên nhân chữa khỏi cho căn bệnh quái ác kia, bởi lẽ tuy không nhớ rõ cái gì nhưng cảm giác mang máng vẫn là có, lúc người đàn ông này làm người cậu chỉ có nóng hơn chứ không có giảm.
Yến Tu đến cười với cậu nhóc ngây thơ này, phá lệ mà hất cằm kiêu ngạo, nói ra những lời mà hắn chưa bao giờ nghĩ mình có thể thốt ra được:
- Không thể nói cho cậu biết, phép thuật của tôi là bí mật!
Cố Dương ngạc nhiên mở tròn mắt, cậu lắp ba lắp bắp:
- Chẳng lẽ là...chẳng lẽ là...
Yến Tu hơi dừng lại điệu cười vô sỉ của bản thân, ánh mắt ba phần tà mị hai phần phong lưu năm phần nhởn nhơ phóng khoáng, giọng nói trầm xuống ra vẻ quyến rũ:
- Cậu nhớ ra rồi?
Cố Dương cảm thấy não mình bắt đầu quá tải rồi, cậu nhớ tới giả thuyết mà mình xem trên youtube hôm trước, hô lên:
- Biến hình Winx....Enchantixxxx!!! Hóa ra tiên nữ là có thật, anh dùng bột tiên để cứu tôi hả? Sức mạnh của anh là gì, nếu có thể làm dịu sức nóng trong người tôi hôm qua thì chắc là băng hoặc thủy? Hay anh là phù thủy như nhóm Trix
Yến Tu đen mặt, bàn tay nắm chặt đến nỗi gân xanh cũng nổi lên, thần kinh căng chặt như chỉ cần nghe thêm câu nữa là đứt, hắn nghiến răng nghiến lợi, cầm lên cự long đã thoáng có tinh thần:
- Phép thuật đến từ cái này, em thật sự không nhớ? Hay là...đang cố ý đùa cợt tôi?
Dương Dương ngơ ngác, gần như là hóa đá ngay tức khắc, sau một hồi lâu mới lấy lại tinh thần, nhưng câu nói đầu tiên thốt ra khỏi miệng lại là:
- Còn khủng hơn Enchantix nữa...
-----------
Tác giả: Xin lỗi mọi người vì gần 10 ngày nay không đăng, cũng vì tuần trước mình thi học kì, mà sau đó là gia đình có chuyện buồn nên mới chậm trễ, thứ lỗi nha!